Chương 1319 Tan rã
Nghe hắn nói vậy, Tử Cực Thánh Tôn lại giật mình.
Lập tức bấm đốt ngón tay tính toán, thiên ý mông lung khó dò, cuối cùng đã lóe ra chút bình minh.
Cuối cùng cũng tính ra rồi.
“Không được! Mau ngăn hắn lại!” Tử Cực Thánh Tôn hạ lệnh xuống dưới.
Lúc này Ninh Dạ đã đi tới trước Nguyệt Hoa Hồng Sương phường mà y từng đến, một luồng kiếp lôi giáng thẳng xuống.
Hống!
Tiếng gầm khủng khiếp vang lên, ma diễm ngập trời xông thẳng tới tận tầng mây, chỉ trong chớp mắt đã phủ kín không trung.
"Hống!"
Riếng rống điên cuồng vang lên, ma diễm dâng lên ngập trời.
Ma diễm này còn cường đại hơn khí thế lúc trước của Phù Diêu Tử không chỉ mười lần, hung hãn tới mức kinh người.
“Đại ma Nhân Hoàng! Không tốt!” Nguyệt Hoa Tiên Tôn cả kinh, toàn thân ngứa ngáy.
Sao trên địa bàn của mình còn ẩn giấu một kẻ như vậy?
Sao hắn lại bị lôi quang của Ninh Dạ đánh trúng?
Sao ông đây mới nói có một câu mà chuẩn luôn thế này?
Hắn không nghĩ ra, nhưng chỉ thấy toàn bộ chân trời đều hiện lên một hư ảnh ma vật khổng lồ.
Toi rồi, đây còn không phải là Nhân Hoàng bình thường mà là đại ma Nhân Hoàng đỉnh phong, còn thiếu nửa bước là thành Thánh.
Vì sao trên địa bàn của ta lại có loại ma đầu này?
Nguyệt Hoa Tiên Tôn chỉ muốn phát điên.
Thấy cảnh này, Tử Cực Thánh Tôn cũng ngớ người, đang định mở miệng.
Lại nghe Lang Gia Thánh Tôn lên tiếng: “Tử Cực, đã nói là chúng ta không can thiệp, ngươi định đổi ý à?”
“Cái gì?” Tử Cực Thánh Tôn trợn mắt nhìn xuống.
Trong Lang Gia Thượng Giới, Lang Gia Thánh Tôn giọng điệu thản nhiên: “Đây là thiên ý, Tử Cực, ngươi còn hiểu rõ hơn ta, Thiên Đạo Sát Cục đã được bố trí, trong cõi u minh đã có sắp xếp, cố tình can thiệp, ngươi không gánh nổi.”
Nghe nói như vậy, Tử Cực Thánh Tôn hít một hơi dài: “Đó là đại ma Nhân Hoàng đỉnh phong, nếu Ninh Dạ không đối phó được thì sao?”
Lang Gia Thánh Tôn cười nói: “Nó còn giải quyết được, tới giờ ngươi vẫn không nhận ra vấn đề à?”
Vấn đề?
Đương nhiên Tử Cực Thánh Tôn đã nhìn ra.
Tuy đại ma này là đại năng Nhân Hoàng đỉnh phong, nhưng thực tế tu vi chưa tới bước này, chẳng qua hắn đã từng đạt tới, ma niệm thần uy vẫn còn nên mới có thể bộc lộ uy thế như vậy, thực lực chân chính mới có Vạn Pháp.
Nhưng tuy tu vi là Vạn Pháp, ma niệm cảnh giới Nhân Hoàng vẫn cực kỳ phi phàm.
Một khi ma niệm của nó bộc phát, đủ để ô nhiễm toàn bộ Nguyệt Hoa Hải Châu!
Tử Cực Thánh Tôn đã truyền âm cho Nguyệt Hoa Tiên Tôn nói: “Có lẽ kẻ này là tàn hồn ma niệm của một đại ma đầu nào đó chuyển sinh tới đây, ngụy trang thành tu sĩ nhân loại, ẩn nấp trong thế giới của chúng ta. Tu vi thì không đáng sợ, đáng sợ là ma niệm. Ngươi trông chừng hắn, tuyệt đối không được để hắn tự nổ.”
Nguyệt Hoa Tiên Tôn vội vàng nói: “Sao lại như vậy? Thánh Tôn, Thiên kiếp tăng cường rồi!!”
Đúng, Thiên kiếp tăng cường rồi!
Thiên kiếp cũng phải xem đối tượng.
Lúc trước Thiên kiếp nhắm vào Phù Diêu Tử, cho nên hữu hiệu với cường giả Niết Bàn, không mấy uy hiếp với cảnh giới Nhân Hoàng.
Nhưng bây giờ là nhắm vào đại ma đầu đại năng Nhân Hoàng đỉnh phong, vì vậy uy lực của Thiên kiếp tăng vọt, Nguyệt Hoa Tiên Tôn cũng là đại năng Nhân Hoàng, hắn cũng không chịu nổi.
Đương nhiên, nếu Ninh Dạ tiếp tục dẫn dắt thiên lôi, chỉ đánh ma đầu thì không thành vấn đề, vấn đề là Ninh Dạ có làm thế không?
Chắc chắn là không.
Thực ra cứ nhìn tình thế hiện tại là biết.
Đại ma kia vừa xuất hiện đã kêu gào điên cuồng.
Tuy hắn là ma niệm Nhân Hoàng đỉnh phong, nhưng tu vi thấp kém, theo ý thuyết chỉ hai ba phát kiếp lôi là có thể đánh chết hắn.
Nhưng hắn chịu liền mười bảy mười tám phát vẫn chưa chết.
Là vì hắn mạnh ư?
Đương nhiên là không, mà vì Ninh Dạ cố ý dẫn dắt, biến kiếp lôi thành lôi ngục vô biên, tăng cường phạm vi mà giảm bớt thương tổn, không cho đại ma kia trốn thoát, nhưng cũng không để hắn chết.
Âm mưu gì?
Có lẽ đang đợi Nguyệt Hoa Tiên Tôn xuất hiện.
Tên khốn kiếp này đang muốn đánh chết cả ta đây, ngươi còn bảo ta ra tay?
Tử Cực Thánh Tôn cũng đau đầu không thôi, trong lòng hung ác: “Hay là ngươi giết phăng cái tên Ninh Dạ này đi?”
Với thực lực của Nguyệt Hoa Tiên Tôn, nếu dốc toàn lực xuất thủ thì chỉ một đòn là chết.
Nguyệt Hoa Tiên Tôn cũng không phải kẻ ngu: “Trong tình huống này mà đòi giết hắn? Thánh Tôn, ngài muốn hại ta xin cứ nói thẳng!”
Nếu bây giờ Nguyệt Hoa Tiên Tôn giết Ninh Dạ, thế thì không phải chuyện thiên đạo khí vận nữa rồi, kiếp lôi sẽ tiện thể đánh cả hắn.
Tử Cực Thánh Tôn chỉ cảm thấy miệng đắng ngắt.
Làm sao ta biết mọi chuyện lại thành ra thế này?
Quan trọng hơn nữa, cục diện này còn do hắn tự tay bố trí.
Dựa theo lẽ thường thì bản thân Ninh Dạ không thể nào gánh vác nổi Thiên kiếp như vậy.