Chương 1336 Cầu viện 5
Câu này khiến Lang Gia chấn động.
Hắn gật đầu: “Được! Nói hay lắm! Nếu thế, ta hỏi ngươi, ngươi đã biết cảnh giới thứ bảy là Thánh, cũng là người đứng đầu trong một đạo, vậy ngươi có biết cảnh giới thứ tám là gì không?”
Vấn đề này làm khó Ninh Dạ, khiến trong lúc nhất thời Ninh Dạ cũng không biết nên nói gì.
Đúng vậy.
Cảnh giới thứ bảy đã tới mức độ này, vậy cảnh giới thứ tám Chúa Tể là cái gì?
Cảnh giới thứ chín trong truyền thuyết hay thậm chí không tồn tại là ra sao?
Ninh Dạ không biết đáp án, không thể đáp lời.
Lang Gia đã nói: “Đại Thiên tiên giới, chính phản thế giới, cách xưng hô đối với cấp độ tu hành đều nhất trí, cảnh giới thứ sáu là Hoàng, là đỉnh điểm trong con người, cảnh giới thứ bảy là Thánh, tức là đỉnh điểm trong đạo, tới cảnh giới thứ tám, cho dù ở đâu cũng gọi là Chúa Tể. Đây có phải trùng hợp không?”
Trong vấn đề này Ninh Dạ cũng có một số quan điểm.
Y cũng từng có nghi hoặc như vậy, trong hư không có vô số tinh giới, có một số chưa từng liên hệ, vì sao phân chia cảnh giới lại giống nhau? Nhưng sau đó y tìm được đáp án.
Y nói: “Vì tiêu chuẩn của Thiên đạo, chia thành lưỡng giới mà thống nhất. Ta hiểu rồi, ý của sư tổ là, Chúa Tể mang ý nghĩa thật sự chưởng quản đại đạo? Tức quân hoàng của đại đạo?”
Lang Gia Thánh Tôn lại kinh ngạc: “Thằng nhóc nhà ngươi, tuổi không lớn mà kiến thức phong phú nhỉ. Này? Ngươi không phải vị đại năng nào chuyển thế đấy chứ?”
Rốt cuộc hắn cũng thấy nghi hoặc.
Nhưng nhìn khắp thế giới cũng không có vị đại năng nào có thể chuyển thế thành yêu nghiệt như Ninh Dạ.
Ninh Dạ cười hì hì: “Bản thân ta cũng từng có nghi ngờ nào đó, có lẽ anh linh của một vị đại nhân nào đó còn một ý niệm chưa tiêu tác, nhập vào người ta, giúp ích cho ta.”
Lang Gia cười ha hả lắc đầu: “Có lẽ vậy, cũng có thể không, đều không quan trọng. Chỉ cần ngươi còn là đồ tôn của ta, chỉ cần ngươi còn quan tâm tới thế giới này, giúp đỡ cho chính đạo, thế thì không có vấn đề gì. Như vậy ngươi có biết khác biệt giữa người đứng đầu và Chúa Tể của một đạo là gì không?”
Ninh Dạ suy nghĩ rồi nói: “Cửu Thánh ban bố đại đạo ở Thiên Trung giới, có thể hiểu thế này, nếu ở những tinh giới khác ngoài Thiên Trung giới, sức ảnh hưởng sẽ không con lớn? Người đứng đầu một đạo vẫn có hạn chế về tinh giới; nhưng nếu là Chúa Tể... Ta hiểu rồi, lực lượng của Chúa Tể là lan khắp ngàn vạn tinh giới, thật sự là chủ nhân một đạo!”
Lang Gia cười ha hả: “Tuy không đúng lắm nhưng cũng không xa, ngươi cũng có thể cho là như vậy. Chính vì thế, cùng một đạo đồ có thể xuất hiện nhiều vị Thánh Nhân, chỉ cần không ở trong cùng một tinh giới là được. Nhưng một đạo chỉ có một Chúa Tể, vĩnh viễn chỉ có một, không thể tồn tại người thứ hai.”
Ý của Lang Gia Thánh Tôn rất rõ ràng, hắn là người đứng đầu Huyễn đạo, nhưng giới hạn trong Thiên Trung giới.
Nêu sử dụng muốn dùng Huyễn đạo thành Thánh, chỉ cần tới thế giới cấp bảy khác không có Thánh Nhân Huyễn đạo là được.
Nhưng một khi có Chúa Tể Huyễn đạo, thế thì tinh la vạn giới sẽ không có Chúa Tể Huyễn đạo thứ hai xuất hiện.
Ninh Dạ vốn định hỏi vấn đề liên quan tới Thất Dạ Thần Quân, nhưng thời khắc này lại bị lời nói của Lang Gia Thánh Tôn kéo lệch khỏi chủ đề, lấy làm lạ nói: “Nhưng nếu nói theo hướng này, thế chẳng phải cách làm sáng tạo thế giới cấp tám của Nhật Diệu Thánh Tôn chắc chắn không thể thành công?”
Cảnh giới thứ tám là Chúa Tể của một đạo, nắm giữ tinh la vạn giới, nói cách khác muốn trở thành Chúa Tể thì không thể chỉ ở trong một tinh giới, căn bản không thể cói thế giới cấp tám.
Thế giới cấp tám thật sự chỉ có một, chính là tinh la vạn giới!
Chỉ có đặt mình trong thế giới siêu cấp này mới có thể tạo ra cấp bậc Chúa Tể.
Lang Gia Thánh Tôn gật đầu: “Đúng là như vậy, vì vậy đây chỉ là bước đầu tiên để đi lên cảnh giới thứ tám mà thôi. Mưu đồ của Nhật Diệu không phải là thế giới cấp tám, đây là chuyện không thể. Nhưng ít nhất hắn có thể khiến Thiên Trung giới ta trở thành thế giới cấp bảy mạnh mẽ nhất... Như vậy mới có cơ sở để bước ra bước tiếp theo.”
Hóa ra là thế, chuyện chế tạo thế giới cấp tám vốn không tồn tại, chẳng qua chỉ là lên tới đỉnh điểm của cấp bảy sau đó lại mở rộng tiếp.
Nghĩ vậy, Ninh Dạ đột nhiên hiểu ra.
E là bản thể của Nhật Diệu Thánh Tôn kia đã chu du vạn giới từ lâu, chắc chỉ để lại phân thân ở đây.
Nhưng chuyện này không liên quan tới mục tiêu hiện giờ của y.
Ninh Dạ đang định hỏi tiếp thì Lang Gia đã lên tiếng: “Nhưng ngươi có biết, những thứ vừa rồi đều là lẽ thường, luôn có một số trường hợp đặc thù, không hợp lẽ thường.”
Ninh Dạ ngẩn người: “Ý sư tổ là?”