← Quay lại trang sách

Chương 1337 Kim sa 1

Lang Gia trả lời: “Nếu trực tiếp tu luyện thiên đạo, vậy thì khái niệm Thánh Tôn trong một loại đại đạo, hay Chúa Tể của một loại đại đạo, lại hoàn toàn khác.”

Nghe hắn nói vậy, Ninh Dạ lập tức hiểu ra.

Đúng rồi, kể cả Lang Gia Thánh Tôn, trong Cửu Thánh phần lớn mọi người chri tu luyện chi nhánh bên dưới thiên đạo. Dù sao mục tiêu là thành tựu trong nhánh cũng dễ dàng hơn một chút.

Nhưng nếu nhắm thẳng vào bản nguyên thì sao?

Thế thì khái niệm lại khác.

Bản thân bản nguyên Thiên Đạo đã là ở khắp nơi trong tinh la vạn giới, hiểu theo cách này thì một khi trở thành Thánh Tôn của đạo này, uy lực cũng mở rộng ra khắp nơi, chẳng khác nào trực tiếp lên thành Chúa Tể?

Thế thì tự mâu thuẫn.

Như vậy trong Cửu Thánh có ai tu thẳng thiên đạo không?

Có!

Tử Cực Thánh Tôn!

Đại đạo Kiếp Lôi của hắn chính là thiên ý, là biểu hiện của tu thẳng thiên đạo.

Còn cả Thất Dạ Thần Quân, hắn cũng vậy!

Như vậy...

Ninh Dạ thầm tỉnh ngộ, y dứt khoải hỏi luôn về Tử Cực Thánh Tôn: “Như vậy lực khống chế của Tử Cực Thánh Tôn trong đạo này kém xa lực khống chế của các Thánh Tôn khác trong đạo của mình?”

Lang Gia Thánh Tôn cười lạnh: “Nếu hắn thành Thánh trong đạo của mình, ngươi nghĩ khi đó ngươi có thể dễ dàng lợi dụng Thiên Đạo Sát Cục như vậy à?”

Nghe hắn nói vậy, Ninh Dạ cười phá lên: “Yêu cầu lớn nên thành quả lại yếu. Tử Cực Thánh Tôn mưu toan cao xa, nhưng cấp độ vẫn kém sư tổ quá nhiều.”

Lang Gia hừ một tiếng nói: “Nhưng vẫn không phải là loại ngươi có thể mưu toan nhúng chàm.”

Ninh Dạ cúi rạp người: “Đa tạ sư tổ chỉ điểm, đệ tử hiểu rồi. Từ nay trở đi ta sẽ chăm chỉ tu hành, không gây chuyện thị phi nữa.”

Lang Gia cười lạnh:” Ta không tin. Nhưng chỉ cần ngươi có thể tự dẹp yên mọi chuyện, ta cũng không phản đôi.”

Nói xong vẫy phất trần, tỏ ý tiễn khách.

Trong hư không, một trận chiến đấu vô hình đang triển khai.

Thiên Tằm đang không ngừng lùi về phía một tinh giới nào đó, phía sau là bóng tối thâm thúy vô tận, chỉ thi thoảng có hào quang lóe lên, đó là Ninh Dạ phóng thích Thiên Khiển Chi Quang.

Thiên Khiển Chi Quang tạo thành một vệt sáng dài sau lưng Thiên Tằm, kéo dài cả ngàn vạn dặm, như sao chổi quét qua hư không.

Ninh Dạ cũng không hy vọng công kích như vậy có thể ảnh hưởng gì tới Thất Dạ Thần Quân, thậm chí còn không thể đánh trúng mục tiêu.

Nhưng ánh sáng này là chỉ dẫn, tất cả các tu sĩ Nhân Hoàng khác sẽ bố trí cạm bẫy thủ đoạn theo đường bay của Thiên Khiển Chi Quang.

Các loại thần thông, tiên pháp dồn dập đặt xuống, nếu nhất định phải so sánh thì là vừa bay vừa đặt bom.

Bom nay không thể gây trở ngại gì nhiều đối với Thất Dạ Thần Quân, nhưng ít nhất có thể ảnh hưởng tới tốc độ của hắn, khiến hắn không thể di chuyển quá nhanh.

Hai bên cứ thế truy đuổi nhau.

Từ đầu đến cuối, các tu sĩ Thiên Tằm chưa thật sự chứng kiến chân thân Thất Dạ Thần Quân.

Cũng không thấy được.

Chiến tranh cứ thế triển khai trong hư không theo cách quỷ dị và tĩnh lặng như vậy, ngươi đuổi ta cản, chớp mắt đã mười mấy năm.

Trong mười mấy năm đó, Thất Dạ Thần Quân cũng dùng hết các loại thủ đoạn, ý đồ ngăn cản, của hặn Thiên Tằm lại.

Nhưng lần nào cũng bị Ninh Dạ nhận ra.

Cũng có thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, khi đó bọn Ninh Dạ tiếp cận một tinh giới, đó là một ngôi sao tịch mịch không một bóng người, có lửa cháy quanh năm suốt tháng, cũng không có tu sĩ. Vốn tưởng rằng chỉ đi ngang qua, không ngờ khi tiếp cận, tinh giới kia đột nhiên nổi sóng, ngọn lửa ngập trời xông ra ngoài tinh giới, quét tới Thiên Tằm.

May mà trên Thiên Tằm còn đại trận bảo vệ, tất cả tu sĩ dốc toàn lực xuất thủ mới chống cự được, nhưng bản thân tu sĩ trên Thiên Tằm cũng hao tổn nghiêm trọng, phải phí bao công sức mới bù đắp được.

Chuyện này cũng củng cố thêm cho lời nói đại đạo Chư Thiên Luân Hồi Tinh Tượng của Thất Dạ Thần Quân, khiến mọi người không dám tiếp cận bất cứ tinh giới nào nữa, chỉ có thể tiếp tục chạy trốn.

Chuyện này cũng khiến trận chiến tranh này cứ như tu sĩ Thiên Tằm đang chống cự lại ông trời, tất cả nguy cơ đều xuất hiện theo hình thức tự nhiên.

Đối mặt với tình huống như vậy, mọi người chỉ có thể kinh hãi trước sự đáng sợ của Thánh Nhân, có lúc lại nghĩ năm xưa các lão tổ tổng giải quyết được tên Thánh Nhân trọng thương kia đúng là quá may mắn. Chỉ cần trạng thái của Thánh Nhân kia khá hơn một chút thôi, e là toàn bộ Trường Thanh giới sẽ gặp xui xẻo.

Bôn ba suốt thời gian dài như vậy, đối với tất cả tu sĩ Thiên Tằm cũng là một loại dằn vặt.

Mỗi người đều mong chờ Ninh Dạ sẽ tìm ra phương pháp đối phó, nhưng đại đa số thời điểm Ninh Dạ chỉ vạch trần nguy cơ cho mọi người, sử dụng Thiên Khiển Chi Quang một chút, thời gian còn lại là cảm ngộ luồng phân thần Thánh Nhân kia.