← Quay lại trang sách

Chương 1351 Phá rồi lại lập 2

Ninh Dạ nắm lấy, gảy nhẹ ngón tay, một mảnh vỡ Côn Lôn kính bay vào đường hầm, hạ xuống tay phân thân.

Hằng Vũ thượng giới.

Có lẽ đây là giới nhỏ nhất trong số Thập Nhị Thượng Giới của Thiên Trung giới.

Thể tích của nó chỉ bằng một hạt pha lê.

Cho dù là phàm nhân, đứng trước thượng giới này cũng như người khổng lồ.

Nhưng bất cứ ai chứng kiến thế giới này lại cảm thấy mênh mông vô tận, không hề nhận ra bản thể của nó nhỏ bé như vậy.

Còn nếu đi vào trong “hạt pha lê” này, còn cảm nhận được một khoảng không trống trải vô biên vô hạn, cứ như toàn bộ tinh không đều được nhét vào giới này.

Giới tử nạp Tu Di!

Cho dù là Tu Di ốc được tôn là trữ lượng vô biên, cũng chẳng khác nào gặp sư phụ.

Giờ phút này Hằng Vũ Thánh Tôn đang lơ lửng ở chính giữa hư không đó.

Nếu có năng lực quan sát sẽ phát hiện vị trí hắn ngồi xếp bằng chính là điểm chính giữa tuyệt đối của tòa giới.

Mỗi khi hắn thở ra, thượng giới sẽ theo đó mở rộng, khi hít vào thì thượng giới theo đó thu hẹp.

Quả thật là thiên địa biến động theo nhịp thở.

Nhưng một vị chí tôn như vậy thật ra chỉ là một phân thân mà thôi, Hằng Vũ Thánh Tôn chân chính đã du lịch vạn giới.

Gương mặt của Hằng Vũ Thánh Tôn chỉ là một khoảng không trống rỗng, hoàn toàn không nhìn ra đường nét.

Nhưng lúc này gương mặt trống rỗng đó đột nhiên xuất hiện một luồng sáng, từ trong ánh sáng xuất hiện một cặp mắt, như đôi mắt hư không, nhìn về phương xa, xuyên qua thượng giới, hạ xuống bên dưới.

“Ơ? Sao lại có một luồng đạo lực không gian cường đại xuất hiện? Chẳng lẽ hạ giới có người cảm ngộ bản đạo của ta?” Hằng Vũ Thánh Tôn kinh ngạc.

Hắn ban bố đại đạo thiên hạ, có người nắm giữ đạo về không gian cũng không có gì lạ. Điểm kỳ lạ là đạo nghiệp cường đại như vậy, không lý nào lại đột nhiên xuất hiện, cũng không lý nào trước đây mình hoàn toàn không biết.

Thời khắc này đang kinh ngạc, tìm kiếm căn nguyên nơi đó, cuối cùng nhìn tới Cực Quang đảo.

Chỉ thấy xung quanh Ninh Dạ xuất hiện lượng lòn vòng xoáy không gian, trong tay có thêm một vật kỳ dị.

Đây là cái gì?

Hằng Vũ Thánh Tôn ánh mắt nghiêm nghị, với kiến thức của hắn, sao lại không nhìn ra đây là một bảo vật không gian.

Trong lòng chấn động, Hằng Vũ đã nói: “Ninh Dạ!”

Trên Cực Quang đảo Ninh Dạ cầm mảnh vỡ Côn Lôn kính, nghe giọng nói của Hằng Vũ Thánh Tôn vang lên cũng không ngạc nhiên, cúi người với bầu trời rồi nói: “Hằng Vũ Thánh Tôn!”

“Ngươi đang cầm cái gì đấy?” Hằng Vũ Thánh Tôn nói.

Ninh Dạ trả lời: “Ngày trước đệ tử cảm ngộ không gian, có chút lĩnh ngộ, vô tình kết nối với một không gian thần bí, lấy được bảo vật này. Nhưng xem ra bảo vật đã vỡ nát, chỉ biết là một mảnh bảo vật không gian thôi. Hằng Vũ Thánh Tôn thấy hứng thú với thứ này à?”

Hằng Vũ Thánh Tôn cười ha hả: “Ngươi không cần khích ta, sao ta lại ngấp nghé bảo bối của trẻ con được. Nhưng thứ này đúng là đạo tắc không gian, có lực lượng dịch chuyển không gian. Ngươi cho ta mượn một chút, đợi ta nghiên cứu một hồi rồi trả lại cho ngươi.”

“Vâng!” Ninh Dạ đã dâng mảnh vỡ lên.

Chỉ thấy mảnh vỡ Côn Lôn kính kia “xoạt” một tiếng biến mất.

Chỉ chốc lát sau, giọng nói của Hằng Vũ Thánh Tôn vang lên: “Bản thể của thứ này là một bảo kính, ẩn chứa năng lực đại đạo, nhưng tiếc là chỉ tới cấp sáu. Tuy cảnh giới hơi thấp nhưng thắng ở chỗ toàn diện. Ừm, người chế tạo bảo vật này hơi tham lam, mưu toan dùng một món bảo vật mà dung nạp mọi huyền bí thời không trong thế gian. Ta đoán chắc là cường giả đỉnh phong của một thế giới cấp sáu, ếch ngồi đáy giếng, nhìn lên không còn đừng nên chế tạo bảo vật này.”

Ninh Dạ thầm khâm phục.

Thánh Nhân đúng là Thánh Nhân, pháp nhãn không sai. Năm xưa tình huống của Thiên Cơ môn đúng là như vậy, tự thấy mình trâu bò nên vọng tưởng dùng một món bảo vật mà ôm hết chuyện tốt trong tu hành.

Hằng Vũ Thánh Tôn không chỉ nhìn ra đặc tính của bảo vật, còn nhìn ra cả tâm tính của người chế tạo.

Hằng Vũ lại nói: “Nhưng sau đó người luyện bảo vật đã phát hiện ra vấn đề của mình.”

Ninh Dạ coi như không biết, mục đích bản thể truyền mảnh vỡ tới chính là vì

Phải biết, kết nối với vị trí Thiên Tằm sẽ gây động tĩnh không gian cực lớn, không thể nào lừa được Hằng Vũ Thánh Tôn, vì vậy nhất định phải cho hắn một câu trả lời, mảnh vỡ này chính là lý do. Cứ nói Ninh Dạ cũng tu luyện đạo về không gian, vô tình kết nối với một không gian thần bí nào đó, lấy được bảo vật này, không khéo còn có thể nhân cơ hội này kiếm được ít lợi ích, được chỉ điểm đôi chút.

Vì vậy thời khắc này Ninh Dạ cũng vào chế độ phụ họa: “Thánh Tôn nói vậy là sao?”

Hằng Vũ Thánh Tôn đã nói: “Tuy bảo vật đã bị phá, nhưng đại đạo ẩn chứa trên mảnh vỡ vẫn hoàn chỉnh, chẳng qua được người ta cắt rời theo phương pháp đặc biệt mà thôi.”