Chương 1352 Mưu sự tại thiên
“Từ đó có thể thấy, đây không phải vỡ nát sau khi giao chiến mà cố ý phá vỡ, định phá rồi lại lập.”
Ngươi trâu thật!
Thế mà cũng đoán ra.
“Nhưng rất kỳ lạ, vì sao mảnh vỡ này lại bị phân tán chứ không đúc lại.” Hằng Vũ Thánh Tôn ngạc nhiên nói.
Tuy hắn là đại năng trong đại đạo không gian, nhưng dẫu sao cũng không phải không gì không biết, cho nên không đoán ra điều này.
Hằng Vũ Thánh Tôn quan sát xong lại lắc đầu nói: “Tuy thứ này chỉ là cấp sáu nhưng liên quan rất toàn diện, ngay cả với ta cũng có ý nghĩa dẫn dắt. Không tệ, không tệ, Ninh Dạ, ngươi đúng là con cưng của thiên đạo khí vận, lại có duyên với bảo vật này. Bản tọa sẽ không đoạt bảo vật của ngươi, nếu đã dùng để tham khảo, phá giải huyền bí, cũng nên đáp lễ.”
Nói xong búng ngón tay lên mảnh vỡ Côn Lôn kính một cái rồi tiện tay ném trả cho Ninh Dạ: “Trên đó đã gia trì thêm một chút huyền bí đạo tắc của bản tôn, còn có cảm ngộ được hay không phải xem bản lĩnh của chính ngươi. Nếu tương lai ngươi lại tìm được mảnh vỡ khác...”
Mục tiêu của Thánh Nhân không phải bảo vật mà là huyền bí.
Hằng Vũ Thánh Tôn phá giải bí ẩn trong mảnh vỡ Côn Lôn kính xong là không cần nữa, vì vậy cũng tiện tay giúp Ninh Dạ một chút, lại ước định với Ninh Dạ.
Ninh Dạ đã hiểu, hô to: “Chắc chắn sẽ đưa cho Thánh Tôn tham khảo!”
Hằng Vũ “ừ” khẽ một tiếng rồi biến mất.
Trên Thiên Tằm.
Tạo Hóa thần tọa.
Tuyền Cơ xích lơ lửng trên cao, mảnh vỡ Côn Lôn kính cũng hóa thành ngàn vạn cánh bướm thời không, múa lượn trong hư không.
Ninh Dạ giơ ngón tay điểm liên tiếp, huyền bí trên Tuyền Cơ xích hiển hiện, dần dần có thêm rất nhiều phù văn kỳ dị.
Những phù văn này không phải Ninh Dạ viết thêm mà là một loại chân lý của thiên địa tự nhiên, được lưu dấu theo một hình thức đặc biệt.
Đám người Thiết Lang, Phượng Tiên Lung cảm nhận được tình hình nơi này, chứng kiến Tuyền Cơ xích lơ lửng trên cao, lại chứng kiến phù văn lấp lánh vô tận, chỉ cảm thấy tâm thần trống rỗng, như đặt mình trong khoảng không vô biên, lòng có cảm ngộ, khí thế tăng cường, thời khắc này ai nấy đều lĩnh ngộ, đột phá ngay tại chỗ.
Tử Lão là kỳ tài xuất chúng, nhìn Tuyền Cơ xích trên hư không, nước mắt doanh tròng, đổ lệ không ngừng, trong người tỏa ra ánh sáng huyền âm hắc bạch, đã khám phá được sinh tử.
Không chỉ có thế, hào quang của Tuyền Cơ xích xoay chuyển, chiếu lên người một số tu sĩ Niết Bàn, lại có hai tu sĩ đốn ngộ, còn bắt đầu quá trình thăng cấp lên Nhân Hoàng.
Bình cảnh quấy nhiễu các tu sĩ nhiều năm, không ngờ thời khắc này lại dao động, có đột phá mới.
Tử Lão ngây ngốc nhìn Tuyền Cơ xích, hỏi: “Đây là Tuyền Cơ xích?”
“Không, ta nghĩ... Bây giờ phải gọi nó là Thiên Đạo xích.” Ninh Dạ mỉm cười.
Tiện tay vung lên, từng “mảnh vỡ Côn Lôn kính” lại quy tụ, quay về mặt kính, có điều chủ thể lại thiếu mất một góc nhỏ.
Nhưng năng lực không hề sa sút, nếu mảnh vỡ kia trở về sẽ tiếp tục thăng tiến.
“Luyện lại... xong rồi!” Ninh Dạ nhấc Ác Sát Kim Cốt lên: “Tiếp theo tới phiên ngươi.”
So với một chút nguyên thần của Thất Dạ Tinh Quân, lĩnh ngộ đạo tắc trên ma cốt của Ác Sát Ma Tổ lại thuận tiện hơn nhiều, dù sao đây cũng là Ác Sát Ma Tổ mở cửa sau cho y.
Chẳng qua thứ Ninh Dạ cần không phải đạo tắc mà là phương pháp phá giải, vì vậy càng chú trọng vào quá trình chứ không phải kết quả.
Lúc này lại cần Thiên Đạo xích trợ giúp: Ghi chép tất cả quá trình phá giải, suy rộng ra tác dụng tới Thất Dạ Tinh Quân.
Mà ngoài ra, luyện lại Thiên Đạo xích còn có một lợi ích bất ngờ, đó là thiên đạo chỉ dẫn.
Sau khi Ninh Dạ phá hủy âm mưu của Chúa Tể Bàn Xà năm xưa, khí vận gia trì tới cấp độ nhất định đã có thiên đạo chỉ dẫn, phương hướng thường là để y tới dọn dẹp một số ma giới, trả lại một tinh giới sáng sủa thái bình.
Nhưng từ khi gặp phải Thất Dạ Tinh Quân, con đường dọn dẹp của Ninh Dạ đã gặp trở lại, không cách nào chấp hành, chỉ có thể bỏ chạy.
Thiên đạo sẽ không cho thêm bất cứ chỉ thị nào, vẫn chỉ cho ngươi tới ma giới đó, chẳng qua ngươi không hoàn thành thì nó cũng không đổi hướng.
Nhưng lần này luyện lại Thiên Đạo xích, tình hình đã thay đổi.
Theo thiên đạo chỉ dẫn, Ninh Dạ loáng thoáng cảm nhận được một hướng đi khác.
Một hướng đi mơ hồ... thậm chí Ninh Dạ không thể xác định đó có phải thiên đạo chỉ dẫn không.
Nhưng Ninh Dạ vẫn nhạy cảm phát hiện, rất có thể chỉ dẫn này là then chốt đối phó với Thất Dạ Tinh Quân.
Chuyện này khiến Ninh Dạ cảm thấy rất buồn cười: Y muốn đối phó với Thất Dạ Tinh Quân, nhưng lại phải lượn một vòng lớn, giúp ma đầu hoàn thành một kế hoạch, theo một ý nghĩa nào đó là giúp ma gây họa, đổi lấy một khúc xương của Ma Tổ, qua đó tìm biện pháp đối phó với Thất Dạ Tinh Quân.