Chương 1363 Một con đường sống 2
Hắn anh dũng giết địch, tàn sát ma đầu, nhưng không đổi lại một chút thương xót của thiên đạo.
Khoảnh khắc xung kích tự hủy, thật ra bản thân hắn cũng tuyệt vọng.
Trước khi chết, hắn biết mình thua chắc.
Từng hình ảnh nổi lên trong lòng rồi biến mất, Ninh Dạ khẽ thở dài. “Hắn chỉ lựa chọn một lần thôi mà tốn cả trăm vạn năm gột rửa, nhưng cuối cùng quá khứ không thể thay đổi, một khi đã lựa chọn là không cách nào quay đầu. Có một số con đường, bước lên là không thể quay về.”
Công Tôn Điệp kêu lên: “Dù sao cũng đỡ hơn mất mạng.”
“Có lẽ thế, nhưng ta vẫn phải thử một phen.” Ninh Dạ trả lời.
Y nhìn về phía mọi người: “Đây là thử thách của thiên đạo đối với ta, mà sự lựa chọn của ta, e là sẽ hy sinh rất nhiều người. Vấn đề là các ngươi, có đồng ý tiếp tục đi theo ta không?”
Đám người Tử Lão nhìn nhau, cùng nở nụ cười.
Phượng Tiên Lung đã nói: ” Thiên đạo là thiên đạo của ngươi, không phải thiên đạo của chúng ta, chúng ta mặc xác nó. Nhưng ngươi là chưởng giáo của chúng ta, ngươi chính là bầu trời, ý chí của ngươi chính là ý chí của chúng ta. Nếu đây là khảo nghiệm mà thiên đạo giao cho ngươi, vậy chúng ta cũng sẽ đối mặt với khảo nghiệm của ngươi. Ngươi không nên hỏi chúng ta có đồng ý hay không, cứ hạ lệnh đi, mọi người cùng nhau đối mặt. Đồng ý thì làm, không đồng ý cũng sẽ lựa chọn.”
Ninh Dạ gật đầu: “Đúng vậy, ngươi nói không sai! Nếu thế, chuẩn bị nghênh chiến!”
Trên Thiên Tằm, tiếng chuông vang lên.
Đồng thời một luồng khí vận từ trên trời hạ xuống, lại gia trì lên người Ninh Dạ.
Đây là khen thưởng đối với lựa chọn của y à?
Ninh Dạ cười khổ, nhưng đáng tiếc, chẳng tác dụng quái gì với hiện tại.
Dù sao đi nữa, lần này các tu sĩ Thiên Tằm không còn lựa chọn, bọn họ sắp phải đối mặt trực diện với Thất Dạ Tinh Quân.
Thiên Trung giới.
Bí cảnh.
Trong lòng Ninh Dạ đột nhiên lóe sáng.
Y cảm thụ được.
Đó là ý chí của bản thể.
Chỉ trong chớp mắt đã vượt qua cản trở mà thần niệm Chúa Tể lưu lại, trao cho mình tin tức quý giá. Khoảnh khắc đó, Ninh Dạ được khí vận gia trì, cuối cùng cũng vượt qua rào cản!
“Hóa ra là thế.” Ninh Dạ lẩm bẩm.
“Phu quân sao vậy?” Trì Vãn Ngưng hỏi.
Ninh Dạ thuật lại đại khái mọi chuyện.
Nghe là thử thách của thiên đạo, các cô gái cũng giật bắn mình.
Công Tôn Điệp nhảy dựng lên: “Ông trời hãm hại chàng đấy à? Tốt xấu gì chàng cũng mang khí vận rất lớn, dõi mắt khắp tinh la vạn giới, trong cùng cấp bậc, khéo không ai có khí vận cao hơn chàng, thiên đạo lại dùng sinh tử để thử thách chàng?”
Ninh Dạ cười nói: “Càng coi trọng thì thử thách càng nghiêm khắc, rất hợp lý mà? Những kẻ có tư cách tạo phản luôn là đại tướng nắm binh quyền.”
Trì Vãn Ngưng trầm ngâm: “Nhưng chàng cũng nói rồi, thiên đạo vốn không có ý thức, chỉ có bản năng.”
“Đúng, nhưng dẫu sao cũng chỉ là suy đoán, chưa tới điểm cuối, ai biết huyền bí chung cực là gì?” Ninh Dạ cười nói: “Nhưng các nàng cũng không cần lo lắng, trời không chặn sạch đường cho người, đã là thử thách, chắc chắn còn có đường sống.”
Công Tôn Điệp dậm chân kêu lên: “Còn đường sống cái nỗi gì nữa? Thất Dạ Tinh Quân kia chớp mắt đi được vạn dặm, giờ bản thể bị nhốt trong khu vực tam tinh, chạy cũng không chạy được, một khi giao thủ thì chết chắc.”
“Cái này thì chưa chắc.” Ninh Dạ trả lời: “Tuy thần vật này có đạo tắc ma đạo, nhưng đừng quên nó cũng là đạo tắc chính đạo, hơn nữa còn là nhiều nhất.”
Dãu sao Chúa Tể đã chết cũng xuất thân chính đạo, cho dù mượn lực ma giới thì chủ thể vẫn là chính đạo, chẳng qua như hạt phân chuột rơi vào nồi cháo, tuy chỉ có một hạt phân, nhưng không thể ăn cháo được rồi.
Ba cô gái đã hiểu ý y, đồng thời trợn tròn hai mắt: “Chẳng lẽ bây giờ bản thể định...”
Ninh Dạ gật đầu: “Đúng là không thể dùng đạo khí, nhưng có thể lựa chọn đạo tắc... bất luận có kinh tởm thế nào cũng phải húp cháo. Hy vọng có thể sống qua quãng thời gian này...”
Y nhìn về phía bí cảnh nói: “Trời không chặn sạch đường cho người, khu vực tam tinh, di sản Chúa Tể, bí cảnh nơi đây, âm mưu Chúa Tể, có lẽ, đường sống thật sự là ở đây!”
Trong bí cảnh, các loại quái vật kỳ quái không ngừng xuất hiện.
Bây giờ đã tăng cường lên cấp độ Vạn Pháp.
Chuyện này khiến rất nhiều tu sĩ bắt đầu kinh hãi.
Có người thử lui lại, nhưng phát hiện con đường tới đây đã biến mất.
Cục diện săn giết trong bí cảnh dần thay đổi, bắt đầu hỗn loạn, có lẽ không bao lâu nữa sẽ bị đám quái vật kia tàn sát.
Tử Lão và đám người Phượng Tiên Lung đã tập trung lại một chỗ, nhìn lên bầu trời, nơi nơi đều là sát khí ngập trời, đâu đâu cũng có yêu ma hoành hành, huyết quang lan tràn, quấy nhiễu tầm mắt.
Mà ở chính giữa bí cảnh, cũng có thể cảm nhận được một nguy cơ khủng khiếp.