← Quay lại trang sách

Chương 1372 Thời gian đứng về phía ta 1

Thất Dạ Tinh Quân chắp tay ra vẻ: “Trời cao có đức hiếu sinh, bản tôn cũng không muốn ép ngươi quá đáng.”

“Thật ư? Ta lại cảm thấy là ngươi không dám cơ.” Ninh Dạ cười lạnh.

Thất Dạ Tinh Quân biến sắc: “Ngươi nói cái gì?”

Ninh Dạ nói luôn: “Ta nói ngươi không dám! Thất Dạ, ngươi có biết khi ngươi nói với ta ngươi đã thấy tình hình ở đây ra sao, ta vui vẻ tới mức nào không? Dù sao có một số chuyện tự thấy vẫn hữu dụng hơn người khác nói. Không sai, đại đạo Chư Thiên Tinh La của ngươi rất lợi hại, cho dù ta có tinh giới cũng bị ngươi ngăn cách. Nhưng có sao đâu?”

Y chỉ khối kim loại kia, lạnh lùng nói: “Nơi này là khảo nghiệm mà thiên đạo giao cho ta. Thần binh đại đạo, nó ngay trước mắt ta, chỉ cần ta đồng ý, cúi người là nhặt được. Cầm thứ này lên, ta có thể lập tức tiêu diệt tên khốn kiếp nhà ngươi!”

“Ngươi dám!” Trường Thanh giới gầm lên: “Ngươi mà cầm vật này thì khảo nghiệm thiên đạo đối với ngươi cũng thất bại.”

“Không sai! Nhưng ngươi muốn giết ta, ta còn phải để ý thành bại hay sao?” Ninh Dạ đứng thẳng người dậy: “Thất Dạ, không phải ta ép ngươi, là ngươi đang ép ta! Nếu ngươi dám giết chúng ta, cùng lắm ông đây chịu thất bại, cầm thứ này lên, diệt trừ nhà ngươi! Có giỏi thì ngươi tới đây!”

Ngón tay y ngoắc ngoắc, gầm lên như sư tử, mọi người nghe xong cũng choáng váng.

Còn có thể làm vậy à?

Nhưng cũng đúng, Ninh Dạ không muốn khảo nghiệm thiên đạo thất bại, nhưng Thất Dạ Tinh Quân cũng không muốn y thất bại.

Dù sao Ninh Dạ thất bại chỉ là mất đi “tình cảm”, Thất Dạ thất bại thì là một cái mạng!

Ông trời phù hộ, ít nhất giá trị quan của thế giới này là chính xác.

Ngay cả Công Tôn Điệp cũng không khỏi bật cười, vỗ một cái lên người Ninh Dạ: “Còn có thể làm vậy à, sao chàng không nói sớm, hại mọi người phải liều mạng.”

Ninh Dạ cười: “Hiếm khi có Thánh Nhân đấu luyện, nếu ta nói, làm sao các ngươi chịu dốc sức.”

Nói đoạn, y nhìn về phía Thất Dạ Tinh Quân: “Sao nào? Thất Dạ lão tặc, ngươi muốn ép ta chấp nhận khảo nghiệm thất bại à?”

Thất Dạ Tinh Quân tức tới mức run lẩy bẩy: “Ngươi... Ngươi làm vậy là chơi xấu!”

Chơi xấu?

Cứ coi là vậy đi.

Thiên đạo bố trí sát cục để khảo nghiệm, trong sát cục này, hoặc Ninh Dạ chọn cách tử chiến, hoặc Ninh Dạ phản bội.

Ai mà ngờ Ninh Dạ lại tìm được đường khác.

Y vừa không tử chiến vừa không phản bội mà dùng phản bội để uy hiếp đối thủ..

Khi tất cả cả mọi người đều cho rằng bọn họ đã rơi vào cục diện chết chắc, không ngờ Ninh Dạ chỉ nói một câu thôi đã phá vỡ tình thế này.

Ừm, nói phá vỡ cũng hơi miễn cưỡng, dù sao mọi người cũng đang bị nhốt ở đây.

Nhưng vì vậy Thất Dạ Tinh Quân lại khó lòng hạ thủ giết người.

Hắn hung ác nhìn Ninh Dạ.

Đối thủ đã dầu cạn đèn tắt, chỉ cần thêm chút sức thôi là tiêu diệt được.

Khổ nỗi bây giờ đối phương cầm đạn hạt nhân, thế thì khó xử rồi.

Thật ra không phải Thất Dạ Tinh Quân không nghĩ tới điều này, nhưng chính vì nghĩ đến nên hắn mới liều mạng công kích, không cho đối thủ thời gian suy nghĩ, sau đó ép bọn Ninh Dạ vào khuôn khổ.

Sự thực cũng không sai, dưới áp lực cực lớn của Thánh Nhân, mọi người chỉ nghĩ làm sao tồn tại, làm sao sống thật lâu, hoàn toàn không nghĩ còn có thể lợi dụng khảo nghiệm thiên đạo để ép ngược lại.

Nhưng Ninh Dạ đã nghĩ ra từ lâu.

Không chỉ có vậy, thậm chí y còn nghĩ được càng nhiều.

Y nói: “Thiên đạo chỉ dẫn, nhưng lại đưa tới khảo nghiệm thiên đạo, điều này khiến ta cảm thấy trong đại thiên tinh giới có lẽ tồn tại một vị thần linh chí cao nào đó, hắn có ý chí, cho nên mới có thể khảo nghiệm tất cả những người mang khí vận. Thế nhưng bây giờ, suy nghĩ của ta thay đổi. Một bố cục tốt sẽ không có sơ hở rõ ràng như vậy. Thử thách của thiên đạo vẫn có hạn chế của riêng nó, đây là lý do vì sao tu sĩ chính đạo có rất nhiều chỗ để lợi dụng... ví dụ như ngươi không được tìm hiểu đạo tắc ma đạo, nhưng có thể bắt tay với ma. Vì thiên đạo cứng nhắc, thiếu trí tuệ, thậm chí ta nói như vậy có thể coi là vô lễ, nhưng không sao cả. Vì thiên đạo không để ý tới điều này.”

Nói đoạn, Ninh Dạ cười trầm trầm: “Cấp trên có lệnh, ta phải tuân theo, nhưng thực hiện thế nào... là ở ta!”

Tiếp theo y nhìn sang phía Thất Dạ Tinh Quân: “Thất Dạ, ta ở đây. Tất cả bí mật của ta cũng ở đây. Ngươi có giỏi thì tới giết đi, hoặc nghĩ cách khiến ta không thể vận dụng thần binh đại đạo ở nơi này, bằng không ngươi cứ ngoan ngoãn đứng đó mà nhìn. Nhìn ta vạch trần bảo vật này, loại trừ dơ bẩn, mãi tới khi nắm giữ đạo binh, diệt trừ nhà ngươi.”

Nghe y nói vậy, Thất Dạ Tinh Quân lại cười khà khà: “Ninh Dạ ơi là Ninh Dạ, ngươi tưởng bản tôn không nghĩ tới vấn đề này hay sao?”