← Quay lại trang sách

Chương 1383 Tử sĩ Niết Bàn 2

Đạo cảnh không đủ, Nhân Hoàng đã là cực hạn!

Ninh Dạ muốn thăng cấp lên Nhân Hoàng là vì sau đó y có kế hoạch lớn cần làm, mà kế hoạch này không chỉ liên quan tới bên Thiên Trung giới mà còn liên quan tới bản thể, vì vậy không thể không nỗ lực.

Chuyện này khiến lịch trình tu hành của y giống hệt học sinh lên lớp, lúc đầu có vẻ nhàm chán vô nghĩa.

Ngược lại, những tu sĩ Thiên Tằm khác có vẻ náo nhiệt hơn nhiều.

Tu sĩ Thiên Tằm vốn chỉ tới chơi, lúc đầu tu hành là để sau này vui chơi càng thoải mái, vì vậy khi tu vi lên tới mức độ nhất định là quay sang lười biếng, du sơn ngoạn thủy khắp nơi.

Rảnh rỗi thì đánh quái, tìm bảo vật, du lãm phong trần, lang thang nhân gian, há chẳng sung sướng lắm sao.

Vì vậy thời gian này, Trì Vãn Ngưng, Công Tôn Điệp rảnh rỗi là đi ra ngoài, đi khắp nơi cùng đám người Phượng Tiên Lung, kết giao bằng hữu.

Ngày hôm đó, Trì Vãn Ngưng và Công Tôn Điệp đang du lịch cùng Phượng Tiên Lung và Nguyệt Linh Tiên.

Chợt thấy hào quang hiện lên đằng xa.

Trông như hào quang bình thường, nhưng cả bốn cô gái cùng kinh ngạc.

Trì Vãn Ngưng đã nói: “Là Đồng Đạo quang!”

Đồng Đạo quang là một loai thủ đoạn liên hệ do Ninh Dạ sáng tạo, chỉ có tu sĩ Thiên Tằm mới biết. Một khi phát động, phạm vi vạn dặm đều thấy nhưng chỉ tu sĩ Thiên Tằm mới hiểu ý nghĩa.

Đây là thủ đoạn đặc thù để triệu tập đồng bọn xung quanh, thường chỉ sử dụng để liên lạc khẩn cấp trong tình huống nguy nan.

Thời khắc này, thấy ánh sáng đó, cả bốn cô gái đều hiểu, e là có đồng đạo Thiên Tằm đang gặp nguy hiểm.

Cũng may theo cường độ ánh sáng, khoảng cách không quá xa.

Phượng Tiên Lung thi triển một Đồng Đạo quang đáp lại, nói: “Đi!”

Bốn cô gái cùng bay về phía ánh sáng.

Bay một lúc, lại thấy phía xa có một người cưỡi mây lao vù vù tới.

Bốn người nhìn lại, thấy là Thịnh Đông Bình.

Nhưng lúc này Thịnh Đông Bình đã không còn dáng dấp nho sinh như trước, vẻ ngoài chật vật, toàn thân đẫm máu, xem ra vừa trải qua một trận chém giết khốc liệt.

“Thịnh huynh? Sao lại là ngươi?” Trì Vãn Ngưng kinh ngạc.

Bọn họ chưa từng gặp Thịnh Đông Bình ở bên ngoài, nhưng lúc này cũng không kịp nhớ ra chuyện đó, phía sau Thịnh Đông Bình còn cả đám tu sĩ đuổi giết, nhưng tất cả đều dùng tiên pháp che giấu thân hình, không nhận ra xuất thân.

Bốn cô gái đồng thời ra tay, thần thông bao phủ xung quanh.

“Cẩn thận, có tu sĩ Niết Bàn!” Thịnh Đông Bình đã kêu lên.

Nhưng thật ra không cần hắn nói, bọn Trì Vãn Ngưng cũng không bất cẩn.

Phải biết, trong số tu sĩ Thiên Tằm hiện tại, ngoài Ninh Dạ ra thì thực lực mạnh nhất chính là Thịnh Đông Bình và Tử Lão.

Đó là vì lúc còn ở Trường Thanh giới Thịnh Đông Bình đã là tu sĩ duy nhất đạt tới tầng thứ ban bố đại đạo, chẳng qua hắn tu Văn đạo, lực chiến đấu là khuyết điểm.

Nhưng sau khi tới Thiên Trung giới, Thịnh Đông Bình lại tìm được phương hướng cho bản thân.

Hắn là đệ tử Chính Khí tông, mà Hạo Nhiên Chính Khí của Chính Khí tông phù hợp với đại đạo Văn Nho của hắn, căn cơ đạo cảnh xưa kia giúp Thịnh Đông Bình tỏa sáng rực rỡ trong Chính Khí tông, vì vậy tiến bộ nhanh chóng, nếu chỉ xét đạo đồ, sau Ninh Dạ thì hắn là người đứng đầu.

Tuy bây giờ hắn chỉ là Vô Cấu đỉnh phong, nhưng tu sĩ bình thường không thể làm gì được hắn.

Có thể ép hắn chạy lung tung như vậy, chắc chắn phải là Niết Bàn.

Nhưng Trì Vãn Ngưng sao phải sợ?

Công Tôn Điệp cười lạnh nói: “Một tên Niết Bàn mà dám hung hăng? Tinh La, giết hắn!”

Sau lưng Công Tôn Điệp xuất hiện thân hình trùng mẫu Tinh La khổng lồ, nhắm thẳng phía sau Thịnh Đông Bình, há to cái miệng.

Chỉ thấy mây đen dâng trào, vô số côn trùng chen chúc nhau lao về phía đám người truy sát Thịnh Đông Bình.

Bây giờ Tinh La là Nhân Hoàng, số côn trùng con mà nó bồi dưỡng ra đã vượt xa năm xưa, Vạn Pháp không còn là mạnh nhất mà là yếu nhất. Thậm chí nếu Tinh La chấp nhận để cảnh giới sa sút, nó còn có thể bồi dưỡng được rất nhiều yêu thú Niết Bàn.

Thời khắc này Tinh La há to miệng, bốn con yêu thú Niết Bàn đồng thời lao tới, còn có một lượng lớn yêu thú Vô Cấu bố trí chiến trận, theo sát phía sau, bao vây kẻ truy sát.

Đám người truy sát cũng không ngờ cứu viện của Thịnh Đông Bình lại cường đại như vậy, thậm chí còn có cả đại năng Nhân Hoàng, kinh hãi tới biến sắc, nhưng đã không còn đường chạy trốn.

Công Tôn Điệp hét lớn: “Ta muốn bắt sống!”

Tinh La cười gằn nói: “Yên tâm đi, không chết được!”

Đang định thi triển thần thông Thiên La Địa Võng nhốt tên Niết Bàn và bốn thuộc hạ Vô Cấu kia.

Lại thấy năm tu sĩ kia liếc mắt nhìn nhau một cái, trên người đồng thời tỏa sáng.

“Không tốt!” Tinh La hét lớn, phóng thích yêu lực bảo vệ mọi người.

Khoảnh khắc sau đã thấy năm tu sĩ ầm một tiếng nổ tung.