Chương 1400 Tiên chiến 3
Lẫn vào trong đám người phá hoại gì đó, thế chẳng phải phiền phức lắm à?
Vì vậy, lệnh cho bọn họ tới tập kích Tử Cực cung chính là lựa chọn không thể tốt hơn, ít nhất không ảnh hưởng tới bản phái.
Còn đối với Dung Thành, tuy chuyện này rất nguy hiểm, nhưng lợi ích cũng lớn.
Nhưng nguy hiểm chỉ là tương đối, những người này đều là phân thần chuyển sinh, thứ nhất không sợ chết, thứ hai thực lực cao hơn những gì mình thể hiện bên ngoài. Quan trọng nhất là còn hai phần ba nhân số vẫn ẩn giấu!
Ngoài ra còn có Ninh Dạ!
Lúc này Ninh Dạ đang đứng cách đó tám ngàn dặm quan sát.
Chứng kiến đám người Dung Thành tập kích Tử Cực cung, bèn đưa tin: “Tử Đình Thiên Cức trận có chín tầng lôi kiếp, mười tám tầng liên hoàn, bên trái là vị trí Đỗ môn, giỏi về biến hóa, có thể mạnh cũng có thể yếu, các ngươi công kích càng mạnh thì lực phản kích càng lớn, vì vậy tuyệt đối đừng cho là mình thực lực mình mạnh là có thể đấu cứng.”
Dung Thành ừ một tiếng: “Thế thì thu liễm một chút?”
“Cũng đừng thu liễm quá mức, không vào được thì cũng không có lợi ích gì. Để ta nghĩ xem...” Ninh Dạ vuốt cằm: “Thế này đi, bảo Thiên Tàn, Ma Âm dùng lực lượng oanh kích, tạo thanh thế lớn một chút. Sau đó ngươi dùng độn pháp tiến vào, thả Càn Ly châu, đi tốn vị, thi triển Hóa Vũ thần thông...”
Ninh Dạ chỉ điểm từng bước một.
Theo chỉ dẫn của Ninh Dạ, các tu sĩ đồng thời lẻn vào Tử Cực cung, làm theo lời y, bắt đầu ra tay ở góc Tử Cực cung.
Tử Đình Thiên Cức trận có đặc tính gặp mạnh càng mạnh, Ninh Dạ bảo mọi người không được làm bừa, dùng thủ thuật phá giải, quả nhiên lực phản kích không mạnh. Chẳng qua hai người Thiên Tàn và Ma Âm dùng lực lượng lôi đình tạo thanh thế rất lớn, khiến sấm sét đan xen trên trời, trông như mọi người dốc toàn lực công kích, cũng khiến Mục Thiên Hồng cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.
Dù sao bên phía bọn họ thu hút càng nhiều uy lực trận pháp thì bên Chính Khí tông chịu ảnh hưởng càng nhỏ.
Nhưng không biết vì sao Mục Thiên Hồng luôn cảm thấy những người này ra tay không ảnh hưởng mấy tới Lôi Đình Thiên Cức trận: Khả năng thực chiến của Chính Khí tông vốn kém hơn Tử Cực cung một bậc, lúc trước lại bị Tử Cực cung bắt cóc không ít cao thủ, viễn chinh lại không thể dẫn theo tất cả mọi người, lại thêm ưu thế địa lợi, có thể nói thiên thời địa lợi nhân hòa đều không ở phe mình, chuyện này khiến Chính Khí tông cũng phải chịu áp lực cực lớn.
Mục Thiên Hồng cực kỳ hy vọng đám người Dung Thành ra tay san sẻ một phần áp lực. Giờ thực tế là bọn họ có ra tay, nhưng áp lực san sẻ không lớn như Mục Thiên Hồng tưởng tượng, khiến Mục Thiên Hồng không khỏi kinh ngạc.
Chẳng lẽ căn cơ của Tử Cực cung cực kỳ thâm hậu, vượt xa dự đoán của mình?
Hắn suy nghĩ một hồi rồi nói: “Hạo Nhiên Thiên Tường.”
Theo tiếng hạ lệnh của hắn, một luồng Hạo Nhiên Chính Khí tạo thành màn trời dựng lên, vắt ngang trong chiến trường, chia tất cả tu sĩ Tử Cực cung thành hai, tất cả tu sĩ Tử Cực cung từ Vô Cấu trở xuống đều bị ngăn cản sau bức tường này, chặt đứt liên hệ với đám Niết Bàn, Nhân Hoàng.
Đây là một thủ đoạn tiên gia trên chiến trường tiên giới, là thứ Chính Khí tông cực kỳ am hiểu. Cấp bậc Nhân Hoàng có thể trực tiếp hấp thu lực lượng nguyên thần từ tu sĩ cấp dưới, Hạo Nhiên Chính Khí có thể ngăn cách loại lực lượng, theo ý nghĩa nào đó khá giống Thất Dạ Tinh Quân.
Hạo Nhiên Thiên Tường vừa được thi triển, tu sĩ Tử Cực cung từ Vô Cấu trở xuống khó mà viện trợ cho đại năng Niết Bàn và Nhân Hoàng.
Nhưng cứ như vậy, đám tu sĩ Vô Cấu này lại quay áng đánh về phía đám người Dung Thành.
Thấy cảnh này, Lâm Lang cả giận nói: ” Lão già Mục Thiên Hồng này cũng chẳng phải loại tốt lành gì. Bọn Dung Thành có ý tốt giúp hắn, hắn lại dùng thủ đoạn này đẩy bớt áp lực đi. Chính Khí tông cái rắm chó gì, cũng chỉ có thế mà thôi!”
Ninh Dạ lại không lấy làm lạ, thậm chí không hề trách cứ: “Xét theo lập trường của hắn, có làm vậy cũng không đáng trách, dẫu sao thì một giọt máu đào cũng hơn ao nước lã. Nhưng chỉ nghĩ gần mà không lo xa, dẫu sao cũng không phải người làm đại sự.”
Hết cách rồi, ai bảo chon chưởng giáo toàn xem ai nắm tay lớn.
Thế giới tu tiên, không phải dựa vào nhân quyền và chính trị.
Thời khắc này, theo quyết định của Mục Thiên Hồng, quả nhiên bên phái Dung Thành gặp nhiều phiền phức hơn hẳn, đằng trước thì có Tử Đình Thiên Cức trận ngăn cản, phải thần thông phá hủy từng cấm chế; phía sau lại xuất hiện một loạt tu sĩ Vô Cấu của Tử Cực cung ra ngoài tác chiến giờ giết ngược về, tạo thành thế bao vây trước áu.
Cho dù đám người Dung Thành tu vi cường hãn, nhưng vẫn gặp cảm thấy phiền toái.
Chỉ thấy tiên phong cuồn cuộn, tử điện tung hoành, lượng lớn tu sĩ Tử Cực cung dồn dập tập kích đám người Dung Thành, ánh lửa khủng khiếp lóe lên ngập trời, ai nấy đều lâp lòe kim quang hộ pháp.