Chương 1408 Lính đánh thuê tiên giới 5
“Đúng là to gan!” Lý Phượng Sơn quát lớn, dùng hai chiếc lá vuốt lên mắt mình: “Mở Thiên Nhãn!”
Hai mắt lóe sáng chiếu khắp bốn phương, mọi thứ ẩn nấp xung quanh đều không thoát khỏi mắt hắn.
Nhìn một lượt, quả nhiên nhận ra manh mối.
Sau lưng một tu sĩ không hiểu sao có một cái bóng quỷ dị.
Người còn trên trời, lấy đâu ra bóng?
Lý Phượng Sơn xuất chỉ đâm vào cái bóng, chỉ này ngưng tụ tất cả phẫn nộ trong lòng hắn, uy lực rất lớn, còn có năng lực trói buộc không gian, khiến đối thủ khó lòng bỏ chạy.
Khoảnh khắc sau cái bóng đã biến hóa, trở lại hình dạng Tử Lão, nhanh chóng lui lại phía sau.
“Tử Lão? Hóa ra là ngươi!” Nhân Hoàng kia xuất quyền đánh về phía Tử Lão. Tuy người này là đệ tử chân truyền của Phán Quyết điện, nhưng hại mình tự cắt một tay, mấu chốt nhất là nguyên thần tổn thương, làm sao hắn có thể dung tha được?
Nhân Hoàng cũng là Nhân Hoàng, nếu đối đầu chính diện thì Tử Lão tuyệt đối không phải đối thủ.
Huống chi bây giờ còn là ba Nhân Hoàng đồng thời ra tay.
Lý Phượng Sơn, Xán Tinh cũng ra tay theo, tiên lực hùng hồn hội tụ thành thiên la địa võng, kheién Tử Lão không còn đường thối lui.
Mắt thấy Tử Lão sắp chôn thây trong tay ba người, nhưng hắn chỉ cười khà khà một tiếng: “Một vị Nhân Hoàng, chắc đổi được một món thần binh đại đạo chứ?”
Sau câu nói này, công kích hùng hồn của ba người đã nhấn chìm Tử Lão, một đòn toàn lực của đại năng Nhân Hoàng, Tử Lão cũng không thể chống nổi, lập tức tan thành tro bụi. Nhưng vị Nhân Hoàng kia còn chưa kịp vui mừng, ngay khoảnh khắc sau hắn đã kêu lên một tiếng đau đớn, toàn thân lại hóa thành màu xám đen.
Dõi mắt nhìn khắp các tu sĩ Thiên Tằm, xét tới đạo cảnh thì mạnh nhất ngoài Ninh Dạ ra chính là Tử Lão và Thịnh Đông Bình.
Nhưng Ninh Dạ tu luyện thiên đạo, tiến triển chậm chạp, tiến độ thật sự còn không bằng Tử Lão. Thịnh Đông Bình tu luyện đại đạo Văn Thánh, đạo cường mà pháp yếu, vì vậy chiến lực có hạn.
Tử Lão lại khác.
Hắn tu luyện đại đạo Sinh Tử, tập trung vào chém giết, chú pháp cường đại, mà cả kiếp trước lẫn kiếp này đều kiên định như một. Lại thêm bản thể là Nhân Hoàng lâu năm, có thể truyền cảm ngộ đạo cảnh sang, vì vậy đạo cảnh của Tử Lão đã là cấp bậc Nhân Hoàng.
Từ đó, hắn sáng tạo ra Tử Chú thuật, là pháp môn tuyệt sát chân chính, ngay cả Nhân Hoàng cũng khó mà chống cự.
Nhưng nhược điểm của môn chú thuật này là không cách nào ở xa, nhất định phải giữ bản thân trong phạm vi nhất định mới có thể phát huy tác dụng. Nói toạc ra là tu vi của Tử Lão có hạn, đạo cảnh cũng có hạn, chỉ theo chiều sâu chứ bỏ qua chiều rộng.
Lựa chọn như vậy cũng là vì hắn có rất nhiều mạng.
Thời khắc này biến hóa đột ngột phát sinh, khiến đám người Lý Phượng Sơn cũng không ứng phó kịp, chỉ thấy tu sĩ Nhân Hoàng kia điên cuồng cào cấu thân tể bản thân, toàn thân không khống chế nổi, từ từ mục nát.
Thấy cảnh này Lý Phượng Sơn và Xán Tinh trong lòng phát lạnh.
Thủ đoạn của Tử Lão này thật khủng khiếp, còn gây tổn hại tới cả Nhân Hoàng.
Nhưng Nhân Hoàng dẫu sao cũng là Nhân Hoàng, sinh mệnh của người này cực kỳ dai dẳng, nguyên thần cứng cỏi vượt xa bình thường, thời khắc này dốc toàn lực kháng cự, sinh cơ cuộn cuộn dâng lên trong người, đối đầu với lực lượng tử vong kia, vẫn giữ mình không đổ xuống, đồng thời kêu to: “Hắn còn chưa chết, mau tìm ra hắn!”
Lý Phượng Sơn tâm thần chấn động, lại mở Thiên Nhãn, nhưng lần này có làm thế nào cũng không phát hiện ra Tử Lão.
Xán Tinh bên cạnh lắc đầu: “Không đúng, vừa rồi ta cảm nhận rõ ràng, hắn đã chết rồi. Vô lý, sao hắn còn sống được, còn có thể duy trì đại đạo?”
“Bây giờ không phải lúc suy nghĩ cái này! Mau tìm ra hắn!” Lý Phượng Sơn gầm lên.
Nhưng lần này có làm sao cũng không tìm được.
Mắt thấy lực lượng tử vong không ngừng xâm lấn thân thể đồng bọn, hắn đã xuất hiện từng mảng màu tím, cứ tiếp tục như vậy không khéo vị Nhân Hoàng này sẽ bỏ mạng. Bản thân Nhân Hoàng này lo lắng bằng chết, những người xung quanh cũng cuống lên.
Đúng lúc này, trong lòng Xán Tinh bỗng lóe lên ý tưởng: “Ta biết rồi, là thuật phân thần! Chắc chắn người này nắm giữ thuật phân thần, có thể phân hóa ra nhiều bản, chỉ cần một phần nguyên thần chưa bị diệt là có thể phát huy tác dụng.”
Ai cũng biết thuật phân thần, nhưng sau khi phân thần còn có thể giữ sức chiến đấu hoàn chỉnh, thậm chí tu hành, thế thì không mấy ai làm được.
Không ngờ Tử Lão lại là một trong số đó.
Năm xưa hắn dùng Diệt Thần chú lập nghiệp, nguyên thần chia thành năm, chỉ cần một phân thần sống sót là co dễ dàng khôi phục lại toàn thịnh, chẳng khác nào thằn lằn chặt đuôi.
Xán Tinh không biết căn cơ của hắn, nhưng cũng đoán được một phần.
Thời khắc này tâm thần hoảng hốt, đã biết chân thân Tử Lão ở đâu, Xán Tinh chỉ vào người Nhân Hoàng kia, hét lên: “Hắn ở trong người ngươi!”