Chương 1412 Liều mạng xuất chiêu 2
Nghĩ tới đây, hắn hạ quyết tâm, ấn tay xong, Chính Vân điện đã tỏa ra vạn luồng hào quang.
Món bảo vật giữ nhà, thần binh đại đạo của Chính Khí tông cuối cùng cũng phát huy toàn bộ tác dụng, vô số Hạo Nhiên Chính Khí cuồn cuộn hiện lên, che phủ bầu trời, toàn bộ chiến trường đã hóa thành đạo cảnh Hạo Nhiên Chính Khí, thực lực tu sĩ Chính Khí tông đều được tăng cường.
Thương Lệnh Tuyệt phía đối diện thấy cảnh này không hề phẫn nộ, ngược lại thở phào một tiếng: “Tốt lắm, rốt cuộc cũng sử dụng rồi. Tức là Mục Thiên Hồng nhà ngươi đã không còn thủ đoạn nào khác. Khà khà.”
Khi Mục Thiên Hồng phiền não, chẳng lẽ Thương Lệnh Tuyệt lại không?
Hắn mời Vạn Tiên minh tới hỗ trợ cũng phải đưa lợi ích, chẳng qua điều kiện của Vạn Tiên minh là cứ tổn thất một người thì Tử Cực cung sẽ bồi thường tương ứng.
Vì vậy bọn Phượng Tiên Lung xuất thủ, không chỉ Chính Khí tông tổn thất, cả Tử Cực cung cũng vậy. Có thể nói Ninh Dạ và Vạn Tiên minh đang vặt lông cừu hai đại môn phái, chẳng qua Vạn Tiên minh không to gan dọa dẫm vơ vét, chỉ đòi bồi thường, tức là phải trả giá bằng tính mạng phe mình. Bên phía Ninh Dạ thì hoàn toàn không cần nghĩ tới vấn đề này, đơn thuần là há miệng chờ sung rụng.
Vì vậy Mục Thiên Hồng đau lòng vì đối thủ tử thương, Thương Lệnh Tuyệt cũng nhức đầu vì phải chi trả thanh toán. Thời khắc này thấy Mục Thiên Hồng phát động Chính Vân điện, hắn cũng thở phào một tiếng: “Tốt lắm, Chính Vân điện đã được thi triển, Tử Đình Thiên Cức trận phát động toàn lực, oanh kích bản thể Chính Vân điện!”
Theo tiếng ra lệnh của Thương Lệnh Tuyệt, đại trận Tử Cực cung phía sau dốc toàn lực vận hành, kiếp vân trên trời đột nhiên thăng cấp, ngưng tụ thành tia sét tím.
Tử Đình Thiên Cức trận trận có chín tầng tất cả, lúc trước Thương Lệnh Tuyệt mới dùng tới tầng ba, giờ dốc toàn lực thăng cấp, đẩy thẳng lên mức độ mạnh nhất, muốn một đòn phá vỡ Chính Vân điện.
Thương Lệnh Tuyệt đang chờ đợi thời khắc này, Chính Vân điện mà vỡ thì Tử Cực cung thắng chắc rồi.
Nhưng ngay lúc này, hắn lại thấy kiếp vân trên không trung chỉ lên tới cấp bảy rồi dừng lại.
Thương Lệnh Tuyệt kinh ngạc, cả giận nói: “Có chuyện gì vậy?”
Một tu sĩ vội vội vàng vàng bay tới: “Báo cáo! Chưởng giáo, Tử Cực cung có biến, đám người kia... đám người kia... bọn chúng đột phá Càn Cực điện, phá hủy Luân Hồn tiền, hủy hoại mắt trận!”
“Cái gì?” Thương Lệnh Tuyệt suýt nữa hộc máu.
Trong khi đám người Phượng Tiên Lung ra tay, bọn Dung Thành cũng không rõ ràng, nhanh chóng tiến tới.
Mấu chốt nhất là khi bọn Phượng Tiên Lung bắt đầu thi triển bản lãnh thật, bọn Dung Thành cũng không giấu giấu giếm giếm nữa, có Tân Tiểu Diệp và Ninh Dạ chỉ dẫn, dọc đường không ngừng càn quét.
Huyền Sương Giám, Kim Quang Thước, Huyễn Hải Vô Cương Đồ, Vạn Thú Hồng Hoang Phiên, Cửu Chuyển Huyền Minh Kiếm, Hồng Vân Lưu Ly Tán... Từng trận pháp bị phá, từng pháp bảo thần khí đỉnh cấp bị lấy mất, uy lực của Tử Đình Thiên Cức trận trận không ngừng sa sút.
Lúc đầu bọn họ chỉ phá được một số địa điểm không quan trọng ở phía ngoài, về sau thì mọi người không còn kiêng dè gì nữa, trắng trợn càn quét, ra tay lại càng hung ác.
Mãi tới trước đây không lâu, đám người Dung Thành, Ma Âm, Thiên Tàn, Phong Đông Lâm liên thủ, còn hung hãn công phá cả Càn Cực điện.
Điện này là một trong những trung tâm nòng cốt của Tử Đình Thiên Cức trận. Nơi này bị phá, đại trận không hoàn chỉnh, uy lực sa sút. Do đó lôi kiếp chín tầng không thể phát huy tới tối đa, mà rơi thẳng xuống bảy tầng.
Còn với lôi kiếp bảy tầng, muốn công phá Chính Vân điện lại không dễ dàng gì.
Thương Lệnh Tuyệt khổ sở chờ cơ hội cả nửa ngày, mãi mới đợi được, không ngờ lại đột nhiên rớt mất hai cấp, hỏi làm sao hắn không tức tối cho được?
“Khốn kiếp, sao không nói sớm?” Thương Lệnh Tuyệt túm cổ áo tu sĩ kia chất vấn.
Tu sĩ kia kêu lên: “Là Kinh sư huynh, Càn Cực điện bị phá nhưng đám người Dung Thành cũng bị trọng thương, trong lúc nhất thời không còn sức đi tiếp. Kinh sư huynh cho rằng có thể đoạt lại Càn Cực điện nên bảo chúng ta tạm thời không báo cáo, lệnh cho tất cả nhân viên trấn thủ ra giết ra ngoài. Tân sư muội không kịp ngăn cản, kết quả không ngờ... không ngờ...”
Tu sĩ kia mặt mày đau thương: “Không ngờ đám người Phong Đông Lâm, Dung Thành chỉ ngụy trang mình bị thương, thậm chí còn sửa đổi trận pháp lưu lại. Người của ta xuống tới, không thể giết chết bọn chúng... ngược lại bị bọn chúng giết rất nhiều... Chưởng giáo, không đoạt lại được Càn Cực điện!”
“Khốn kiếp!” Thương Lệnh Tuyệt tát bay đệ tử, rống lên: “Thằng ngu ấy làm hại ta rồi!”
Trung tâm khống chế của Tử Cực cung.
Kinh sư huynh đang tuyệt vọng.
Bọn Dung Thành lại tiếp tục hành quân, giờ bắt đầu xung kích một vị trí quan trọng khác.