Chương 1422 Vạn Tiên kỳ 2
Mà quyền này của Ninh Dạ không đánh ra hoàn toàn, chỉ dừng lại giữa không trung, ngưng tụ chứ không phát.
Y chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Lý Phượng Sơn, cười nói: “Ngươi tránh.”
“Đây là quyền gì?” Lý Phượng Sơn trầm giọng hỏi.
“Quyền này không có tên.” Ninh Dạ trả lời: “Chẳng qua ta có cảm ngộ, tùy tiện đánh một cái mà thôi.”
Có cảm ngộ, tùy tiện đánh một cái?
Lý Phượng Sơn định cười, nhưng lại cảm thấy Ninh Dạ không nói dối.
Đúng, vì có một trường hợp, cái “tùy ý đánh một cái” này còn có uy lực khủng khiếp hơn bất cứ thần thông gì.
Đó là lĩnh ngộ đạo cảnh.
Đại đạo tự nhiên, một khi lĩnh ngộ và đột phá, thế thì cái gọi là “tùy ý đánh một cái” lại có thể mang theo chân lý thiên địa siêu việt.
Nếu Ninh Dạ không khoác loác, thế thì thời khắc này y đã đột phá.
Nhìn sắc mặt tự tin của y, Lý Phượng Sơn đã hiểu.
Hắn hạ giọng hỏi: “Ngươi lại ngộ đạo?”
Ninh Dạ mỉm cười: “Không nhiều lắm, nhưng đáng tiếc, ngươi không muốn đỡ, thế thì ta đành phải...”
Quyền này đột nhiên đổi hướng, lại đánh vào một Nhân Hoàng khác.
Nhân Hoàng không ngờ Ninh Dạ trơ trẽn như vậy, nói đánh là đánh, khoảnh khắc này không kịp phản ứng, đã thấy quyền ý ập tới, khiến hắn không thể né tránh.
Sau đó ầm một tiếng, quyền này đánh thẳng vào mặt, như xuyên qua hư không.
Không có chuyện gì xảy ra?
Lại như một giấc mơ mờ ảo, hiện lên rồi biến mất.
Nhân Hoàng kia kinh ngạc, lập tức cười nói: “Chướng nhãn pháp chó má gì, thế mà đòi... đòi...”
Hắn phát hiện mình không nói nên lời, gió thổi qua, thân thể Nhân Hoàng này tiêu tán như tro bụi.
Lý Phượng Sơn khẽ nhíu mày, quát lên một tiếng: “Nhân Hoàng bất diệt!”
Chỉ thấy hào quang nguyên thần của Nhân Hoàng kia lại tỏa sáng, một thân thể chậm rãi ngưng tụ, trở lại nguyên trạng.
Nhưng Nhân Hoàng kia đã hoàn toàn choáng váng, ngơ ngác nhìn Ninh Dạ: “Vừa rồi, ngươi... ngươi...”
Ninh Dạ thở dài: “Vẫn chưa quen tay lắm, chỉ có thể diệt hình chứ chưa thể diệt thần. Cho dù Lý huynh không ra tay, ngươi cũng không chết thật, chỉ bị kiềm chế một thời gian, tạm thời không trùng sinh được mà thôi, không cần quá để ý.”
Y gọi thẳng Lý Phượng Sơn là Lý huynh, nhưng mọi người ở đây không ai cảm thấy không đúng.
Hiệu quả hủy diệt của quyền vừa rồi đã đặt nền móng vững chắc cho tư cách nói chuyện của Ninh Dạ.
Đòn vừa rồi, diệt tiên thể không đáng sợ, đáng sợ là Ninh Dạ có thể tạm thời ngăn cản nguyên thần cảnh giới Nhân Hoàng trùng sinh.
Tức là y chỉ cần có thêm thủ đoạn khác là có thể tự mình giết chết một vị Nhân Hoàng.
Tuy lúc trước y đã giết hai vị, nhưng đều là mượn lực, còn lần này thật sự là thực lực của bản thân y.
Đó là cảm ngộ mà Ninh Dạ đạt được khi diệt Nguyệt Hoa, Minh Quang, giúp hai vị Nhân Hoàng thăng cấp.
Quyền của thiên đạo.
Quyền này chính là thiên ý.
Tuy mới hoàn thành nhưng đã khiến Lý Phượng Sơn cảm giác sợ hãi.
Cho dù hắn tự tin với thực lực của bản thân không phải không cách nào đối phó, nhưng tưởng tượng lại các loại dị tượng lúc trước, Lý Phượng Sơn cũng biết, chỉ e Ninh Dạ còn thủ đoạn khác.
Giờ phút này, Vạn Tiên minh không còn tự tin tất thắng trước Ninh Dạ.
Lý Phượng Sơn thở dài một tiếng: “Ngươi muốn bàn điều gì?”
Ninh Dạ trả lời: “Đơn giản thôi, giao Vạn Tiên kỳ ra, ta tha cho các ngươi một con đường sống.”
Nghe y nói vậy, Lý Phượng Sơn biến sắc: “Tuyệt đối không!”
Mỗi đại môn phái đều có thần khí trấn phái riêng.
Thần khí trấn phái của Vạn Tiên minh chính là Vạn Tiên kỳ.
Lá cờ này là tất cả đại năng Niết Bàn trở lên gia nhập Vạn Tiên minh cống hiến tinh huyết bản thân, kết hợp với vô số thiên tài địa bảo luyện thành.
Nó không phải thần binh đại đạo gì, đại đạo trong đó rất nông cạn, lại là thần khí có uy lực mạnh nhất dưới đạo khí.
Đầu tiên là bảo vật này có tác dụng đặc thù với tất cả những đại năng lưu lại tinh huyết trên nó, bao gồm cả đám người Vô Lượng Thiên Tôn, Tiêu Nhã Tiên Tử.
Một khi Lý Phượng Sơn phát động Vạn Tiên kỳ là có thể kiềm hãm tu vi của bọn họ.
Đây cũng là một thủ đoạn khống chế thuộc hạ của Vạn Tiên minh, chẳng qua do các phái phản đối nên chỉ có tác dụng kiềm hãm chứ không thể trực tiếp khốngc hế. Cho dù như vậy, chỉ cần cầm Vạn Tiên kỳ, trong Vạn Tiên minh Lý Phượng Sơn chẳng khác nào Thánh Tôn, có thể áp đảo bất cứ đại năng nào trong liên minh.
Ngoài ra, mỗi giọt tinh huyết đều ẩn chứa tiên pháp thần thông của đại năng.
Vì vậy tiên pháp thần thông trong Vạn Tiên kỳ cực kỳ đa dạng.
Một khi phát động bảo vật này, cứ như có hàng trăm hàng ngàn Niết Bàn Nhân Hoàng đồng thời xuất thủ, tuy không có uy thế chấn nhiếp nguyên thần, nhưng uy lực thần thông lại là thật sự.
Nhưng ngàn vạn năm qua, tinh huyết ngưng tụ trên Vạn Tiên kỳ cũng lên tới ngàn vạn.