← Quay lại trang sách

Chương 1423 Vạn Tiên kỳ 3

Rất nhiều đại năng đã qua đời, tinh huyết của bọn họ lưu lại trên lá cờ vẫn có thể phát huy tác dụng, hơn vạn thần thông tinh huyết, có thể nói Vạn Tiên kỳ có uy thế kinh thiên.

Khi phát động đồng thời có thể đối đầu với cả Thánh Nhân, thật ra giá trị còn cao hơn một số thần binh đại đạo, dù sao biến đổi về lượng cũng thành thay đổi về chất.

Bảo vật quan trọng như vậy chính là căn cơ lập phái của Vạn Tiên minh, làm sao Lý Phượng Sơn chịu giao cho Ninh Dạ?

Mấy vị Nhân Hoàng bên cạnh cũng nổi giận, đồng thanh quát lớn: “Ninh Dạ, ngươi thật to gan, dám mưu toan chiếm đoạt Vạn Tiên kỳ!”

Ninh Dạ mỉm cười: “Đừng nóng, ta chỉ mượn nghiên cứu trong ba ngày, sau ba ngày ta sẽ trả lại.”

“Vớ vẩn, ngươi tưởng chúng ta tin chắc?” Có người la mắng.

Ninh Dạ nghiêm túc đáp: “Ta thề trước thiên đạo, nếu làm sai lời thề ắt sẽ bị thiên khiển, từ nay trở đi không còn được khí vận chăm sóc!”

Lời thề này rất nặng.

Hơn nữa mọi người đều biết Ninh Dạ là khí vận chi tử, y đã nói vậy, hiển nhiên không định lai trái lời thề.

Y đã chân thành như vậy, nhưng Lý Phượng Sơn vẫn lắc đầu: “Ta mà đưa bảo vật này cho ngươi, cho dù ba ngày sau ngươi trả lại, thế thì thể diện vẫn mất! Đây là thần vật trấn phái của Vạn Tiên minh ta, Lý Phượng Sơn ta phải giao bảo vật cho kẻ địch nghiên cứu mới có thể sống sót. Tương lai thiên hạ mà biết, Vạn Tiên minh ta còn mặt mũi gì nữa?”

Chậc.

Nói cho cùng vẫn là vấn đề thể diện.

Ninh Dạ gật đầu: “Con người sĩ diện là vì cảm thấy mình vẫn còn cơ hội. Cuối cùng cũng do quyền vừa rồi chưa thể hiện đủ sức mạnh nên ngươi mới cảm thấy mình có thể đánh với ta, đúng không? Nếu đã như vậy...”

Sắc mặt y lạnh xuống: “Nếu vậy, ta xé cả tự tôn trong lòng ngươi xuống, xem ngươi còn cứng đầu nổi không.”

Lý Phượng Sơn lật tay, một lá cờ nhỏ xuất hiện trong tay: “Ngươi đã biết ta có Vạn Tiên kỳ, vậy thì nếm thử uy lực của bảo vật này đi đã.”

Nói xong Vạn Tiên kỳ rung động, một dải hào quang tiên pháp thần thông đã xuất hiện trên lá cờ, một cơn hạo kiếp thần uy sắp hiển hiện.

Uy lực của Vạn Tiên kỳ hết sức cường đại, cho dù Nhân Hoàng liên thủ cũng khó mà lay chuyển, thời khắc này thấy Lý Phượng Sơn lấy thần vật này ra, ngay cả Vô Lượng Thiên Tôn và Tiêu Nhã Tiên Tử cũng biến sắc.

Tuy bọn họ tin tưởng thủ đoạn quỷ thần khó lường của Ninh Dạ, nhưng đối mặt với Vạn Tiên kỳ, lại không còn tự tin như vậy nữa.

Thậm chí Vô Lượng Thiên Tôn đã nghĩ tới chuyện mang Ninh Dạ chạy trốn, Tiêu Nhã Tiên Tử thì vui mừng vì mình không trực tiếp đối đầu với Lý Phượng Sơn, có phải vẫn còn cơ hội “dàn xếp” không.

Nhưng những suy nghĩ này còn chưa kịp thực hiện thì đã biến mất không còn tăm hơi.

Vì ngay khoảnh khắc sau, hào quang trên Vạn Tiên kỳ ảm đạm rồi tiêu biến.

Không thể hiện được chút uy lực nào.

Sao lại như vậy?

Lý Phượng Sơn giật nảy mình nhìn Vạn Tiên kỳ trong tay.

Chẳng lẽ lúc đi mình bất cẩn cầm nhầm, mang theo bản sao? Không đúng, Vạn Tiên kỳ thần quang lẫm liệt, bảo khí trang nghiêm, rõ ràng là bản chính.

Trong lòng hắn đang kinh ngạc, lại nghe Ninh Dạ nói: “Này, không phải ngươi nghĩ ta ngu ngốc tới mức biết ngươi có Vạn Tiên kỳ mà không chuẩn bị đấy chứ?”

Lý Phượng Sơn trong lòng khó hiểu.

Đạo lý thì đơn giản, nhưng bắt tay vào làm lại chẳng dễ.

Tu sĩ thường động thủ rồi mới động não, chuyện như vậy có xảy ra cũng không kỳ quái, nhưng riêng với Ninh Dạ, y tuyệt đối không phạm sai lầm như vậy.

Lý Phượng Sơn cũng không phải người thường, lập tức hiểu ra: “Đạo cảnh? Đây là áp chế trên đạo cảnh? Không thể nào?”

Vấn đề lớn nhất của Vạn Tiên kỳ là nó không phải thần binh đại đạo, đại đạo trong đó rất nông cạn.

Nếu nói Nhân Hoàng đấu với Niết Bàn là áp chế về nguyên thần, thế thì Thánh Tôn với Nhân Hoàng chính là áp chế về đạo cảnh.

Áp chế về nguyên thần chỉ khiến mọi người cung cấp lực lượng nguyên thần của bản thân cho Nhân Hoàng; còn áp chế về đại đạo lại khiến tất cả mọi thần thông trong cùng một đại đạo không thể phát huy tác dụng.

Còn Vạn Tiên kỳ không phải đạo khí, sợ nhất là cái này.

Nhưng bao năm qua nó không bị áp chế, đó là vì đạo của nó là một loại tiểu đạo cực kỳ hiếm thấy.

Đại đạo Dung Hợp.

Dung hợp tinh huyết của hơn vạn tu sĩ cường đại làm một thể, phát huy tác dụng.

Dung đạo chỉ là tiểu đạo, tuy ôm hết sở trường nhưng không phải đại đạo căn bản. Thiên Trung giới là thế giới cấp bảy, lịch sử xa xưa, các môn phái có vô số truyền thừa, hầu như không ai đi theo con đường này, mà có đi theo cũng không thể thành tài. Trong phương diện Dung đạo, người am hiểu nhất chính là Vạn Tiên minh.

Vì vậy trong Thiên Trung giới, rất ít người có thể áp chế Vạn Tiên kỳ.