← Quay lại trang sách

Chương 1437 Con đường 1

Y nói: “Bế quan ngàn năm, có vẻ hơi lâu một chút? Hơn nữa lão nhân gia ngài cũng nói rồi mà, tương lai ắt sẽ đại loạn. Ai gây loạn thì người đó phải dẹp yên, đáng lẽ phải phạt ta dẹp loạn chứ?”

Lang Gia hừ một tiếng: “To gan, không được vô lễ với Thượng Thánh. Hơn nữa Thượng Thánh làm vậy cũng là tốt cho ngươi, ngươi cũng coi như tài hoa tuyệt thế, tương lai có cơ hội thành Thánh, Thượng Thánh không muốn ngươi tiêu phí tài hoa của mình.”

Nhật Diệu Thánh Tôn lại không hề để ý: “Cũng có chút khí phách đấy, chẳng trách Ngưng Nhi và Điệp Nhi đều thích ngươi như vậy.”

Ninh Dạ nói luôn: “Như thế này có được không? Ta bế quan thì bế quan, đằng nào thì bây giờ ta cũng không có nhiều nhu cầu, bế quan một thời gian cũng không thành vấn đề. Nhưng thi thoảng xử lý chút chuyện của Vạn Tiên minh cũng được chứ?”

“Được!” Nhật Diệu Thánh Tôn nói.

“Ngoài ra...” Ninh Dạ kéo dài ngữ điệu, thấy Nhật Diệu Thánh Tôn không phản ứng gì bèn nói tiếp: “Điều kiện bế quan ngàn năm có thể sửa lại không? Cứ đổi thành Nhân Hoàng là được xung quanh, có được không?”

“Hả?” Mọi người cùng nhìn sang Ninh Dạ.

Nhật Diệu Thánh Tôn cũng vui vẻ: “Ý ngươi là không cần ngàn năm ngươi cũng có thể trở thành Nhân Hoàng?”

Ninh Dạ cười hì hì: “Nếu không làm được thì phải bế quan lâu hơn.”

“Ha ha, thú vị. Tuy bây giờ tu vi của ngươi đã không yếu, nhưng muốn vượt qua bình cảnh Nhân Hoàng cũng không phải chuyện dễ. Có điều, nếu ngươi đã nói như vậy, chắc cũng có tự tin. Được, thế thì cho phép ngươi.”

Cho dù không có lời dặn của Nhật Diệu Thánh Tôn, Ninh Dạ cũng định bế quan tu hành.

Y vẫn chưa quên hai vị đại năng Tử Cực và Thất Dạ vẫn đang đợi mình.

Hơn nữa sau khi nắm được Vạn Tiên minh, Ninh Dạ cũng có đủ tài nguyên, chuyện này khiến y càng lúc càng không cần lo lắng về tương lai, tranh thủ thời gian tu hành.

Không chỉ có y, Tử Lão và đám người Trì Vãn Ngưng cũng lần lượt đi vào trong Tuyên Cơ điện, lập chí khổ tu.

Mọi người đều biết mục tiêu tiếp theo là gì, đương nhiên không dám chủ quan sơ sẩy.

Nếu nói Niết Bàn giết Nhân Hoàng, dõi mắt khắp tinh la đại thiên giới cũng có một số thiên tài có thể làm được, như vậy Nhân Hoàng giết Thánh Nhân là xưa nay chưa từng có.

Mục tiêu hùng vĩ như vậy, đương nhiên việc chuẩn bị cũng phải phi phàm.

Từ ngày đó trở đi, Vạn Tiên minh tiến vào thời kỳ biết điều chưa từng có.

Các đại lão dồn dập tu hành, Vạn Tiên minh không đi gây sự, không bố trí bất cứ sách lược nào áp chế người mới quật khởi, khiến cho trong Vạn Tiên minh luôn giữ vẻ hòa bình hưng thịnh.

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã hai trăm năm.

Tới giờ Ninh Dạ đã trở thành Niết Bàn đỉnh phong từ lâu, thăng cấp lên Nhân Hoàng cũng chỉ là chuyện trong giây lát.

Nhưng tạm thời y không dám làm như vậy.

Tiến độ quá nhanh chóng, chắc chắn sẽ khiến người khác chú ý.

Ninh Dạ luôn khống chế tốc độ tiến bộ tu vi ở mức độ thiên tài siêu cấp, có bí ẩn, có thiên phú, nhưng không có gì quá đáng.

Ngoài ra, Ninh Dạ cũng muốn mượn cơ hội thăng cấp Nhân Hoàng lần này có thêm đột phá về mặt đạo cảnh.

Mỗi lần thăng cấp đều là một cơ hội đột phá, nhưng nếu chỉ đột phá theo kiểu xài vốn cũ, cũng tức là bỏ qua cơ hội này.

Chính vì vậy Ninh Dạ luôn kiềm hãm mình lại, muốn nhân cơ hội này thực hiện một cú nhảy về mặt đạo cảnh, nhưng càng nhảy cao thì càng dễ bị phát hiện, mâu thuẫn với mục đích lúc trước, vì vậy y càng phải chuẩn bị.

Ngày hôm đó, cuối cùng Ninh Dạ cũng chuẩn bị ổn thỏa.

Coong coong coong coong!

Vạn Tiên thượng giới!

Trong Thanh Loan sơn, một tiếng vân khánh vang lên.

Theo tiếng vân khánh reo vang, tất cả tu sĩ dưới trướng Vạn Tiên minh đều nhận được tin tức, lập tức rời khỏi thượng giới.

Tin tức này tới rất khó hiểu, lại là minh chủ Ninh Dạ đích thân hạ lệnh, các tu sĩ thầm kinh ngạc, nhưng cuối cùng chỉ có thể nhận lệnh rời khỏi.

Sau khi tất cả các tu sĩ thoát ly, Ninh Dạ phát động Vạn Tiên đại trận bao phủ Vạn Tiên thượng giới tới mức gió thổi không lọt, ngay cả Thánh Tôn cũng khó mà nhìn ra ảo diệu.

Sau đó y mở một khe hở không gian.

Một đầu khác của khe hở chính là khu vực tam tinh.

Ninh Dạ định dịch chuyển phân thân tới khu vực tam tinh thăng cấp!

Đây cũng là lần đầu tiên Ninh Dạ dịch chuyển bản thân, cho dù mấy năm nay y khổ tu đại đạo Không Gian, nhưng khó khăn vẫn tầng tầng lớp lớp.

Nhưng y vẫn quyết định không kéo dài thời gian thêm nữa.

Thời khắc này khe hở mở ra, Ninh Dạ nói với đám người Trì Vãn Ngưng ở lại canh phòng: “Ta sang đó thăng cấp, cần ít nhất ba ngày. Trong thời gian này việc duy trì cân bằng cho khe hở phải giao cho các ngươi.”

“Yên tâm đi, cho dù là Thánh Tôn tới cũng không cho vào!” Công Tôn Điệp trả lời.