← Quay lại trang sách

Chương 1475 Vân du 4

Thiên Khôi Thánh Tổ tu hành ở đây hơn hai vạn năm, đã rất quen thuộc với những thứ này. Có điều, tuy hắn có thể nhận biết được nhưng những tồn tại này chỉ xuất hiện trong đáy lòng, trong thức hải chứ không thể xuất hiện công khai như vậy.

Không ngờ Ninh Dạ chỉ cần một ý niệm là hiển thị hoàn toàn mọi thứ, đạo cảnh cường đại tới mức Thiên Khôi trầm trồ thán phục, biết mình kém xa Ninh Dạ, càng không dám có tâm tư nào khác.

Ninh Dạ lạnh nhạt nói: “Phàm nhân lưu lại ý niệm, trải qua ngàn vạn năm mà bất diệt, đúng là thú vị. Nếu ta không nhìn nhầm, hẳn là đại đạo Thời Gian!”

Thiên Khôi Thánh Tổ thở dài nói: “Ta cũng từng có suy đoán như vậy, không phải phàm nhân lưu lại ý niệm mà là nơi này ẩn chứa đạo tắc Thời Gian, khiến chúng ta nhìn thấy thời không trong quá khứ. Nhưng...”

“Nhưng ngươi dựa vào đó tu hành lại cảm thụ được lực lượng chuyển hóa sinh tử và lực lượng sáng sinh?”

“Đúng vậy.” Thiên Khôi không hề tránh né, dẫu sao lúc trước Ninh Dạ cũng nhìn ra rồi.

Ninh Dạ lắc đầu: “Đại đạo trong thiên hạ đều quy về một, vốn không phân biệt. Vạn đạo đều là một, tức là thiên đạo. Chính vì vậy, vạn đạo có tương thông cũng không có gì là lạ. Đại đạo Thời Gian vốn là căn cơ cho vạn vật sinh trưởng, đại biểu quá trình thay đổi của chúng ta, phàm nhân dựa vào đó tu hành có suy tính được vô số hướng đi. Sáng sinh chỉ là một trong số đó...”

Nói đoạn, Ninh Dạ giơ tay phải, một đóa hoa nhỏ tự nhiên xuất hiện, nở rộ, lại lập tức tạo thành cây hoa rồi héo tàn tiêu vong.

Với thủ đoạn của Ninh Dạ, biến hóa này không có gì lạ.

Vấn đề là, thực ra đây không phải Ninh Dạ làm, y chỉ lấy ra một hạt giống, còn lại là nơi này tự phát triển.

Đúng như Ninh Dạ đã nói, dưới lực lượng ảo diệu của nơi này, hạt giống đã trải qua một hành trình sinh tử luân hồi.

Trong tình huống như vậy, Thiên Khôi Thánh Tổ đã lĩnh ngộ được lực lượng sáng sinh.

Nhưng dã tâm của Ninh Dạ lớn đến đâu.

Y cười nói:” Thiên thời, thiên thời, thiên và thời không thể tách rời. Tốt lắm, tốt lắm, vân du chỉ ngàn năm mà gặp được địa điểm quan trọng như vậy, đúng là trời ban cho ta!”

Nói xong thu tay lại, đạo bí vô tận tuôn về phía y như thủy triều.

Thấy cảnh này, làm sao Thiên Khôi Thánh Tổ còn không hiểu, thở dài nói: “Đúng là đạo huynh được thiên đạo để ý, năm xưa ta thấy nơi này, còn tưởng được trời cao ưu ái, nhưng hai vạn năm rồi vẫn chưa tìm được đường nào đi sâu vào. Bây giờ ta mới biết, không phải trời cao ưu ái ta mà là trời cao dùng ta, để ta bảo vệ nơi này, chờ đợi đạo huynh!”

Nói xong cúi rạp người xuống.

Dẫu sao cũng là Thánh Nhân, đã hiểu ra ý nghĩa tồn tại của mình ở đây.

Huyền bí mà Thiên Khôi Thánh Tổ tốn hai mươi ba ngàn năm không tìm hiểu được, Ninh Dạ chỉ mất một thời gian ngắn đã hóa giải hoàn toàn.

Đối với y, việc lĩnh ngộ đại đạo không phải là khó, bây giờ chuyện cần làm chỉ là đi khắp vạn giới, tìm hiểu huyền bí vũ trụ.

Y không ngừng ngao du tìm hiểu, đạo cảnh cũng từ từ tăng cường.

Từ Thánh Nhân tới Chúa Tể khó khăn nhường nào, nhưng đối với Ninh Dạ lại dễ dàng như từ Hoa Luân lên Vạn Pháp, hoàn toàn không trở ngại, chẳng qua một bên tu pháp, một bên tu đạo mà thôi.

Mà phương thức tu hành của Ninh Dạ chính là ngao du vạn giới, tìm kiếm những nơi ẩn chứa huyền bí thiên đạo.

Trong ngàn năm qua, Ninh Dạ cũng từng gặp một chút phiền toái, nhưng chưa có trận chiến nào ra dáng. Tất cả đạo tắc như châu báu trải khắp nơi, cúi xuống nhặt là được.

Thời khắc này dễ dàng lĩnh ngộ, trong cơ thể Ninh Dạ có đạo quang lưu chuyển, loáng thoáng thấy được một chút ảo diệu của thời gian, cứ như lập tức xuyên qua dòng sông thời gian.

Chỉ cần Ninh Dạ muốn, y có thể chế tạo ra một Tuyền Cơ điện khác, tạo ra hiệu ứng tăng tốc độ thời không.

Nhưng đối với y, điều này đã không cần thiết.

Sau khi lĩnh ngộ đại đạo Thời Gian, thời gian đã không còn là vấn đề. Nói đúng hơn tất cả lực lượng cần tích tụ bằng thời gian, y có thể hoàn thành trong chớp mắt. Vì vậy nếu y muốn, bản thân có thể chớp mắt qua ngàn năm, cũng có thể ngừng sinh trưởng.

Tu hành tới bước này, theo ý nghĩa nào đó đã thật sự là vĩnh sinh, chỉ cần tinh không bất diệt, Ninh Dạ cũng bất tử.

Đây mới là ý nghĩa của đại đạo Thời Gian.

“Đáng tiếc, vẫn chưa đủ.” Ninh Dạ lại lắc đầu.

Y được thiên quyến, cho nên cảm thụ rất rõ ràng.

Lý giải và khống chế đối với đại đạo thời gian của y còn chưa tới đỉnh phong, vì vậy y chưa thể làm được tới mức toàn diện. Ngoài ra, thiên đạo huyền bí cũng không giới hạn ở đây, vẫn có quá nhiều điều chưa biết.

Ninh Dạ suy nghĩ một hồi rồi nói: “Ta đã hiểu huyền bí của nơi này. Ngươi có hứng thú muốn biết không?”