Chương 1476 Vân du 5
Thiên Khôi Thánh Tổ vui mừng: “Kính xin đạo huynh chỉ dạy.”
Ninh Dạ nói: “Thật ra nơi này không phải tinh giới chân chính mà là một mảnh vỡ tách ra từ một tinh giới đặc thù.”
“Tinh giới đặc thù?” Thiên Khôi kinh ngạc.
“Ừ.” Ninh Dạ gật đầu: “Có lẽ... chính là khởi nguồn của thiên đạo.”
Khởi nguồn của thiên đạo?
Lời nói này khiến Thiên Khôi ngây ngốc, hắn trầm tư trong chốc lát rồi nói: “Tinh la vạn giới, chưa từng nghe tới khởi nguồn của thiên đạo.”
Ninh Dạ trả lời: “Vì nó không trong giới này.”
Thiên Khôi kinh hãi: “Chẳng lẽ ở Phản giới?”
Ninh Dạ tiếp tục lắc đầu: “Bây giờ ta cũng không nói rõ được, nhưng ta có thể cảm giác nó thật sự tồn tại... ở một nơi mà không ai tới được. Tinh la vạn giới, huyền bí chung cực, chỉ có tới đó mới tìm được đáp án.”
Thiên Khôi thở dài: “Ngay cả đạo huynh cũng không thể tới, vậy còn có cách nào?”
Không người tu đạo nào không hứng thú với khởi nguồn thiên đạo, nhưng lời nói của Ninh Dạ lại chặn đứng mọi khả năng.
Ninh Dạ nhìn hắn, cười nói: “Không phải không có cách nào.”
Thiên Khôi bị y quay lòng vòng, cười khổ nói: “Đạo huynh đừng đùa bỡn như vậy chứ.”
Ninh Dạ nói: “Ngươi tu đại đạo Tạo Hóa, cũng là thiên quyến, nhưng đáng tiếc không thể thông qua khảo nghiệm thiên đạo, ta nói đúng không?”
Thiên Khôi Thánh Tổ đỏ mặt: “Ta từ bỏ rồi.”
Khảo nghiệm thiên đạo, hoặc thành công, hoặc chết, hoặc nhập ma, chỉ có ba kết quả.
Không ngờ Thiên Khôi Thánh Tổ lại cho Ninh Dạ kết quả thứ tư.
“Từ bỏ?” Ninh Dạ kinh ngạc: “Ngươi còn có thể từ bỏ?”
Thiên Khôi Thánh Tổ ngạo nghễ đáp: “Bản tôn tu đạo mười vạn năm, cũng không phải uống phí. Năm đó sau khi ta thành Thánh, từng may mắn gặp được một vị Chúa Tể gặp khảo nghiệm thiên đạo, cuối cùng thất bại bỏ mạng. Từ đó trở đi ta biết mình không thể vượt qua kiếp nạn này.”
Ninh Dạ đã hiểu: “Vì vậy ngươi chọn cách tự phong bế tu vi, dừng lại không tiến bộ. Đúng rồi, như vậy cũng coi là từ bỏ.”
“Cũng không tới mức hoàn toàn từ bỏ, chẳng qua đang tìm cách mà thôi.” Thiên Khôi Thánh Tổ thở dài: “Tiếc là cuối cùng vẫn không tìm được cách phá giải.”
Ninh Dạ gật đầu: “Khảo nghiệm của thiên đạo không cách nào phá giải, chỉ có đối mặt. Nhưng có qua được hay không cũng phải có một chút cơ duyên. Cách làm của ngươi là đang lảng tránh, kẻ trốn tránh có thể may mắn thoát được, nhưng vĩnh viễn không có cơ hội. Khảo nghiệm của thiên đạo đâu phải bế quan suy nghĩ là giải quyết được.”
Thiên Khôi ngại ngùng: “Đạo huynh nói đúng lắm!”
Ninh Dạ lại nói: “Nhưng bây giờ có một cơ hội, giúp ngươi không cần lo vấn đề này nữa.”
“Cái gì?” Thiên Khôi kinh ngạc.
Ninh Dạ nói: “Ta đã thông qua khảo nghiệm thiên đạo, tự trảm ma nghiệp, dẹp yên ma lực trong Chính giới.”
Thiên Khôi kinh hãi: “Hóa ra chuyện một ngàn năm trước là ngươi làm?”
Ninh Dạ gật đầu: “Đúng vậy, là ta làm! Từ đó trở đi ta vân du tứ phía, tìm kiếm thiên cơ, đợi Chính giới thành công, phản kích ma đạo. Nếu Thiên Khôi đạo hữu có hứng thú có thể cùng ta giết vào Ma giới. Có ta che chở, ngươi không cần lo chuyện nhập ma. Khảo nghiệm của thiên đạo, không hỏi tự qua.”
Thiên Khôi Thánh Tổ nhìn Ninh Dạ bằng ánh mắt phức tạp.
Hắn cũng hiểu ý Ninh Dạ: “Ngươi đang chiêu binh mãi mã?”
Ninh Dạ cười nói: ” Ta sẽ không trả tiền cho ngươi.”
Thiên Khôi sửng sốt, bắt đầu cười ha hả: “Đạo huynh đúng là kỳ diệu! Được, có câu này của đạo huynh, Thiên Khôi ta nguyện theo đạo huynh tới Ma giới. Chẳng hay lúc nào khởi hành?”
“Không vội, còn phải đợi thêm hai ngàn năm, ta du lịch khắp Tri Vi giới cái đã. Tới lúc Chính giới không còn huyền bí với ta, ngày ta trở thành Chúa Tể cũng là lúc tiến quân sang Ma giới.”
Hai ngàn năm du lịch khắp tinh la vạn giới, khẩu khí của Ninh Dạ lớn tới mức Thiên Khôi giật mình.
Nhưng hắn cũng biết thủ đoạn của Ninh Dạ, không hề nghi ngờ mà nói ngay: “Được, nếu thế, ta xin đợi tin vui!”
Ninh Dạ giơ tay, một luồng linh quang truyền vào thức hải Thiên Khôi Thánh Tổ: “Đây là nơi ở trước kia của ta. Nếu ngươi có thời gian có thể tới thăm. Ta còn phải du lịch tiếp, tiện thể kéo thêm một ít Thánh Tôn Chúa Tể nhập bọn, không ở lâu hơn được.”
Nói xong đã bước ra một bước, chỉ một bước thôi mà biến mất không còn bóng dáng.
Thiên Khôi Thánh Tổ nhìn theo hướng y vừa đi, lẩm bẩm: “Kéo Chúa Tể nhập bọn, chu du vạn giới rồi mới bắt đầu thành Chúa Tể... Được lắm, đúng là như thần tiên!”
Theo lời Ninh Dạ, y định dùng cảnh giới Thánh Nhân chiêu nạp Chúa Tể nhập bọn dưới trướng.
Khẩu khí như vậy cũng chỉ có Ninh Dạ dám nói, mà không ngờ Thiên Khôi Thánh Tổ cũng không cảm thấy có gì sai.
Rời khỏi chỗ Thiên Khôi, Ninh Dạ tiếp tục vân du.
Bây giờ trong đầu y tự có tinh đồ, vạn giới đều trong lòng, không bỏ sót nơi nào.
Những nơi đã đi qua đều thắp sáng, nơi chưa tới thì u tối.