Chương 1481 Vân du 10
“Nếu ngươi đã nói vậy, bản tọa cũng không khách khí với ngươi.” Vô Cực Đạo Chủ hừ một tiếng, sau tiếng hừ của hắn, chỉ thấy tinh giới dưới chân Ninh Dạ đột nhiên bay xa, ra là Vô Cực Đạo Chủ đẩy thẳng tinh giới đi.
Không có tinh giới để thôn tính, Vô Cực Đạo Chủ sẽ không thăng cấp, cũng không thể dung hợp đại đạo.
Vô Cực Đạo Chủ đã nói: “Thằng nhãi, bản tọa khách khí với ngươi rồi, ngươi lại tưởng nắm được nhược điểm của bản tọa chắc? Đúng là không tự lượng sức.”
Sau khi nói xong điểm đen lại xuất hiện trong thân thể Ninh Dạ.
Ninh Dạ cũng không ngạc nhiên: “Vốn dĩ ta cũng không định bảo ngươi nhường ta. Thế thì tiếp theo chúng ta bắt đầu chứ?”
Vô Cực Đạo Chủ cũng bị y chọc giận, không nói gì thêm.
Ta thả ngươi rồi, ngươi không chịu, còn nhất định đòi đấu với ta, ngươi cũng cứng đầu lắm.
Nhưng nghĩ lại, cũng hiểu được ý Ninh Dạ.
Ninh Dạ thông qua khảo nghiệm thiên đạo, tự trảm ma nghiệp, chắc chắn sẽ phải xung kích Phản giới, xung kích cảnh giới thứ chín của thiên đạo.
Trước mục tiêu chung cực này, tất cả khó khăn đều cực kỳ nhỏ bé, nếu không giải quyết được, nói gì tới mục tiêu chung cực?
Chính vì vậy Ninh Dạ sẽ không bỏ qua bất cứ khả năng nào.
Nhưng bản thân đường đường Chúa Tể mà bị Ninh Dạ coi như đá mài đao, trong lòng hắn cũng thầm căm tức.
Vô Cực Đạo Chủ cười lạnh nói: “Nếu ngươi quyết chí chui đầu vào chỗ chết, thì thì để ta tiễn ngươi lên đường luôn đi.”
Sau tiếng nói của hắn, lỗ đen kia điên cuồng thôn tính Ninh Dạ.
Ninh Dạ lại cười nói: “Không phải ta chui đầu vào chỗ chết, thực ra ta còn có hai phương pháp đánh bại ngươi.”
Hai phương pháp?
Thêm vào phương pháp dung hợp đại đạo vào thiên đạo vừa rồi là ba loại?
Vô Cực Đạo Chủ không thể tin vào tai mình.
Một Thánh Nhân nói có thể đánh bại Chúa Tể, thậm chí còn có ba cách.
Cho dù ngươi được trời cao ân sủng tới mấy cũng không nên ngông cuồng tới mức độ đó chứ.
“Thế thì để ta xem xem ngươi còn cách gì.” Vô Cực tức giận hầm hừ nói.
Ninh Dạ cất cao giọng nói: “Phương pháp thứ nhất vẫn là bản thân ngươi có vấn đề. Ngươi chưa dung hợp đại đạo vào thiên đạo, đạo tắc không thể ban bố khắp vạn giới, càng không được thiên đạo thừa nhận, cho nên tu vi đạo tắc của ngươi vẫn bị giới hạn ở bản thân, vì vậy không thể viên mãn.”
Nói xong Ninh Dạ chỉ về phía xa, nơi tinh giới nhỏ mà Vô Cực Đạo Chủ ẩn mình: “Tinh giới này vốn có kích cỡ tương tự như lỗ đen trong thân thể ta, đều nhỏ tí xíu. Đại đạo Vô Cực là hấp thu lượng lớn vật chất, bất luận hấp thu bao nhiêu đáng lẽ cũng không lớn lên, đúng không?”
Nghe y nói vậy, Vô Cực Đạo Chủ thầm chấn động.
Ninh Dạ nói đúng.
Thủ đoạn này của Vô Cực Đạo Chủ đáng lẽ phải là một điểm vô cực hấp thu vô tận, biến mọi thứ thành một thể, cũng là thế nhưng chốt giúp đại đạo luyện thể của hắn đại thành. Nói toạc ra, đúng là năm xưa hắn dùng phương pháp thôn tính để có thành tựu, mà cho dù thôn tính bao nhiêu, bản thân cũng không bành trướng, cuối cùng phát triển nó thành đạo tắc Vô Cực.
Trong quá trình này, hấp thu vạn vật không phải then chốt, củng cố bản thân mới là.
Nhưng cho dù trở thành Chúa Tể, chưa thể dung hợp đại đạo vào thiên đạo, thực tế Vô Cực Đạo Chủ còn không thể làm tới mức này.
Tinh giới nho nhỏ này là hắn thôn tính mấy chục tinh giới lớn ngưng tụ thành, cuối cùng điểm đen nho nhỏ lúc trước vẫn bành trướng tới quy mô tinh giới.
Đối với Vô Cực mà nói, càng lớn thì càng yếu.
Vì vậy mục đích của hắn không phải hóa lớn mà là thu nhỏ.
Thành tựu cuối cùng của hắn là biến tinh giới nho nhỏ này về một điểm, để vạn đạo quy nhất, đại đạo Vô Cực.
Thậm chí Vô Cực Đạo Chủ còn có dã tâm, coi đó làm căn cơ, không chừng hắn còn có thể tiến thêm một bước, ví dụ như hấp thu toàn bộ tinh la vạn giới vào điểm này.
Đương nhiên chuyện này gần như không thể, nhưng... dẫu sao cũng có thể tưởng tượng.
Nhưng hắn không ngờ Ninh Dạ lại dễ dàng vạch trần huyền bí Vô Cực của hắn.
Thời khắc này Ninh Dạ cười nói: “Vì vậy một phương pháp khác phá giải đại đạo Vô Cực của ngươi chính là khiến ngươi phun ra mọi thứ ngươi thôn tính.”
Vô Cực Đạo Chủ hừ lạnh: “Chỉ bằng ngươi? Nói dễ nghe nhỉ, ngươi làm được không?”
Ninh Dạ đáp: “Không cần dựa vào lực lượng của ta, đại đạo Vô Cực của ngươi vốn là thu nhỏ tới cực hạn. Ta chỉ cần phá giải một chút đạo hạnh then chốt của ngươi, lại truyền lực lượng bản thân vào, trợ giúp một chút thôi là có thể phá giải.”
Vô Cực kinh hãi, bật thốt lên: “Chỉ bằng ngươi? Đại đạo của ta chưa dung nhập thiên đạo, ngươi làm sao phá được?”
Ninh Dạ châm biếm: “Nực cười, đại đạo của ngươi bác đại tinh thâm, hay là thiên đạo mênh mông vô bờ? Ta tu đại đạo Thương Thiên, huyền bí thiên đạo mà còn lý giải được, sao lại không nhìn ra đại đạo của ngươi?”