← Quay lại trang sách

Chương 1482 Vân du 11

Nói xong y đánh ra một luồng chỉ phong, chỉ thấy tinh giới kia đột nhiên lóe sáng.

Hào quang không mạnh, trông chẳng có uy lực gì, nhưng lại khiến cõi lòng Vô Cực nổi lên sóng to gió lớn.

Vì hắn cảm thụ được, lực lượng hết sức nhẹ nhàng từ cái chỉ tay của Ninh Dạ, lại khiến tinh giới bản thể của hắn chấn động khổng lồ.

Y đã nhìn ra rồi!

Tuy chỉ một chút thôi, nhưng đê dài ngàn dặm còn bị hủy bởi tổ kiến, Ninh Dạ chỉ nhìn ra một chút thôi cũng khiến lòng tự tin của Vô Cực tan vỡ.

Hắn kinh hãi nói: “Không thể nào!”

“Đừng lo, ta không định phá đạo của ngươi, đây là căn cơ của ngươi, nếu ta phá hủy, không chết cũng bị phế bỏ. Đây không phải thứ ta muốn.” Ninh Dạ nói: “Hơn nữa cách này không tác dụng gì với việc trưởng thành của ta. Ta hy vọng có thể dựa vào lực lượng bản thân đánh bại ngươi.”

Vô Cực Đạo Chủ vội nói: “Sao đạo hữu phải làm vậy, ta thả ngươi đi là được mà?”

Nếu lúc trước hắn nói "thả ngươi đi” là thể hiện bản thân rộng lượng, thế thì bây giờ "thả ngươi đi” là biểu hiện của sợ hãi.

Nhưng Ninh Dạ vẫn chưa vừa ý: “Không không không. Ta không cần ngươi thả, ngươi nhất định phải giữ nguyên tình huống hiện tại. Phương pháp thứ ba đánh bại ngươi, ta cũng nghĩ ra rồi, nhưng còn cần thời gian tính toán lại. Nếu không có đại năng như ngươi giúp đỡ, ta sẽ mất một cơ hội tiến bộ.”

Vô Cực Đạo Chủ bị y chọc cho tức phát cười.

Hóa ra ngươi dùng ta làm đá mài đao?

“Nếu ta không đồng ý thì sao?” Hắn giận dữ hỏi.

Ninh Dạ mỉm cười: “Ta không cần ngươi đồng ý. Nếu ngươi tức giận, bộc phát, dùng lực lượng nghiền ép, thế càng tốt.”

Được, Vô Cực Đạo Chủ cũng bó tay.

Người ta còn mong ngươi ra tay nặng hơn, ngươi làm gì được nào?

Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đã lại mười năm.

Bây giờ nhìn Ninh Dạ sẽ phát hiện sắc mặt y đã biến thành màu xám ngắt, hào quang nguyên thần cũng ảm đạm đi nhiều.

Thậm chí tu vi đã sa sút.

Đương nhiên đó là do Vô Cực Đạo Chủ không ngừng thôn tính.

Cứ theo đà này, có lẽ mười năm sau Ninh Dạ sẽ mất mạng.

Nhưng Ninh Dạ không hề để ý, thậm chí còn mỉm cười vui vẻ.

Ngược lại Vô Cực Đạo Chủ đang chiếm ưu thế mà trong lòng lại hoảng sợ.

Hắn biết tất cả ưu thế chỉ là đối phương tự nguyện đưa ra, ưu thế như vậy là vô nghĩa.

Hắn chỉ hy vọng phương pháp thứ ba đánh bại mình của Ninh Dạ, ít nhất có thể giữ lại đường lui cho mình.

Thực ra nếu bây giờ Ninh Dạ mời hắn gia nhập đại quân thảo phạt ma đạo, không khéo Vô Cực Đạo Chủ sẽ đồng ý: Người trẻ tuổi trước mặt thật quá khủng khiếp, trong lòng Vô Cực Đạo Chủ cũng có cảm giác không khéo tương lai y có thể đạt tới cảnh giới thứ chín, Chúa Tể Thiên Đại đạo.

Nhưng Ninh Dạ nhất quyết đòi dùng hắn làm đá mài đao, hắn cũng chẳng có cách nào.

Vì vậy mấy năm nay hai người đối đầu với nhau, rảnh rỗi không việc gì thậm chí còn tán gẫu.

Xét theo góc độ của Vô Cực Đạo Chủ, bây giờ đã không phải vấn đề đối địch mà là gặp phải một võ si, nhất quyết muốn đánh một trận thật sảng khoái, hắn bị ép không còn cách nào. Vì vậy trong lòng lại thấy mong chờ Ninh Dạ mau mau thành công.

Hôm nay hơi khác với thường ngày, Vô Cực Đạo Chủ đột nhiên phát hiện một loại khí tức đang dâng lên.

Phát hiện ra điều này, hắn biết ngay Ninh Dạ đã đột phá.

Vô Cực nói: “Ninh Dạ đạo hữu, có phải lại đột phá rồi không?”

“Ừ.” Ninh Dạ thản nhiên đáp.

“Phương pháp thứ ba đã hoàn thành chưa?” Lời nói của Vô Cực Đạo Chủ lại có vẻ hy vọng.

Ninh Dạ cười nói: “Sắp rồi.”

Vô Cực Đạo Chủ hỏi: “Bây giờ có thể nói xem, rốt cuộc là dùng phương pháp gì chưa? Thật ra ngươi có nói ra cũng không sao cả.”

Ninh Dạ suy nghĩ rồi đáp: “Lúc trước không nói là sợ ngươi bị dọa chạy mất. Nhưng hôm nay đã có cảm ngộ, đã qua bình cảnh, chẳng bao lâu nữa sẽ hoàn thành, có thể nói một chút rồi.”

Nghe câu này của y, không hiểu sao Vô Cực Đạo Chủ lại có cảm giác bất an: “Rốt cuộc là phương pháp gì?”

Ninh Dạ cười nói: “Thật ra cũng đơn giản, phương pháp này vẫn là nhờ đại đạo Vô Cực của Đạo Chủ. Đại đạo Vô Cực, một điểm thu nạp vạn vật, nhưng cần cơ cơ sở gánh chịu. Thân thể tinh giới của ngươi, nếu bàn về chất, chắc phải vượt qua mấy chục tinh giới gộp lại. Ta nói không sai chứ?”

“Đúng.” Vô Cực Đạo Chủ cũng không phủ nhận.

Thân thể tinh giới của hắn sau khi dung nạp lượng lớn tinh giới, theo một ý nghĩa nào đó đã đương đương sao lùn trắng, trọng lượng riêng cực cao.

Dùng tinh giới làm thân thể, chính là hắn.

Ninh Dạ nói: “Khối lượng như vậy, theo lý mà nói có thể xé toạc không gian rồi.”

Nghe y nói vậy, Vô Cực giật bắn mình, cuối cùng hắn cũng hiểu được phương pháp thứ ba của Ninh Dạ là cái gì.