← Quay lại trang sách

Chương 1485 Thiên đạo sắp vong 1

Trên mặt đất còn có một căn nhà lá nho nhỏ.

Ninh Dạ đáp xuống đất, rảo bước đi vào trong.

Tới trong phòng lại thấy có một ông lão đang ngồi đó.

Trong tay là một khay trà, bên cạnh còn đốt lửa.

Trên lửa có một lò nhỏ, đang sôi ùng ục.

Ông lão run rẩy nhấc ấm lên, đổ nước vào trong chén.

Bàn tay cầm ấm còn lắc lưu mấy cái, nước trong ấm trào ra.

“Ai da ai da, lớn tuổi rồi, cầm cũng không vững.” Ông lão cười ha hả đặt cái ấm xuống, không biết rút đâu ra một cái khăn lau, lau khay trà.

Sau đó đưa chén trà đầy tràn tới trước mặt Ninh Dạ nói: “Cuối cùng ngươi cũng tới rồi.”

Ninh Dạ nhìn ông lão, ánh mắt thoáng chút kích động.

Y chậm rãi đi tới, ngồi xuống trước mặt ông lão: “Đệ tử đời thứ bảy mươi hai của Thiên Cơ môn, Ninh Dạ, tham kiến sư tổ.”

“Ai da ai da, sao phải khách khí như vậy, biển học không có trước sau, ai có thành tựu thì người đó đứng trên. Bây giờ đạo hạnh của ngươi đã không kém gì ta, chúng ta gọi nhau là đạo hữu thôi.” Ông lão cười nói.

Ninh Dạ nói: “Sư tổ, đệ tử có một chuyện không hiểu.”

Quan Tinh Tử cười nói: “Ta biết ngươi định hỏi cái gì. Không sai, năm xưa ngươi xuyên qua hư không, chuyển sinh nơi này là do ta làm.”

Quả nhiên là vậy!

Nghi hoặc trong lòng đã được xác nhận.

Tu vi không ngừng tiến bộ nhưng trong lòng Ninh Dạ vẫn có một nghi vấn, đó là làm sao Côn Lôn kính chuyển mình tới đây?

Y từng cho rằng đây là năng lực của Côn Lôn kính, nhưng sau khi thấy vũ trụ mênh mông ở nơi này, y đã ý thức được ngay cả Chúa Tể cũng không thể phá vỡ hư không tới vũ trụ tinh giới khác, làm sao thần khí do một môn phái cấp sáu sáng tạo ra lại làm được?

Chuyện này rất không hợp lý.

Sau này y vận dụng Côn Lôn kính cũng chứng minh Côn Lôn kính không có năng lực lớn đến vậy.

Cho dù là Côn Lôn kính hiện tại đã được Ninh Dạ tăng cường cũng không làm được!

Nhưng bây giờ y đã hiểu.

Ninh Dạ hỏi thẳng: “Vì sao?”

“Nếu muốn phá cục diện nan giải, thì phải làm vậy.” Quan Tinh Tử cảm thán: “Bí pháp phá giải đại đạo Vô Cực của ngươi, ý tưởng đó là tới từ thế giới trước đây của ngươi, đúng không?”

Ninh Dạ gật đầu

Đúng vậy.

Y có thể phá đại đạo Vô Cực là vì trong thế giới của y từng có lý thuyết vụ nổ lớn. (Big Bang)

Y căn cứ theo ý tưởng này phá giải đại đạo Vô Cực.

Mà lý thuyết này không tồn tại ở đây.

Ninh Dạ đã hiểu: “Tức là ngay từ đầu ngài đã bố trí tất cả?”

Quan Tinh Tử khẽ lắc đầu: “Không coi là vậy. Ta tu luyện theo đại đạo Thiên Diễn. Diễn hóa vạn vật, suy tính tất cả, tìm kiếm một khả năng trong không khả năng.”

“Vấn Thiên thuật.” Ninh Dạ nói.

“Đúng!” Quan Tinh Tử nói: “Thiên Cơ môn là một môn phái, một trong ngàn vạn hóa thân của ta sáng tạo ở Trường Thanh giới. Mỗi môn phái đều có mục tiêu của mình, Thiên Cơ môn ở Trường Thanh giới cũng chỉ là một trong số đó, ngươi chẳng qua chỉ là một trong số những thử nghiệm. Trước lúc đó, ta đã thất bại rất nhiều lần.”

Ninh Dạ cũng không lấy làm lạ trước đáp án này: “Thiên Diễn tìm hiểu biến hóa của vạn vật, nhưng nếu muốn biết rõ, phải quan sát đầy đủ, thậm chí tham gia.”

“Không sai!” Quan Tinh Tử nói: “Nhưng biến hóa tạo ra sau khi ngươi tham gia là do ngươi tự sáng tạo, không phải công lao của Thiên Diễn.”

“Vì sư tổ chỉ gieo mầm chứ không can thiệp.”

“Nếu ta can thiệp, thế thì mười vạn năm qua không phải chỉ mình ngươi tới nơi này.” Quan Tinh Tử cười nói.

Ninh Dạ của mỉm cười: “Nghe ngài nói vậy, trong lòng ta cũng thoải mái hơn nhiều.”

“Ồ?”

“Không ai thích tất cả nỗ lực của mình lại là nhờ người khác âm thầm bố trí.” Ninh Dạ nói: “Ta có thể chấp nhận chuyện mình xuyên không là do ngài làm, nhưng cho dù thế nào cũng không thể chấp nhận thành tựu của ta là do ngài bố trí.”

“Ha ha ha ha!” Quan Tinh Tử cười ha hả: “Nói hay lắm! Nếu tất cả thành tựu là do người khác che chở, thế thì làm sao gánh vác trọng trách thống nhất hai giới Chính Phản? Ngươi có tâm thái như vậy, chứng tỏ ta ủy thác không sai người rồi!”

Dưới hư không, trong căn nhà lá.

Ninh Dạ và Quan Tinh Tử ngồi đối diện nhau.

Sau khi trò chuyện với Quan Tinh Tử, Ninh Dạ đã hiểu.

Quan Tinh Tử có thể xem là vị Chúa Tể cổ xưa nhất tồn tại tới giờ.

Người này tinh thông đại đạo Thiên Diễn, suy quá khứ, tính tương lai, chính vì vậy kiến thức uyên bác vượt xa lẽ thường.

Cũng chỉ có người như ông lão này mới có thể bố trí tinh la vạn giới, đặt vô số quân cờ.

Ông lão không mong quân cờ nào cũng có thể thành công, chỉ cần một người cuối cùng phù hợp tiêu chuẩn của ông, đi tới bên cạnh ông.

Bây giờ, người này chính là Ninh Dạ.

Thời khắc này Quan Tinh Tử lại nói: “Ta biết ngươi định hỏi gì, sao ta phải làm vậy.”