← Quay lại trang sách

Chương 1516 Xâm lấn 2

“Thật thú vị, vì sao lực lượng của nơi này đi vào Chính giới lại biến thành ôn dịch, còn lực lượng của Chính giới tới nơi này cũng trở thành ôn dịch?” Dạ lẩm bẩm.

Nó bắt đầu quen với những kiến thức mà không hiểu sao mình là biết, điều đã biết thì không cần tìm, cái cần tìm là thứ chưa biết.

Đáp án!

“Ta tới tìm kiếm đáp án.” Dạ như hiểu được thêm đôi chút, khóe miệng nở nụ cười.

Hào quang rực rỡ biến mất.

Bông hoa nở rộ cũng được thu hồi.

Dạ tiếp tục lên đường tìm kiếm.

"Giết!"

Tiếng hô giết lanh lảnh, một luồng hào quang chiếu rọi càn khôn.

Trì Vãn Ngưng vung ống tay áo, tất cả ác ma xung quanh đều bị tiêu diệt.

Sừng sững trên bầu trời, Trì Vãn Ngưng nhìn xuống đám ác ma bị đẩy lui bên dưới, cảm giác dễ dàng chưa từng có.

“Ác ma khu vực này đã được giải quyết xong.” Tử Lão bay tới báo cáo.

“Chuẩn bị tịnh hóa.” Trì Vãn Ngưng nói.

Tử Lão gật đầu lùi lại.

Sau đó là một luồng hào quang sinh mệnh ôn hòa lan tỏa.

Đi tới đâu là hắc ám lui bước, ma lực tiêu vong.

Chuyện này còn dễ dàng hơn săn giết ác ma ở Chính giới.

Đúng, ở nơi này tất cả ác ma và ma khí vẩn đục ô uế kia đều e ngại bọn họ.

Hào quang Chính giới chiếu rọi, chạm tới đâu là tan thành tro bụi.

Chỉ những ác ma thật sự cường đại mới có thể kháng cự lại, nhưng lần xâm lấn này là tập hợp tất cả tu sĩ cường đại trong Chính giới, tổng tấn công, ít nhất trong giai đoạn đầu bọn họ cực kỳ thuận lợi.

Nhưng Trì Vãn Ngưng biết, chỉ thuận lợi lúc đầu mà thôi.

Phản giới rất lớn, khác với ngàn vạn tinh giới của Chính giới, thật ra số lượng Phản giới có hạn, nghe nói chỉ có chín trăm chín mươi chín Ma giới, gọi chung là Thiên Ma giới.

Ừm, cũng hơi giống Thiên Cơ điện.

Nhưng mỗi Ma giới đều cực kỳ khổng lồ, mà bọn họ chỉ có thể tấn công từng cái một.

Bây giờ khắp nơi trong Ma giới đã bắt đầu tổng động viên, có lẽ không bao lâu sau đại chiến Chính Ma sẽ thật sự triển khai.

Nhưng không biết vì sao, trong lòng Trì Vãn Ngưng luôn cảm thấy nghi hoặc.

Chẳng phải đã nói đi vào Phản giới sẽ gặp uy hiếp xưa nay chưa từng có à?

Chẳng phải tu sĩ khó mà kháng cự lại ma khí của Phản giới xâm nhập à?

Vì sao?

Vì sao bọn họ tới đây lại có thể tỏa thích phát tán như kịch độc?

Cứ như chỉ có phe địch lây nhiễm chứ không phải phe mình.

Chuyện này hoàn toàn khác với cảnh báo mà Ninh Dạ từng nhận được.

Ninh Dạ...

Y cũng thất bại.

Còn chưa tới Phản giới đã thất bại.

Không, vẫn chưa!

Trì Vãn Ngưng nhanh chóng ổn định lại tâm thần.

Cô luôn tin rằng Ninh Dạ còn chưa chết.

Không phải vì lời nói cuối cùng của Ninh Dạ, mà là ánh mắt đầy ẩn ý mình y đã để lại cho mình trong thời khắc cuối cùng.

Là thê tử của Dạ, Trì Vãn Ngưng lập tức hiểu được ánh mắt này.

Đó là một loại tự tin, một ý chí quyết liệt, là sự cố chấp không từ bỏ...

Cho dù trong ánh mắt này, Trì Vãn Ngưng còn thấy không đành lòng, đau đớn, do dự, nhưng cô cũng thấy sự kiên định.

Đó là sự ăn ý hình thành sau ngàn năm làm vợ chồng, khiến Trì Vãn Ngưng luôn tin tưởng, ở nơi nào đó trên thế giới, vẫn có hy vọng.

Là tựa lừa dối bản thân cũng được, là lòng tin cũng vậy, Trì Vãn Ngưng sẽ không từ bỏ lòng tín nhiệm đó.

Dù sao đó cũng là dũng khí giúp cô sống sót.

Không chỉ có cô, Công Tôn Điệp và Lâm Lang Thiên cũng vậy, thậm chí những người khác cũng tương tự.

Bọn họ đi theo Dạ đã nhiều năm, tin tưởng y, thậm chí kính ngưỡng y, những thứ này sẽ không dễ gì tiêu vong.

Bọn họ không tin thiên đạo, bọn họ chỉ tin Ninh Dạ.

Chắc chắn Ninh Dạ có lưu lại mầm mống hy vọng.

Nhưng tất cả những điều này chỉ có thể chôn giấu trong đáy lòng.

Còn bây giờ việc bọn họ cần làm là chiến đấu.

Mãi tới thời giờ phút nào đó, thời khắc nào đó, kỳ tích diễn ra.

Hào quang sinh mệnh lan tỏa dưới mặt đất, tịnh hóa Ma giới, chẳng bao lâu sau đã biến khu vực này thành vùng đất dồi dào sinh cơ.

“Khu vực Tịch Liêu tịnh hóa xong.” Tu sĩ thuộc hạ tới báo.

“Đi!” Trì Vãn Ngưng hạ giọng hô, các tu sĩ Thiên Tằm lập tức bay về phía trước.

Ma giới này rất rộng lớn, chia ra hai mươi ma ngục, mỗi ma ngục đều có Ma Hoàng bảo vệ. May là bọn họ đến nhanh, tạm thời đối thủ còn chưa bắt tay với nhau. Nhưng trên đường bọn họ chạy tới ma ngục tiếp theo, lại phát hiện đại đa số ác ma ở nơi này đã thối lui.

Thậm chí ác ma bắt đầu tập kết, từ bỏ ma ngục, thậm chí bỏ qua Ma giới này.

“Những trận sau sẽ không dễ đánh nữa rồi.” Thiết Lang thở dài.

“Mặc kệ nó, trời có sập cũng có bên trên gánh.” Tử Lão hừ một tiếng: “Thư Vô Ninh trâu bò lắm mà, để ả ta giải quyết là được.”