← Quay lại trang sách

Chương 1521 Trưởng thành 2

Bộ giáp cúi “đầu” xuống, như đang quan sát tình huống này.

Hắn không hiểu chuyện gì đã diễn ra, nhưng cũng không để ý, ngay khoảnh khắc sau trong giáp đã có vô số mảnh vỡ ào ào bay ra.

Tiếng sắt thép mài vào nhau vang lên.

“Đại đạo Kim hành, thật thô thiển.” Dạ tiếp tục nói: “Ngươi còn chưa phải Ác Sát, ngươi chưa thăng cấp tới mức đó.”

Trong lúc trò chuyện, mảnh sắt đã đâm vào thân thể nó, máu tươi màu đen chảy xuống.

Dạ đã nói: “Chứng đạo tại cốt!”

Chỉ thấy những mảnh vỡ kia “rắc” một tiếng vỡ vụn, chỉ trong chớp mắt đã hóa thành vô số ma văn, đi vào xương cốt bị phơi bày của Dạ.

“Tất cả kẻ địch chỉ là đá lót đường cho ngươi trưởng thành.” Dạ vung tay, bộ giáp ầm ầm nổ tung, cứ như một không gian tan vỡ, vô số mảnh kim loại bắn ra, nhưng tất cả hóa thành ma văn Kim hành, chui vào thân thể Dạ.

Bộ giáp kia không còn lực lượng gắn kết, lung lay sắp đổ.

“Vẫn chưa đủ!” Dạ trừng mắt.

Nó vốn định giết chết, nhưng khoảnh khắc đó, trong lòng đột nhiên có cảm giác.

Cứ như một tồn tại nào đó đang nhắc nhở nó.

Ngay trước khi giết chết, Dạ làm một điều.

Giơ tay ấn xuống, một ảo ảnh xuất hiện.

Hắc Ma cổ bảo đột nhiên xuất hiện.

Ngay khoảnh khắc sau bộ giáp tan thành tro bụi, không còn lại chút gì.

Dạ đã hiểu: “Hóa ra là chủ nhân của bình nguyên Hắc Tử. Hắn bảo ngươi điều tra nơi này, sau đó ngươi giết thẳng tới? Quả nhiên phương thức hành xử của đám ác ma này lúc nào cũng đơn giản như vậy. Thế cũng tốt...”

Dạ cười khẽ một tiếng, đi về phía Hắc Ma cổ bảo.

Khoảng một ngày Chính giới, Dạ đã tới Hắc Ma cổ bảo, trực tiếp xuất hiện trong cổ bảo.

Nhìn khối đen vặn vẹo trước mặt, Dạ nói: “Ngươi bảo tên kia đến giết ta à?”

Giọng nói của Hắc Ma vang lên: “Chuyện đầm lầy Vong Huyết có liên quan tới ngươi, đúng không?”

Dạ không trả lời mà nói: “Không phải đầm lầy Vong Huyết, là bình nguyên Hắc Tử.”

“Hống!” Tiếng gào thét của Hắc ma vang lên.

Hắc ám vô biên bao phủ.

“Màu đen... thật thú vị, tất cả như được an bài.” Dạ mỉm cười.

Nó ra tay, một luồng sáng trắng lóe lên.

Thời khắc này trắng đen giao hòa, xoay chuyển bay lên không trung, hào quang tương giao đó tọa thành hình hắc bạch lưỡng nghi.

“Không thể nào?” Hắc ma gào thét: “Ngươi không phải ma!”

“Ta chính là ma!” Dạ trả lời.

Sau đó nó mỉm cười: “Phân biệt người và ma, có ý nghĩa gì không?”

Rồi khẽ lắc đầu: “Không, vô nghĩa! Người chính là ma, ma chính là người, dẫu sao cũng chỉ là hai mặt chính phản mà thôi. Hắc bạch thái cực viên dung? Vô nghĩa!”

Nói tới đó nó điểm ra một chỉ, hình thái cực trắng đen ầm ầm tan vỡ.

Sau khi nó vỡ nát, lãnh chúa Hắc ma kêu gào thảm thiết, tan thành tro bụi, nhưng tiếp đó thân thể Dạ lại xuất hiện từng vệt ma văn.

Dạ nhìn mình, còn chưa hài lòng: “Vẫn chưa đủ! Xem ra... chỉ có thể đồ sát khắp Ma giới.”

Nói xong nó bồng bềnh bay đi, nhưng trên bình nguyên bỗng có từng đóa sen trắng cọng đen lặng lẽ mọc lên.

Hoa nở hoa tàn.

Như Dạ đã nói, không phải chỉ đầm lầy Vong Huyết có vấn đề, mà là toàn bộ bình nguyên Hắc Tử, cũng mở rộng ra toàn bộ ma ngục Ảm Diệt...

Bắt đầu từ ngày đó, Dạ tiến vào chế độ giết chóc điên cuồng.

Dọc đường đi của nó, gặp ma giết ma.

Phát huy bản tính giết chóc của ma tới mức cùng cực.

Dạ bắt đầu yêu thích thế giới như vậy.

Vì giết chóc ở đây sẽ không ai quan tâm ngươi có làm đúng hay không.

Bất luận là có trí tuệ hay không, bản tính của ác ma cũng nghiêng theo hướng hủy diệt.

Hủy diệt người khác, hoặc hủy diệt bản thân.

Nếu nói có phiền toái gì đó, vậy thì là Dạ giết chóc khác những ác ma còn lại.

Nó tới nơi nào, nơi đó sẽ xuất hiện một số biến hóa kỳ quái.

Sinh cơ đang thức tỉnh, rồi lại tiêu vong.

Diễn hóa sinh tử luân hồi, sinh vật mới xuất hiện tầng tầng lớp lớp.

Ma giới không được tịnh hóa, cũng không quay về bản tướng, mà phát triển theo một phương hướng càng khó tả.

Hỗn độn!

Hư vô!

Ngoài ra, có lẽ là phương thức thăng cấp của Dạ cực kỳ hữu hiệu.

Đại ác ma bình thường có thể giết chóc để thăng tiến, nhưng không thể trực tiếp hấp thu, sau khi giết chết một ác ma, đa số sẽ mất đi, là ma văn trở về thiên địa.

Nhưng Dạ lại khác.

Nếu Dạ giết một ác ma, nó sẽ nhận được toàn bộ của đối thủ, trừ phi chính nó không muốn.

Nếu đây là đánh quái thăng cấp, thế thì người khác phải đánh một trăm con quái mới tăng được một cấp, sau này theo cấp bậc tăng lên thì số lượng cũng nhiều dần. Dạ thì chỉ cần đánh mấy con là thăng cấp, số lượng cũng không cần tăng thêm, chỉ cần tìm đối thủ cấp bậc đủ cao.

Nếu nói có hạn chế gì, đó là Dạ chỉ cảm thấy hứng thú với ác ma có ma đạo mới mẻ, những thứ nó chưa từng gặp, những thứ nó chưa sở hữu.

Khi một con ác ma bị nó thôn tính, tiêu hóa, hấp thu, lý giải, cũng tức là mọi bí mật của ác ma này đều bị nó nắm giữ, ác ma đồng loại gần như vô giá trị.