Chương 1535 Đi tới căn nguyên 1
“Được!” Dạ đứng thẳng dậy: “Nếu vậy, các ngươi có thể chết được rồi!”
Dạ ra tay, mười sáu luồng sáng đồng thời xuyên thủng mười sáu vị Chúa Tể.
Hào quang hỗn độn bộc phát, nhưng mười sáu vị Chúa Tể không hề nhúc nhích, mặc y hành động.
Khoảnh khắc sau mười sáu người đồng thời nổ tung, năng lực trong cơ thể bộc phát, tiếp đó là một tiếng “rầm” lớn, lực lượng hỗn độn vô tận tuôn trào.
Hỗn độn vừa chui vào thân thể bọn họ, trở thành đại đạo của bọn họ, cứ thế quay về bản nguyên.
Tinh điểm vô tận tiêu tán trên bầu trời, không chút nguyên thần nào thoát khỏi công kích có thể hủy diệt cả tinh giới này.
Ra đời đã là đỉnh phong, đỉnh phong tức là diệt vong!
Mười sáu Chúa Tể, chết sạch!
Vô Sinh Ma Chủ hư không.
Không hiểu sao Thư Vô Ninh lại đờ người ra một thoáng.
Cô lại dừng tay.
Tam Đại Ma Chủ không thừa cơ công kích, ngược lại cười âm trầm.
Vô Hồi Ma Chủ nói: “Ngươi cảm nhận được, đúng không?”
Thư Vô Ninh nhìn Vô Hồi Ma Chủ: “Ngươi biết ta cảm nhận được điều gì?”
“Giọng nói vang vọng trong đáy lòng ngươi, lời chỉ dẫn của thiên đạo kia.” Vô Hồi Ma Chủ lạnh nhạt nói: “Nó đang thay đổi.”
Thư Vô Ninh lạnh lùng nói: “Thế thì ngươi sai rồi, ta không cảm thấy bất cứ thay đổi nào. Ý chỉ của thiên đạo là diệt trừ các ngươi.”
“Vậy à? Đúng là ngoan cố. Nhưng có tác dụng gì kia chứ? Vô dụng thôi, Thư Vô Ninh, cuối cùng ngươi cũng phải chết, còn cuối cùng Ninh Dạ lại trở về. Chắc chắn thiên địa sẽ lật ngược, chính bản quy nguyên...”
“Đủ rồi!” Thư Vô Ninh quát lớn: “Đừng có nói mấy lời yêu nghiệt đó nữa, ta là thiên đạo chính thông, không ai có thể ngăn cản ta!”
“Tẩy não rất sâu, nhưng, có ý nghĩa gì đâu... khà khà khà khà.” Vô Hồi Ma Chủ cười nói.
Thư Vô Ninh cười lạnh: “Có ý nghĩa hay không, ta không biết, nhưng ít nhất ta biết... Nếu hắn thắng, các ngươi cũng không cần tồn tại nữa.”
Nói xong câu này, Tam Đại Ma Chủ cùng run rẩy.
Tiếp theo tới phiên bọn chúng kích động.
“Im miệng!” Tam Đại Ma Chủ đồng thời kêu gào: “Chúng ta phụng theo thiên mệnh, lập lại trật tự, đây là sứ mệnh!”
“Cuối cùng cũng chọc vào chỗ đau của các ngươi rồi.” Thư Vô Ninh khẽ cười.
Thời khắc này, cuối cùng cô cũng tìm được hy vọng thắng lợi.
Thư Vô Ninh khẽ nâng tay, cười một tràng dài rồi nói: “Cho dù chân tướng ra sao, bây giờ là kết cục tốt đẹp nhất. Sao phải cố chấp với quá khứ u ám rách nát, ôm lấy sinh mệnh chân chính chẳng tốt hơn ư!”
“Các ngươi là ma!” Tam Đại Ma Chủ đồng thời hét lớn ra tay, nhưng khoảnh khắc đó ma lực đã yếu đi vô số lần.
Chỉ có Quan Tinh Tử đổ lệ: “Ta biết rồi... ta hiểu rồi.. Nhưng vậy thì đã sao? Chuyện này... làm sao giải quyết được!”
Nói xong ông lại lớn tiếng khóc rồng lên.
Đột nhiên, hình như có tiếng gì đó vang lên.
Quan Tinh Tử ngây người.
Ông ngẩng đầu nhìn lên, quan sát bầu hư không hùng vĩ vô tận.
Đường viền của đồng hồ thiên đạo dần dần hiện ra.
Quan Tinh Tử kích động không thôi: “Đến rồi, sắp đến rồi!”
Chỉ thấy trước đồng hồ thiên đạo, một luồng hào quang hai màu trắng đen xuất hiện, hóa thành một hố sâu không thấy đáy.
Cùng lúc đó, phương xa có một người xuất hiện.
Dạ!
Y cứ thế bước tới, con đường vô tận nhưng dưới chân y lại gần như gang tấc.
Y dừng lại trước cái hố trắng đen kia, lắc đầu nói: “Cháy nhà ra mặt chuột, sao phải như vậy.”
Nói đoạn, y vung tay, hào quang hỗn độn nổi lên, cái hố trắng đen lại biến mất.
Đồng hồ thiên đạo ngâm vang, vô số thân hình vặn vẹo nhô ra, phát ra tiếng kêu gào như ác quỷ.
Thư Vô Ninh trừng mắt nhìn Dạ: “Ninh Dạ! Ngươi phản bội thiên đạo!”
Dạ không buồn để ý.
Y mỉm cười nhìn Thư Vô Ninh: “Ngươi là đồ đệ tốt của Ninh Dạ, trước đây là vậy, bây giờ cũng vậy. Ngươi chỉ bị lừa, nhưng ta tin ngươi, đến lúc ngươi hiểu, ngươi sẽ tự có lựa chọn chính xác.”
“Ai đang tại vị, thì là thiên đạo!” Thư Vô Ninh hét lớn.
“Tư tâm một người, đồ thán sinh linh!” Dạ thản nhiên đáp.
Khoảnh khắc đó Quan Tinh Tử đột nhiên nói: “Chẳng lẽ hỗn độn trở về mới là chính đạo ư?”
Dạ mỉm cười nhìn Quan Tinh Tử: “Có lẽ vậy, có lẽ đúng, có lẽ không. Điều này rất mâu thuẫn, nhưng đâu thể làm gì.”
“Cuối cùng vẫn phải lựa chọn.” Quan Tinh Tử nói.
“Đúng vậy, cuối cùng vẫn phải lựa chọn. Theo ngươi thấy lựa chọn nào cũng nan giải, đúng không?” Dạ thở dài.
Quan Tinh Tử gật đầu: “Đúng! Lựa chọn nào cũng nan giải.”
“Nếu thế cứ thuận theo bản tâm là được.” Dạ trả lời.
Thuận theo bản tâm?
Quan Tinh Tử kinh ngạc.
Ông suy nghĩ một hồi rồi bật cười: “Ha ha ha ha, đúng vậy, thuận theo bản tâm! Cho dù kết cục ra sao cũng phải tới xem thử. Nếu thế, ta đi đây!!”
Nói xong ông vỗ mạnh lên đầu mình.
Dưới nhát vỗ này, nguyên thần vỡ nát, đạo tắc sụp đổ, thân thể hóa thành tro bụi, lập tức mất mạng.