← Quay lại trang sách

- 2 -

Ở trên mạng, Chương Hào tất nhiên không phải là Chương Hào, mà là “Bách La Đồ thất tình” nhưng hiểu biết của anh về Bách La Đồ chắc không sánh nổi với một học sinh trung học, anh chỉ nghe loáng thoáng trong đầu óc không được bình thường của con người này có một quốc gia lý tưởng, và đặc biệt là phương thức luyến ái của Bách La Đồ thật vô cùng trứ danh, được các nhà chuyên môn gọi là “yêu theo kiểu Bách La Đồ”. Vậy là đã mang tên “Bách La Đồ thất tình” thì ít nhiều cũng phải có quan hệ với nhà triết học những mong bước vào cõi vô vô, hay tối thiểu là yêu đương theo phương thức Bách La Đồ luôn ở trong trạng thái tìm kiếm một cái gì đó.

Cái tên này xuất hiện trên mạng và những con sâu mạng khác đều xúm lại hỏi, bạn thất tình ư, “Bách La Đồ thất tình” nghĩ cách vận dụng phương pháp thể hiện tình cảm trên mạng, bèn mỉm cười, hoặc giả bộ lục tủ, xáo va li và khóc hu hu đúng vậy, đúng vậy. Nói nhiều nên tâm đắc, tay quen và mỗi lần một kịch bản khác nhau, có thể gom thành đại toàn thư thất tinh. “Bách La Đồ thất tình” được mọi người ưa thích, lại có sở trường ngôn ngữ tình yêu và với hoàn cảnh như vậy thì gặp “Tuyết lạnh nhất trong mùa đông”.

- Ha ha, “Bách La Đồ thất tình”.

- Bạn cười gì vậy?

- Tên của bạn như thế, chắc là muốn thất tình nhỉ.

- Vì sao?

- Vì bạn là “Bách La Đồ thất tình” mà.

- Đúng vậy, đúng vậy, mình đang tìm kiếm và luôn luôn tìm kiếm.

- Hãy kể cho mình nghe những trải nghiệm của thất tình được không...?

Chương Hào cảm thấy tên gọi “Tuyết lạnh nhất trong mùa đông” thật là hay, thật nữ tính, nên anh sẵn sàng tán chuyện với người đó. Chương Hào bỗng nhớ tới giả thuyết của Bách La Đồ, đem giả thuyết ấy làm chủ đề đàm đạo thì phải nói là tuyệt.

- Chuyện thất tình dài lắm bạn ơi.

- Dài mấy mình cũng muốn nghe.

- Phải bắt đầu từ Thượng đế.

- Ừ, thì bắt đầu từ Thượng đế.

- Chắc là bạn đã biết, thoạt tiên con người ta là một khối tròn, bốn tai, bốn tay, bốn chân, hai mặt và hai bộ phận ấy.

“Tuyết lạnh nhất trong mùa đông” gõ ký hiệu mặt Cười và hỏi:

- Ai nói?

- Bách La Đồ.

- Hãy kể tiếp đi.

- Cái loài sinh vật hình thù như quả bóng, cứ ngày ngày lăn đi lăn lại trên thiên quốc, khiến thượng đế chán mắt, ngài nộ khí vung gươm chặt ra làm đôi, thành hai nửa.

- Thượng đế sao mà tàn nhẫn thế?

- Cũng chưa hẳn bạn ạ, sau đó một nửa là nam, một nửa là nữ, cứ luôn luôn tìm đến với nhau, hễ gặp mặt là ôm riết mãi mãi không nỡ rời tay, đấy chính là ái tình muôn thuở.

- Bạn khéo tán quá, tình yêu của chúng ta đã sinh ra như thế?

- Không tin ư? Thoạt đầu bộ phận ấy của con người nằm phía sau, không vì mục đích yêu thương say đắm mà chỉ để đẻ trứng, vùi xuống cát, nở ra con, nối dõi giống nòi. Nhưng ái tình đã làm cho Thượng đế động lòng trắc ẩn, ngài bèn thương tình thay đổi vị trí, đưa bộ phận ấy ra đằng trước và như bạn thấy đấy, hiệu quả biết chừng nào, tình yêu muôn thuở là nhờ Thượng đế đó.

- Ha ha - “Tuyết lạnh nhất trong mùa đông” cao hứng gõ ký hiệu - thật là tuyệt.

“Bách La Đồ thất tình” cảm thấy đã thành công, không để lỡ thời cơ, lấn tới:

- Bạn là nữ?

- Bạn cảm thấy mình là nam à?

Chương Hào cố tình bấm phím:

- Vâng!

- Mình đi đây, chào!

Phòng tán gẫu lập tức thông báo, “Tuyết lạnh nhất trong mùa đông” vừa rời khỏi nơi này. Chương Hào tựa hồ như bị ai đó cho một bạt tai toé đom đóm và ngay lập tức chẳng thấy hình thấy bóng, anh sờ lên má mình, ngẩn ngơ suy nghĩ, vì sao lại bị tát. Giả thuyết của Bách La Đồ rõ ràng đã hấp dẫn cô ta, vậy thì bởi lý do gì mà cô ta bỏ đi. Cô ta là một thằng đàn ông, cho dù sai đi nữa, cũng chẳng cần phải bực tức, mà đã không bực tức, cớ sao lại bỏ cuộc giữa chừng, điều này chứng tỏ cô ta mắc bệnh, một loại bệnh có hơi tính cách. Nghĩ ngợi miên man như vậy, Chương Hào tự nhiên cảm thấy thích “Tuyết lạnh nhất trong mùa đông”, vả lại cái tên này không chỉ thể hiện sự thuần khiết của cô ta mà còn tỏ vẻ lạnh lùng, kiều diễm, người con gái đó, cứ cho cô ta là nữ đi, nếu có gì ngược đời thì chẳng nên trách cứ, Chương Hào mong muốn được gặp lại cô ta.

Đêm sau lên mạng, mắt Chương Hào sáng hẳn khi nhìn thấy “Tuyết lạnh nhất trong mùa đông”.

- Chào, sao hôm qua bỏ dở như vậy?

- Xin lỗi, mình có việc cần.

- Nửa đêm ngoài việc phải vào buồng vệ sinh, thì còn cần gì nữa.

“Tuyết lạnh nhất trong mùa đông “gõ ký hiệu cười và nói - bạn thật ngộ nghĩnh, đáng yêu.

- Thế thì tại sao không ở lại chơi với mình mà giữa chừng bỏ cuộc.

- Mình cũng không biết nữa, nhưng mình phải nói với bạn rằng, cuộc nói chuyện đêm qua giữa hai ta đã hấp dẫn mình vô cùng.

- Thật không?

- Thật mà, bạn cũng là một triết gia như Bách La Đồ?

- Không phải.

- Tuy bạn không phải là triết gia, nhưng mình vẫn rất thích nghe những gì bạn nói về cách nhìn thế giới hôm nay.

Chương Hào gõ ký hiệu cười trào lộng và nói: - Bạn quả là người đàn bà táo tợn, dám quan tâm đến cả thế giới nữa sao, làm như thế giới là áo quần của bạn không bằng.

- Ngốc ơi, mình muốn sát hạch bạn đấy.

- À ra thế, vậy thì mình nói, cái thế giới này bất quá chỉ là một đống phân mà Thượng đế đã thải ra.

- Nói bậy!

“Tuyết lạnh nhất trong mùa đông” phải ra đi, nhưng lần này không lạnh băng băng như đêm qua, cô xin địa chỉ điện tử của Chương Hào để còn thư đi từ lại lâu dài. Khi chia tay, cô bịn rịn tỏ vẻ không nỡ rời nhau. Chương Hào sung sướng đến ngất ngây.