Chương 789 Gia Cát Phong Muốn Kết Thông Gia Lại
Gia Cát Phong vô cùng hối hận, tại sao lúc trước ông để anh ta đi một mình đến Yên Kinh gặp đại tiểu thư nhà họ Hạ thì anh ta lại không chịu đến.
Mà còn để cho ‘em trai tốt’ là Gia Cát Vân tới!
Nghĩ đến người ‘em trai tốt’ này, sắc mặt Gia Cát Phong trở nên xanh lét cực kỳ khó coi, nắm đấm siết thật chặt.
Khớp ngón tay kêu răng rắc, thậm chí còn hận không thể tự tay xé Gia Cát Phong ra.
"Dám cạy góc tường của anh trai đúng không Gia Cát Vân! Anh đây sẽ không để yên cho mày đâu!” (▼ 皿 ▼#)☄ฺ(◣д◢)☄
Ngày thứ hai, ánh nắng tươi sáng, thời tiết bắt đầu ấm hơn.
Gia Cát Phong cũng không đi tìm Gia Cát Vân tính sổ trước mà đi tới nhà họ Hạ thêm một lần nữa.
Anh ta nhìn một đống quà lớn để trên xe, trong lòng vẫn thấp thỏm không yên.
Vừa mới từ hôn chưa bao lâu, bây giờ lại tới đòi làm lại.
Hẳn là người nhà họ Hạ sẽ rất tức giận.
Nếu như làm không tốt sẽ còn trực tiếp bị đánh đuổi ra ngoài.
Nhưng Gia Cát Phong chỉ nhớ đến mỹ nhân tuyệt thế và đôi mắt ưu sầu của cô dưới ánh trăng tối qua, anh ta cảm thấy lòng mình đang đau xót.
Bất kể như thế nào cũng muốn ôm mỹ nhân này về nhà động phòng hoa chúc.
Hai tay Gia Cát Phong xách đầy những túi lớn, lần nữa đi vào nhà chính.
Vừa đúng lúc ba anh em nhà họ Hạ và ông cụ đều có mặt.
Khi bọn họ nhìn thấy Gia Cát Phong mang theo túi lớn túi nhỏ quà tặng đi tới thì trên mặt đầy vẻ nghi ngờ.
Nhưng dù sao thì đối phương cũng chủ động từ hôn, còn bị bọn họ hiểu lầm đánh thuốc suốt một buổi tối nên cũng không thiện tỏ thái độ với Gia Cát Phong.
Ông cụ Hạ sờ râu cười ha hả nhìn Gia Cát Phong hỏi.
"Thì ra là cháu rể tốt à, sao hôm nay lại tới nhà họ Hạ thế? Còn đem theo nhiều quà như vậy.”
“Không cần khách khí như thế." ꉂ(ˊᗜˋ*)
Ông nhìn Hạ Thiên Vũ nói.
“Thiên Vũ, còn không mau đi chuẩn bị hoa quả, trà bánh và chỗ ngồi cho cháu rể của ông.”
Hạ Thiên Vũ nhanh nhẹn hành động, chưa đến một phút đã chuẩn bị đầy đủ cho Gia Cát Phong.
Trên bàn còn được đặt các loại hoa quả tinh xảo, các món nguội cũng như nước trà.
Hạ Thiên Vụ cười ha hả, ra hiệu mời.
"Mời anh Gia Cát Phong ngồi.” Về cơ bản thì lần trước người bỏ thuốc Gia Cát Phong chính là anh ta.
Gia Cát Phong thấy người nhà họ Hạ nhiệt tình thì ngay tức khắc cũng tươi cười.
Quả nhiên Gia Cát Vân nói gì mà người nhà họ Hạ đều là kẻ ác độc chỉ là lừa gạt.
Bây giờ xem ra người nhà họ Hạ đều hiền lành dễ gần như thế…
Lần trước mình tới với lòng tin tưởng những gì ‘em trai tốt’ chó má nói.
(người này đã quên mất sự đau khổ lần trước bị hạ độc làm tới mức một giọt cũng không còn rồi)
Gia Cát Phong còn chưa ngồi xuống thì Hạ Quang Thần đã cười ha hả hỏi.
“Không biết lần này cháu trai tới nhà họ Hạ có việc gì cần?”
Gia Cát Phong cũng không có giấu diếm, rất cung kính chắp tay Hạ Quang Thần.
“Hạ lão gia, lần này cháu tới đây là muốn nối lại hôn ước với nhà họ Hạ, cưới đại tiểu thư nhà họ Hạ.”
Hạ Quang Thần (^_^)?
Hạ Thiên Vũ(ꐦ°᷄д°᷅)
Hạ Thiên Minh (▼ 皿 ▼#)
Hạ Thiên Vũ ꐦ≖≖
Gia Cát Phong hơi ngờ vực một chút? Vì sao sau khi người nhà họ Hạ nghe mình nói muốn cưới Hạ Tiểu Bạch thì biểu tình ai nấy đều quái lạ như vậy.
Chẳng lẽ là quá mức vui mừng?(ͯωͯ)/
Anh ta tiếp tục chắp tay nói: “Lần trước sau khi cháu trở về đã suy nghĩ rất lâu, càng nghĩ càng cảm thấy áy náy."
"Cháu cực kỳ tự trách vì đã ích kỷ vì hạnh phúc của bản thân mà làm tổn thương tiểu thư Hạ Tiểu Bạch.”
"Cho nên hôm nay tới đây là đền bù sai lầm lần trước, hy vọng nhà họ Hạ và nhà Gia Cát có thể nối lại tình thông gia.”
"Nhưng vậy thì vừa tốt cho đôi trẻ chúng cháu mà cũng vừa tốt cho hai nhà.”
"Hai nhà mạnh mẽ kết hợp với nhau nhất định sẽ giúp cho gia tộc của chúng ta tiến cao thêm một bậc.”
"Cầu xinh Hạ lão gia có thể tha thứ cho hành động vô lễ lần trước của cháu, cho cháu thêm một cơ hội.”
“Cháu xin thề, tuyệt đối sẽ yêu thương Hạ tiểu thư vô bờ bến, dù cô ấy có muốn mặt trăng trên trời thì cháu cũng sẽ hái xuống!”
Nói rồi Gia Cát Phong cũng chuẩn bị ngồi xuống.
Nhưng khi anh ta đặt mông xuống ghế thì cũng trực tiếp ngã lăn trên mặt đất. (: d)| ̄|
Gia Cát Phong chỉ cảm thấy mông mình rất đau đớn. Vất vả lắm mới bò dậy được nhìn về phía sau lưng….. thì thấy Hạ Thiên Vũ đã cất ghế của anh ta đi?
Hạ Thiên Vũ ‘phi’ một tiếng: “Anh cũng xứng đáng được ngồi à! Thành thật đứng đấy cho tôi!”
Hạ Quang Thần cũng hừ lạnh một tiếng, giả vờ rất tức giận vỗ lên bàn.
"Thằng chó này có biết lần trước sau khi cậu từ hôn thì cháu gái Tiểu Bạch của tôi đã khóc lóc rất đau lòng hay không.”
“Cả ngày không ăn uống được gì.”
"Lúc đầu cơ thể con bé đã rất suy nhược, sau khi bị cậu từ hôn thì thương tâm quá độ, suýt chút nữa đã bệnh không dậy nổi.”
------
Dịch: MBMH Translate