← Quay lại trang sách

Chương 793 Cậu Có Chứng Cứ Không?

“Em….em……” Em cả nửa ngày cũng không nói được một câu hoàn chỉnh.

Quay người muốn bỏ chạy!

Nhưng con đường chạy trốn của anh ta đã bị ba anh em nhà họ Hạ chặn lại rồi.

Hạ Thiên Hạo còn khoanh tay, vẻ mặt chân thành nói.

“Ài….vốn dĩ không muốn cho hai anh em cậu gặp mặt nhau rồi, nhưng cậu cứ muốn vào huấn luyện chó, tôi thấy cậu nên nói chuyện đàng hoàng với anh trai của cậu.”

Hạ Thiên Minh, Hạ Thiên Vũ đẩy đôi chân suýt nữa thì mềm nhũn của Gia Cát Vân đến trước mặt Gia Cát Phong.

Chưa đến nửa phút.

Gia Cát Vân, Gia Cát Phong đã bị hai anh em họ ấn vào bàn đàm phán.

Hạ Thiên Hạo vẻ mặt nghiêm túc nói: “Được rồi được rồi…hai anh em ngồi xuống từ từ nói chuyện đi.”

“Hai anh em đều là người một nhà đừng vì em gái Tiểu Bạch của tôi mà làm tổn thương hòa khí.”

Gia Cát Vân cũng ổn định lại trái tim đang hoảng loạn, kiên trì nhìn về phía Gia Cát Phong.

“Là anh nói anh không muốn kết hôn. Cho em cưới Tiểu Bạch tiểu thư!”

Gia Cát Phong nghiến răng nghiến lợi kìm nén cảm xúc muốn vì đại nghĩa diệt thân.

“Tôi có nói sao? Cậu có chứng cứ không?”

“Tôi còn nghe cậu nói tuyệt đối sẽ không vì một cái cây mà từ bỏ cả khu rừng?”

“Huống hồ muốn liên hôn với nhà họ Hạ là tôi. Quyền giải thích cuối cùng ở trong tay tôi!”

Gia Cát Vân không có ý định nhượng bộ!

Anh sẵn sàng mạo hiểm mọi thứ vì Hạ Tiểu Bạch!

Chỉ cần có thể cưới Tiểu Bạch về nhà làm ấm giường thì mọi thứ đều đáng giá!

Anh ta nắm chặt tay: “Nhưng mà em đã nghe nói anh đã hủy hôn với nhà họ Hạ đúng không?”

“Như vậy em đến cửa đề thân vốn không hề sai! Là anh đã tổn thương Tiểu Bạch tiểu thư trước.”

Gia Cát Phong thật sự nhịn không được muốn đánh người: “Xác thật là tôi đã hủy hôn với nhà họ Hạ.”

"Nhưng đây cũng là do cậu cố ý bôi nhọ Tiểu Bạch tiểu thư! Với nhà họ Hạ."

“Nói cái gì mà ba anh em nhà họ Hạ đã hạ độc 【Hàm Tiếu Bán Bộ Điên】cho cậu, hại cậu bị người nhà Đông Phương đánh cho một trận.”

“Còn nói Tiểu Bạch tiểu thư là công chúa ngỗ ngược, ai cưới cô ấy sẽ xui xẻo!”

"Chính vì tin tức thất thiệt của cậu mà tôi đã đưa ra phán đoán sai lầm khi chấm dứt cuộc hôn nhân của mình với nhà họ Hạ!"

“Tôi rất hối hận về điều này!”

Ba anh em Hạ Hạo vừa uống trà vừa gặm chân gà rán nhìn hai anh em Gia Cát cắn nhau.

Hạ Thiên Vũ hỏi: “Anh nói xem khi nào thì bọn họ đánh nhau.”

Hạ Thiên Minh cũng một bộ dạng nghiêm túc phân tích nói.

“Chắc là sắp rồi.”

Gia Cát Phong không nhịn được nữa, siết chặt tay nói với Gia Cát Vân.

“Cậu đưa đầu qua đây tôi cho cậu xem bảo bối?”

Gia Cát Vân cảm thấy có chút áy náy, vô thức vươn đầu qua.

Vẫn còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Một bóng đen đập thẳng vào mặt anh ta.

“Ăn của ông một đấm!”

Gia Cát Vân ( ̄ε(# ̄)☆╰╮o( ̄皿 ̄///) Gia Cát Phong.

Gia Cát Vân cảm thấy mắt trái đau nhức, toàn thân ngã xuống đất.

Gia Cát Phong gần như gầm lên: "Tôi một đấm đấm chết cậu cái tên chó dám cạy tường chị dâu.” ωω

Vừa nói, anh ta vừa đấm.( ̄ε(# ̄)☆╰╮o( ̄皿 ̄)

Gia Cát Vân bị đánh đến mông muội. (??□'」∠)

Gia Cát Phong căn bản không cho anh ta thời gian phản ứng lại, đã đè anh ta xuống đất và vung nắm đấm cho anh ta một trận.

Liên tục trút cơn giận mũ xanh lên trên đầu.

Chẳng mấy chốc, hai anh em đã hoàn toàn lao vào nhau, một khung cảnh hỗn loạn.

Giày, tách trà, mảnh quần áo bay tứ tung, thậm chí còn có tiếng răng rơi xuống đất…

Hạ Thiên Minh vừa uống trà vừa ăn gà rán nói.

“Anh hai, Thiên Vũ, hay là đánh cược xem ai thắng.”

Hạ Thiên Hạo nói: “Xét về thể trạng, Gia Cát Phong có ưu thế rất lớn, đây không có gì là hồi hộp cả.”

Hạ Thiên Vũ: “Đây cũng chưa chắc, phải biết rằng lần trước chúng ta nhốt anh ta ở trong phòng tự xử cả một đêm, không biết có bị phế rồi hay không?”

Vừa dứt lời, anh nhìn thấy một chiếc giày bay qua đầu ba anh em.

Sau hơn mười phút giao tranh ác liệt.

Gia Cát Vân về cơ bản là bị đánh đơn phương, mũi bị bầm tím, mặt sưng tấy và mất vài chiếc răng.

Gia Cát Phong cũng đầy sẹo, nhưng tốt hơn Gia Cát Vân rất nhiều.

Chính là quần áo cũng rách nát, thiếu mất một chiếc giày... tóc tai càng thêm rối bù.

Nhưng anh ta đã hoàn toàn đè Gia Cát Vân xuống đất khiến anh không thể động đậy.

Gia Cát Phong phun ra một ngụm máu, ngồi xổm xuống cúi đầu nhìn Gia Cát Vân, vươn đầu ngón tay chọc vào trán hắn, gay gắt nói.

"Nếu cậu không phải là em trai của tôi, hôm nay tôi liền giết cậu!"

“Mẹ kiếp khi quay lại Thục Xuyên mà nhìn thấy tôi chỉ có thể kẹp cái đuôi lại ngồi ở bàn trẻ em.”

Mặc dù Gia Cát Vân thua không phục, nhưng anh ta thực sự không đánh lại Gia Cát Phong.

Thể trạng của hai người khác biệt rõ ràng, cũng chỉ có thể không phục mà trừng mắt!

Nhưng anh ta vẫn không nhịn được nói.

“Tiểu Bạch tiểu thư là thích tôi! Đừng quên những gì ông nội đã nói lúc đó!”

“Khi Tiểu Bạch tiểu thư nhìn hình hai anh em chúng ta chọn người, người đầu tiên cô ấy thích chính là tôi!”

Anh ta vừa nói xong.

Gia Cát Phong trực tiếp đấm cho anh ta một quyền.

Gia Cát Phong (╬ ̄皿 ̄)=○#( ̄#)3 ̄) Gia Cát Vân.

Gia Cát Vân đột nhiên cảm thấy choáng váng, hoàn toàn mất đi sức phản kháng.

Chỉ cảm thấy hai mắt tối sầm và ngất đi….

('」∠)

Hạ Thiên Minh: “Chết tiệt có xảy ra án mạng hay không?”

Hạ Thiên Vũ: “Hình như anh ta ngất đi rồi, có cần gọi 10086 không?”

Hạ Thiên Hạo: “Anh Phong cũng quá ác rồi, cậu ta là em của anh đó!”

Gia Cát Phong: “Hừ, cạy góc tường của anh trai mình, đáng đời!”

Quản gia: “Mau lấy một chậu nước lạnh đến đây.”

Hạ Quang Thần: “Ai da, nước ngâm chân lúc nãy lúc nãy của tôi mọi người có cần hay không?”

------

Dịch: MBMH Translate