Chương 805 Hạ Thiên Thần Ông Nội Ông Đã Làm Xét Nghiệm ADN Với Chú Hai Chưa
“Cảm giác này là sao? Đã rất lâu rồi mình chưa từng có cảm giác muốn bảo vệ một cô gái như vậy.”
Tiên nữ váy trắng hoàn toàn đắm chìm trong tiếng đàn tranh tuyệt vời kia, để làn váy tuỳ ý theo gió phất phơ, bóng lưng nhỏ bé yếu ớt không nhuốm bụi trần.
Hạ Thiên Thần không dám tiến lên quấy rầy, bắt chước chim tước và bươm bướm dựa vào lan can cùng nhau thưởng thức khung cảnh tiên nữ đánh đàn.
Mãi khoảng mười mấy phút sau.
Tiên nữ váy trắng dường như đánh mệt rồi chậm rãi đứng dậy thì tiếng đàn mới im bặt.
Tiên nữ váy trắng giơ cánh tay thon dài trắng như tuyết lên, lười biếng duỗi thắt lưng một cái, triển lãm hoàn toàn đường cong dáng người hoàn mỹ của nàng ra.
Cộng thêm mặc bộ váy thuần trắng không tì vết, như một đóa sen trắng nở giữa thung lũng trống trải, tựa như tiên nữ ở Quảng Hàn Cung không biết khói lửa trần gian đi xuống đây.
Hạ Thiên Thần đã sớm hơi thất thần, nhất thời không kịp phản ứng.
Tiên nữ váy trắng đưa ánh mắt nhìn về phía bên này,
Hạ Thiên Thần chỉ đơn giản liếc mắt nhìn cô, cả thế giới dường như đều yên tĩnh lại.
Tiên nữ chỉ nhíu mày, đôi môi anh đào khẽ nhếch, giọng nói giống như hoàng oanh xuất cốc bay vào trong lỗ tai Hạ Thiên Thần.
“Xin hỏi anh là ai?”
“Nơi này hình như là tiểu viện tư nhân của tôi.”
“Nếu như anh không rời đi tôi sẽ kêu lên!”
Hạ Thiên Thần vẫn thất thần như cũ...... Nhịn không được lẩm bẩm nói.
“Thiên thu vô tuyệt sắc, duyệt mục thị giai nhân; Khuynh quốc khuynh thành mạo, kinh vi thiên hạ nhân()!”
(
)Tưởng rằng thế gian này không có ai là tuyệt sắc, cho đến khi gặp mỹ nhân trước mắt; dung mạo khuynh quốc khuynh thành, làm tất cả mọi người trong thiên hạ đều kinh ngạc.
Thật sự quá đẹp mà!” ꉂ(ˊᗜˋ*)
Tiên nữ váy trắng tựa hồ có chút bất đắc dĩ lắc đầu, nghĩ thầm lại thêm một tên biến thái bị bản tiểu thư mê hoặc.
Trên khuôn mặt xinh đẹp như thiên tiên của cô không có quá nhiều biểu cảm, nghĩ thầm người này là ai nhỉ.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một người như vậy ở đại viện Hạ gia.
Thế nhưng người này sao thoạt nhìn lại hơi quen mặt, tựa hồ đã gặp qua ở nơi nào đó.
Nhưng mà cô có thể khẳng định mình tuyệt đối chưa từng gặp qua người này.
Bằng không với trí nhớ của cô không thể không nhớ rõ.
“Anh còn không đi sao? Nếu tôi gọi người là anh xong đời!”
Hạ Thiên Thần từ trong thất thần chậm rãi tỉnh lại, cũng biết mình hơi thất thố.
Nhưng mà anh cũng không vì lời nói uy hiếp của đối phương mà sợ hãi.
Dù sao nơi này cũng là Hạ gia.
Mình là cháu ruột lớn nhất của Hạ gia, có quyền lên tiếng nhất trong thế hệ trẻ Hạ gia.
Cho dù là lão gia tử thì cũng cực kỳ sủng ái anh.
(Ba của anh ta là Hạ Văn Quốc vốn dĩ cũng nghĩ như vậy, về phần kết quả tất cả mọi người đều biết, cũng phải nằm ở bệnh viện nửa tháng)
Hạ Thiên Thần khẽ mỉm cười, dùng nụ cười mà bản thân cho rằng rất đẹp trai nói.
“Xin chào tiên nữ xinh đẹp? Tôi hẳn là nên hỏi cô là ai mới đúng?”
“Có thể kết bạn không?”
Anh ta rất tự tin vào bản thân mình, không có mấy thiếu nữ có thể chịu được cách đối xử dịu dàng của anh.
Nhưng mà kết quả làm cho Hạ Thiên Thần kinh ngạc.
Lông mày tiên nữ váy trắng hơi nhíu lại: "Thật có lỗi, tôi không thích làm bạn bè với biến thái, anh vẫn là mau đi đi."
“Nếu không tôi thật sự gọi người, đến lúc đó hối hận cũng không kịp!”
Miệng Hạ Thiên Thần hơi co quắp, anh chỉ vào mình, trên mặt tràn đầy không dám tin.
“Biến thái? Cô nói bản thiếu gia?”
Tiên nữ váy trắng cực kỳ nghiêm túc gật gật đầu: "Nơi này chỉ có anh và tôi.”
“Không phải nói anh thì nói ai chứ?”
Hạ Thiên Thần vẫn là lần đầu tiên bị một cô gái nói là biến thái, trong lòng muốn tức giận.
Nhưng nhìn cô gái xinh đẹp như tiên nữ trước mắt, làm sao cũng không thể tức giận nổi.
Một tay Hạ Thiên Thần đỡ trán, bất đắc dĩ nhún vai.
“Nữ nhân cô rất thú vị, cô thành công hấp dẫn sự chú ý của bản đại thiếu gia!”
“Tôi có thể hỏi cô một câu không, cô có bạn trai hay chồng không?”
Hạ Tiểu Bạch rất là bất đắc dĩ nhìn người này.
Người này là ai vậy...... Dám ở Hạ gia ra vẻ tự xưng là đại thiếu gia như vậy.
“Thật xin lỗi, tôi thật sự không có người đàn ông nào, ngoại trừ ba tôi.”
Khóe miệng cô hơi nhếch lên, vươn cánh tay thon dài trắng nõn như củ sen chỉ vào người đàn ông rất là đẹp trai trước mắt.
“Dám ở Hạ gia trước mặt bản công...... Tiểu thư tự xưng là đại thiếu gia anh vẫn là người đầu tiên!”
“Không biết anh tên là gì?”
Trong lòng Hạ Thiên Thần vui vẻ, muốn vươn đầu ngón tay ra ôm cằm tiên nữ váy trắng trước mắt.
Nhưng bất đắc dĩ bị cô né tránh. Trong lúc né tránh tạo nên một mùi thơm say lòng người.
------
Dịch: MBMH Translate