← Quay lại trang sách

Chương 819 Trà Tiểu Thư Tiểu Bạch Pha Thật Ngon

Trông cô cách biệt với thế giới, đẹp đến mức dường như không tồn tại trên nhân gian.

Hạ Tiểu Bạch không biết có người đang đứng ngoài cửa lén nhìn mình.

Khi ở trong Hạ gia, cô vô cùng an toàn, cho nên tính cảnh giác cũng giảm đi rất nhiều.

Lúc này, vài chú chim xinh đẹp bị mùi hoa sơn chi của cô hấp dẫn, chúng nhảy múa xung quanh cô.

Benjamin và Leo đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng ấy, khung cảnh ấy cực kỳ duy mỹ, giống như là đi vào trong Thần Vực ở nhân gian, gặp được Thần Nữ trong truyền thuyết vậy.

Một chú chim ngũ sắc nhỏ đậu lên đầu ngón tay tinh tế của Hạ Tiểu Bạch, tiếng chim hót vô cùng êm tai, nó dường như đang hót cho cô nghe.

Mỹ nhân cũng nghiêng đầu lắng nghe tiếng nó, mái tóc dài bay thành đường vòng cung trong không khí, nhan sắc của cô khi cô nghiêng đầu lắng nghe tiếng chim hót đẹp đến mức không thực.

Cảnh tượng đó thật sự quá đẹp.

Benjamin và Leo cảm thấy Hạ Tiểu Bạch bây giờ càng đẹp, càng thánh thiết hơn cả lần bọn họ gặp mặt trước đó.

Xung quanh cô dường như được bao phủ bởi thánh quang, làm cho người ta không thể nào kiềm chế được, bằng lòng quỳ dưới làn váy của cô.

Benjamin lẩm bẩm:

"Nếu như tôi có thể cưới được tiểu thư Tiểu Bạch, tôi bằng lòng từ bỏ hết tất cả mọi thứ để có thể đi cùng với cô ấy."

Ánh mắt của Leo cũng rực cháy, anh đương nhiên sẽ không nhường một mỹ nhân tuyệt sắc nhân gian thế này cho Benjamin.

"Ha ha, tiểu thư Tiểu Bạch chưa chắc đã để ý tới cậu."

"Rõ ràng là tôi đẹp trai và biết cách tán gái hơn cậu nhiều."

Benjamin cười ha ha:

"Không phải cậu nói rằng mỗi đêm đều phải đi tìm mấy mỹ nhân để bàn bạc triết lý cuộc đời hay sao?"

"Nếu tiểu thư Tiểu Bạch mà biết được chuyện này, cậu nghĩ rằng cô ấy sẽ thích cậu à?"

Leo có hơi không biết nói sao, nhưng anh vẫn mạnh miệng.

"Ha ha, cậu có bằng chứng không?"

"Không có bằng chứng thì đừng có nói lung tung, coi chừng tôi báo công an về việc cậu tung tin đồn nhảm nhí đấy."

Benjamin cười khà khà, anh ta lấy một cái máy ghi âm từ trong ngực ra.

"Xin lỗi, lời mà cậu nói cách đây không lâu đã được tôi ghi âm lại rồi."

Leo:!!!

"Cậu...cậu gian trá quá rồi đấy!"

"Chúng ta là bạn tốt, vậy mà cậu lại lén ghi âm lời nói của tôi!"

"Cậu đã âm mưu chuyện này từ lâu rồi phải không! Mang theo máy ghi âm bên người luôn đấy!"

Benjamin vô cùng đắc ý, huơ huơ máy ghi âm trong tay.

"Cho nên cậu vẫn nên đi tìm mấy mỹ nhân kia thì hơn."

"Thiên sứ là của tôi!"

Leo nhanh chóng ra tay cướp lấy máy ghi âm, ném nó xuống đất, trực tiếp giẫm nát, sau đó đá đống sắt vụn ấy xuống hồ sen bên cạnh.

"Ha ha, cậu không còn bằng chứng nữa rồi."

Anh ta cười đắc ý.

Benjamin dùng vẻ mặt còn đắc ý hơn cả anh ta, ngẩng đầu nói:

"Xin lỗi nhiều nhé, cái máy ghi âm ấy còn kèm theo chức năng tự động upload nội dung lên cloud."

"Cho nên việc cậu phá hỏng máy ghi âm là vô dụng."

Hạ Tiểu Bạch đang câu cá.

Cả sáng hôm nay cô không câu được con nào cả, khi cô thấy sắp có cá mắc câu, gương mặt trắng nõn chưa kịp nở nụ cười, thì chú cá kia đã bị tiếng động ồn ào ngoài viện dọa chạy.

Cái trán trắng nõn của Hạ Tiểu Bạch lập tức nổi gân xanh, cô tức giận tới mức suýt nữa đã bẻ gãy cần câu!

Hạ Tiểu Bạch nghiến răng cố gắng suốt buổi sáng, con cá rõ ràng sắp mắc câu lại bị hù chạy.

Cô che bộ ngực kiêu hãnh của mình bằng đôi tay thanh tú có loại cảm giác như muốn thổ huyết.

Cảm giác này giống như là sắp xong rồi, nhưng người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh lại thu dọn quần áo bỏ chạy, khiến cho bạn phải mạnh mẽ kéo trở về.

Nhưng cuối cùng Hạ Tiểu Bạch vẫn là đè nén cơn tức giận của mình, dù sao hình tượng này dù có thế nào cũng không thể sụp đổ.

Với nụ cười nhàn nhạt và ngọt ngào trên khuôn mặt thanh tú, cô quay đầu nhìn về hướng phát ra động tĩnh.

Hạ Tiểu Bạch cũng ngơ ngác khi nhìn thấy hai người đang đánh nhau ngoài cửa sân nhà mình.

Sau khi nhìn thấy rõ mặt của hai người, cô càng ngây ngốc hơn.

Hai người này cô đương nhiên nhớ rõ, họ là hai người cô đã gặp lúc trước khi đi cùng với Thu Hi bàn chuyện hợp tác.

Một người tên là Benjamin.

Một người tên là Ultraman... Nên gọi là Leo.

Đều là xuất thân từ gia tộc lớn rất lợi hại ở nước ngoài.

Hạ Tiểu Bạch không khỏi lẩm bẩm nói: "Bọn họ tại sao lại ở chỗ này?"

"Hơn nữa còn ở trước sân nhỏ của mình đánh nhau?"

Có thể nói là nghĩ mãi mà không ra...

Hạ Tiểu Bạch có phần lười biếng chậm rãi xoay người, đường cong kinh người vóc người yểu điệu dưới ánh mặt trời cực kỳ động lòng người.

Cô chậm rãi đi đến trước cửa sân nhỏ, tay ngọc chậm rãi mở cửa ra.

Trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo nghi hoặc hỏi.

"Leo, Benjamin, tại sao hai người lại ở trước sân nhỏ nhà tôi đánh nhau vậy..."

Hai người đương nhiên là bởi vì Hạ Tiểu Bạch mới đánh nhau, Leo cùng Benjamin mạnh mẽ liếc mắt nhìn nhau.

Sau đó đứng lên như chưa có chuyện gì xảy ra.

Benjamin có chút khẩn trương nói: "Không. Không phải, chúng ta không phải đang đánh nhau."

"Vừa nãy cái tên Leo này không cẩn thận bị vấp ngã, tôi có lòng tốt đưa tay đỡ hắn dậy mà thôi."

"Cậu nói có đúng không Leo?"

------

Dịch: MBMH Translate