Chương 820 Cái Tên Này Thật Giả Tạo!
Leo rất là không vui nhưng cũng chỉ có thể gật đầu.
Dù sao ở trước mặt nữ thần hai người đánh nhau càng thêm mất mặt.
"Đúng là như vậy."
Hạ Tiểu Bạch.... Trong lòng không còn gì để nói, hai người này thật đúng là nói dối không chớp mắt. ╮( ̄⊿ ̄ )╭
Đặc biệt là Benjamin, khuôn mặt vốn dĩ đẹp trai có thể nói là sưng mặt sưng mũi.
Còn có quần áo... Đây chính là âu phục Anima, nhìn chất liệu có thể thấy nó cực kỳ đắt tiền, bây giờ cũng đã rách rưới.
Cô cũng chỉ có thể gật đầu, nhìn về phía Leo với đôi mắt trong veo như băng đầy lo lắng.
"Anh Leo không sao chứ? Có bị thương không?"
Leo được Hạ Tiểu Bạch quan tâm, cũng rất là cảm động.
Hắn còn đắc ý nhìn về phía Benjamin, trên mặt Benjamin viết đầy sự hâm mộ và ghen tị.
Leo chắp tay nói: "Té có đau một chút, cảm ơn Tiểu Bạch tiểu thư đã quan tâm, vết thương nhỏ này đối với tôi không thành vấn đề."
Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch khẽ mỉm cười: "Thật sự là quá tốt, không bị thương gì là tốt rồi."
"Hiếm khi các anh tới đây, hay là vào trong nhà nhỏ của tôi ngồi một chút."
Benjamin, Leo liếc mắt nhìn nhau, Hạ Tiểu Bạch ở sân nhỏ?
Trong mắt bọn họ đều là kích động hưng phấn cùng khát vọng.
"Được. Được." Benjamin có phần không kịp chờ đợi nói.
Leo thì thân sĩ hơn nhiều, hắn khẽ khom người: "Vậy thật là làm phiền cô Tiểu Bạch rồi."
Benjamin....... Cái tên này thật giả tạo!!!
Hai người hấp tấp đi theo phía sau Hạ Tiểu Bạch.
Chỉ cần là nơi mỹ nhân đi qua đều có mùi thơm ngọt ngào.
Giống như băng tuyết đang ở trong ngày màu hè.
Đi vào trong nhà gỗ nhỏ.
Trong phòng truyền đến mùi Mặc Hương thoang thoảng, trông rất yên bình, những tấm rèm cửa sổ màu trắng bay trong gió.
Ngoài ra còn có một giá sách bằng gỗ đặt dựa vào bức tường phía đông, bên trong để từng hàng thư tịch.
Ngoài ra còn có một chiếc giường sạch sẽ, chăn bông và ga giường gần như trắng tinh, bầu không khí yên tĩnh, ánh nắng chiều chiếu xuống khiến mọi thứ trông lười biếng và thoải mái.
Benjamin không khỏi lẩm bẩm nói: "Thật là một căn phòng dễ chịu và tinh tế." hắn hận không thể hít một hơi thật sâu.
Dù sao này đây chính là phòng ở của Thiên sứ, trong không khí tràn ngập hương thơm của mỹ nhân.
Ánh mắt của Leo cũng nhìn xung quanh trong phòng đánh giá.
Điều khiến hắn thở phào nhẹ nhõm chính là trong phòng không có vật dụng nào con trai sử dụng.
Nếu như Hạ Tiểu Bạch cùng với một nam sinh ở nơi này, hắn sẽ đau lòng lắm.
Hạ Tiểu Bạch giơ tay ra, nhẹ nhàng nói: "Hai vị mời ngồi.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
"Hai người có thích uống cái gì không?"
"Rượu hoặc là nước trà."
"Tôi bí mật nói cho hai anh biết ~ trà xanh tôi pha là thượng hạng đó."
Benjamin mở miệng nói: "Nếu đã như vậy, Tiểu Bạch tiểu thư cứ cho tôi một tách trà là được. "
"Pha trà là nghệ thuật trong văn hóa Trung Quốc, tiểu thư Tiểu Bạch đẹp như vậy, trà của cô pha ra nhất định sẽ rất thơm."
Leo cũng là khẩn trương nói: "Tôi cũng muốn một tách trà xanh."
Benjamin cố ý mở miệng nói: "Leo! Tôi nhớ hình như anh không thích uống trà Trung Quốc đúng không/."
"Còn đã từng oán giận qua mùi vị nước trà không ngon mà."
Leo không nghĩ tới cái tên đáng chết Benjamin này còn tiếp tục hủy đi đài của hắn.
"Anh nói bậy, đó là do trà ở bên ngoài khó uống, tiểu thư Tiểu Bạch pha tuyệt đối là uống ngon."
Hạ Tiểu Bạch nhìn hai người như cho dành xương với nhau cũng cảm thấy vui vẻ.
Cô thích nhất chính là nhìn các nam sinh vì mình mà tranh giành.
Không biết tại sao mình lại cảm thấy một cảm giác vui sướng không thể giải thích được (chẳng lẽ là tâm lý thay đổi sau khi không còn Khôn Khôn)
Khóe miệng hồng hào của cô khẽ mỉm cười: "Các anh chờ một chút, tôi đi pha trà."
Hạ Tiểu Bạch đi ra khỏi cửa phòng.
Hai người ở đây hung tợn bốn mắt nhìn nhau, bộ dạng giống như sắp đánh nhau đến nơi.
Benjamin hừ một tiếng mới đứng lên, cẩn thận quan sát cách bố trí phòng của Hạ Tiểu Bạch.
Trên tường treo nhiều tranh chữ, trên bàn gỗ còn có một cây đàn tranh.
Không khỏi có thể tưởng tượng được thiếu nữ trắng như tuyết này, bình thường rất yêu thích viết chữ vẽ tranh hoặc là lúc nhàm chán thì chơi đàn tranh.
Giá sách bên cạnh cũng có thể nhìn ra cô rất thích đọc sách.
Trong phòng một món hàng xa xỉ cũng không có, tất cả đồ trang trí đều rất đơn giản và trang nhã.
Ở trong cái thế giới đầy ham muốn vật chất này, những cô gái giản dị như vậy gần như đã tuyệt chủng.
Rất lâu sau.
Hạ Tiểu Bạch bước vào với ấm trà trên đôi tay thon dài và một bộ váy trắng bồng bềnh, có thể nói là bồng bềnh thuần khiết, giống như một thiên thần trên thế gian.
Dù có nhìn cô bao nhiêu lần đi chăng nữa, cũng khiến người ta vì cô trầm luân không cách nào tự kiềm chế.
Mỹ nhân nghiêng người châm trà, một lọn tóc đen xõa xuống trước mặt hai người, vừa vặn nhìn thấy chiếc cổ trắng như tuyết, ấm áp như ngọc của cô.
Một mùi hương nhẹ nhàng cũng lan tỏa xung quanh, không biết là mùi trà xanh hay là mùi thơm ngọt ngào của mỹ nhân.
Hoặc là cả hai.
------
Dịch: MBMH Translate