Chương 828 Chúng Ta Ăn Tối Thôi
Cánh tay trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch ôm lấy chiếc váy gần như trong suốt bước vào trong nhà tắm.
Phòng tắm này cực kỳ xa hoa, có một cái bồn tắm lớn tới mức dư sức chứa cả hai người cùng nhau tắm.
Hạ Tiểu Bạch mấp máy đôi môi anh đào, gương mặt hơi ửng đỏ, xấu hổ hoảng loạn nhìn hình ảnh bản thân ở trong gương.
Bàn tay ngọc từ từ cởi từng món quần áo trên người mình xuống.
Quần áo trượt xuống lộ ra làn da tuyết trắng xinh đẹp.
Trong bếp.
Sở Thu Hi đã chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn. Cô lấy một chai rượu vang đỏ ra, đôi môi gợi cảm hơi cong lên, nở một nụ cười gian trá.
"Bà xã Tiểu Bạch không được trách người ta đâu đấy. Trong ngày lễ tình nhân này, em nhất định phải..."
"Em cũng sẽ giao em cho anh."
Sở Thu Hi nghĩ tới đó, gương mặt đỏ bừng cả lên, bàn tay trắng nõn đặt lên trên ngực, trái tim cô không kiềm chế được mà đập loạn nhịp.
Thực ra, chính bản thân cô cũng chưa chuẩn bị sẵn sàng cho việc này, dù sao thì đó cũng là điều quý giá nhất trong đời của một người con gái.
Trong lúc suy nghĩ, cô còn đưa mắt nhìn về phía dưới gầm giường.
Ở đó có thứ mà tối nay cô bắt buộc phải dùng tới.
Sở Thu hi khẽ cắn đôi môi đỏ, trong đôi mắt xinh đẹp xuất hiện sự quyết tâm cực kỳ lớn.
Tửu lượng của Hạ Tiểu Bạch không cao, cho nên khi hẹn hò với Sở Thu Hi, cô nhất quyết không chịu ăn món gì có liên quan tới rượu. Ngay cả đồ uống, cô cũng uống loại đồ uống mà cô thích nhất - Coca Cola.
Tất cả các món trong bữa tối mà Sở Thu Hi chuẩn bị dành cho ngày lễ tình nhân đều có liên quan tới rượu.
Gan ngỗng sốt rượu vang đỏ, bò bít tết sốt rượu vang, chân gà sốt hoa hồng rượu vang, lê hấp đường phèn và rượu vang...
Đúng rồi, còn có một hộp socola nhân rượu nữa.
Tuy rằng nồng độ của chúng đều không cao, nhưng đã đủ để đưa tiểu tiên nữ vào trong men say, dù sao thì nếu cô say như chết thì không còn gì thú vị cả.
Nếu như có thể phản kháng một chút thì Sở Thu Hi sẽ càng thích, như thế mới có cảm giác chinh phục.
Nửa tiếng sau.
Hạ Tiểu BẠch mặc chiếc váy kia đi ra.
"Thu Hi...Quà của anh như thế nào?"
Cô có hơi không dám nhìn thẳng Sở Thu Hi, nhỏ giọng nói.
Gương mặt thanh nhã tuyệt trần đỏ bừng.
Sở Thu Hi bị sắc đẹp của cô làm cho ngây người:
"Đẹp...quá đẹp."
Đẹp đến mức khiến cho cô không nhịn được mà chảy nước miếng.
Tiên tử trắng như tuyết chậm rãi bước tới gần, cả người giống như một miếng ngọc vô cùng hoàn hảo, trên người còn tỏa ra một mùi thơm ngào ngạt, làm cho Sở Thu Hi không nhịn được mà muốn đắm chìm vào trong đó.
Hạ Tiểu Bạch dùng đầu ngón tay trêu chọc mấy lọn tóc bị gió thổi bay lên, ánh mắt trốn tránh nhìn sang nơi khác, giọng điệu cũng vô cùng nhỏ nhẹ:
"Thu Hi nấu đồ ăn xong chưa?"
Sở Thu Hi bị giọng nói dễ nghe của Hạ Tiểu Bạch kéo về với thực tại.
Cô suy nghĩ tới việc tối nay mình cần phải làm, cho nên trong lòng cực kỳ khẩn trương.
"Còn có một món đang được hấp, lê hấp đường phèn đó."
"Em đi tắm cái đã."
Đôi chân dài của Sở Thu Hi vội vàng đi về phía nhà tắm.
Lần này Sở Thu Hi tắm rất nhanh, có lẽ cô đã đợi không kịp nữa rồi.
Cho nên, cô chỉ tắm nửa tiếng là đã đi ra.
Hạ Tiểu Bạch nhìn mỹ nhân xinh đẹp vừa mới tắm xong, mái tóc xõa tung bên hông.
Nhìn thế nào cũng thấy động lòng người.
"Chúng ta ăn tối thôi."
Bàn tay trắng nõn của Sở Thu Hi nắm lấy tay ngọc của Hạ Tiểu Bạch, cả hai đi tới bàn ăn bên cạnh cửa sổ.
Đúng lúc này có một cơn gió lùa vào, làm cho mái tóc của hai cô cùng nhau bay lượn trong gió, mùi thơm đặc trưng của con gái lập tức tỏa ra khắp phòng.
Làn váy của hai người cũng khẽ bay bay trong gió đêm.
Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch nhìn cách bài trí trên bàn ăn.
Sở Thu Hi cực kỳ dụng tâm.
Khăn trải bàn màu hồng phấn, chính giữa còn trưng bày hai đóa hoa bách hợp thuần trắng, bóng đèn trong phòng cũng đã được tắt đi, chỉ chừa lại ánh sáng phát ra từ ngọn nến hình trái tim.
Xung quanh thỉnh thoảng truyền tới tiếng sóng biển rì rào, ánh trăng chiếu xuống mặt biển tạo nên những gợn sóng màu bạc vô cùng mỹ lệ.
Tất cả đều cực kỳ lãng mạn, duy mỹ, hài hòa.
Sở Thu Hi gắp một cái chân gà sốt hoa hồng rượu vang đỏ cho vào trong chén của Hạ Tiểu Bạch.
Cô dịu dàng nói:
"Bà xã Tiểu Bạch, đây là bữa tối tình nhân mà em chuẩn bị cho anh đó."
"Vì muốn nấu được những món này mà người ta phải chuẩn bị gần cả tháng đấy, còn đi thỉnh giáo đầu bếp chuyên nghiệp nữa đó."
"Cho nên tối nay nhất định phải CD."
Cô dùng đầu ngón tay sửa sang lại sợi tóc, tiếp tục cười nói:
"Em đã tính lượng cơm của hai người chúng ta rồi."
"Số lượng chắc chắn là vừa đủ, cho nên nhất định phải ăn hết, không được lãng phí."
Hạ Tiểu Bạch gật đầu, gương mặt trắng như tuyết nở một nụ cười xinh đẹp.
------
Dịch: MBMH Translate