Chương 830 Bà Xã Thu Hi Chăm Chỉ Quá Đi
Trưa nay khi tỉnh lại, lúc đi đường suýt nữa đã ngã xuống đất rồi đó, phải mất một lúc người ta mới khôi phục lại một chút."
"Bây giờ vẫn cảm thấy có hơi ê ẩm đấy."
Hạ Tiểu Bạch nhìn Sở Thu Hi nũng nịu, cô cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ.
"Bà xã Thu Hi...Ai bảo tối qua em điên cuồng như thế làm gì, làm cho anh từ say rượu tới hoàn toàn tỉnh rượu luôn."
Sở Thu Hi bĩu môi, cô nhìn Hạ Tiểu Bạch mi mục như họa.
"Hừ hừ, ai bảo bà xã Tiểu Bạch xinh đẹp tới thế, tiên khí tới thế làm gì, làm cho người ta cực kỳ phấn khích."
"Nói thật thì mỗi lần nhìn thấy tiểu tiên nữ quốc sắc thiên hương nằm dưới người, người ta đều cảm thấy cực kỳ có cảm giác muốn chinh phục."
Hạ Tiểu Bạch vô cùng xấu hổ vừa định mở miệng nói:
"Hay là hôm nay để anh làm chủ...
Sở Thu Hi đã đứng lên.
"Không nói chuyện với anh nữa."
"Em phải đi nấu cơm đây, lát nữa bà xã Tiểu Bạch nhớ phải ăn nhiều một chút, nếu không sẽ không có đủ sức để chống đỡ đâu."
Hạ Tiểu Bạch:...
Cô hỏi:
"Đúng rồi, Thu hi, khi nào thì em về."
Trong mắt cô tràn ngập sự lưu luyến.
Sở Thu Hi mỉm cười:
"Công ty của em có rất nhiều việc, sáng mai là phải đi về rồi."
Hạ Tiểu Bạch vội vàng bò xuống giường:
"Anh muốn nấu cơm thay Thu Hi."
Nhưng mà, chân ngọc của cô vừa mới giẫm xuống sàn nhà, cô đã bị cảm giác đau buốt làm cho ngã xuống.
Sở Thu Hi đỡ lấy cánh tay của cô, nở một nụ cười xinh đẹp:
"Được rồi, anh vẫn nên ngồi đây đi, trưa nay khi tỉnh dậy em cũng như thế đó."
"Ngồi cả nửa tiếng đồng hồ mới bình thường lại."
Thời gian trôi qua rất nhanh, rất nhanh đã tới sáng ngày hôm sau.
Khi Hạ Tiểu Bạch tỉnh lại, Sở Thu hi đã rời khỏi căn hộ.
Cô nhìn căn phòng trống rỗng, vô thức gọi:
"Bà xã Thu Hi?"
Nhưng mà, trong căn phòng chỉ vọng lại giọng nói trong trẻo của cô.
Hạ Tiểu Bạch không khỏi nhìn xuống, quả nhiên thời gian vui vẻ đều trôi qua rất nhanh.
Có lẽ đã thích ứng sau lần đầu tiên, cho nên hôm nay khi tỉnh lại, cảm giác đau buốt do chuyện điên cuồng kia mang tới đã ít đi rất nhiều.
Cô từ từ đi xuống giường...
Chỉ là tư thế đi đường có hơi kỳ lạ mà thôi.
Hạ Tiểu Bạch đi tới bàn ăn, trên đó có một ly sữa đậu nành và một hộp cơm hình trái tim.
Tiên nữ xinh đẹp cô độc ngồi xuống, mái tóc dài xõa tung bên hông, ly sữa đã có hơi lạnh.
Cô mở chiếc hộp hình trái tim ra, trong đó có một trứng lòng đào hình trái tim, Hạ Tiểu Bạch nhìn thấy nó liền không khỏi mỉm cười.
"Bà xã Thu Hi chăm chỉ quá đi.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Bên trong hộp còn có món cánh gà sốt coca mà cô thích ăn nhất nữa, có điều bên trong cũng có món thịt xào ớt mà cô ghét.
Hạ Tiểu Bạch không thích ăn ớt xanh, nhưng mà Sở Thu Hi lại nói răng trong ớt xanh có rất nhiều dinh dưỡng, không được kén ăn.
Cô bưng ly sữa đậu nành lên uống một hớp.
Sau khi uống xong, Hạ Tiểu Bạch cũng cảm thấy có hơi kinh ngạc, bởi vì mùi vị gần như ngang ngửa với món sữa đậu nành mà Diệp Lâm làm.
Nên biết rằng, Sở Thu Hi vẫn luôn nói về việc bản thân không thể nào làm lại được mùi vị món ăn mà Diệp Lâm làm.
Không ngờ hôm nay Thu Hi đã có thể làm lại gần như giống y như đúc, cực kỳ ngon.
Sau khi ăn no, Hạ Tiểu Bạch mới phát hiện có một tờ giấy được đè ở bên dưới.
Bên trong là lời nhắn mà Sở Thu Hi để lại.
"Bà xã Tiểu Bạch ơi, em phải về công ty rồi, nếu như tỉnh lại thấy đồ ăn đã lạnh thì nhớ phải để vào trong lò vi sóng hâm nóng lại mới được ăn đó."
"Đúng rồi, sữa đậu nành ngon không? Em đã phá giải được cách pha chế của Diệp Lâm rồi, không ngờ thứ cần dùng chính là..."
"Phải rồi, anh nhớ mang cái chăn ở ngoài sân thượng vào trong nhà rồi hẳn rời khỏi phòng nhé."
"Thật sự rất mong chờ đến lần tiếp theo của chúng ta, đến lúc đó em sẽ chuẩn bị nhiều...món đồ chơi hơn, chúng ta có thể chơi đùa chung với nhau."
Sau khi Hạ Tiểu Bạch đọc xong...
Cô ấy lại còn muốn chuẩn bị thêm nhiều món đồ chơi hơn nữa...
Một cái đã làm cô muốn ngừng mà không được rồi.
Nhiều món hơn nữa chẳng phải là muốn chết đi sống lại hay sao.
Hạ Tiểu Bạch mang cái chăn ở ngoài sân thượng vào nhà, sau đó quét dọn sơ căn hộ, đóng chặt tất cả cửa sổ lại rồi mới rời đi.
Hạ Tiểu Bạch một thân một mình đi lên trên đường cái vào chạng vạng tối một ngày mùa hè.
Ban đêm ngày mùa hè rất đẹp, trên đường rộn rộn ràng ràng, rất nhiều cô gái xinh đẹp mặc váy đi lại trên đường. Nhìn từ xa trên đường cái tràn ngập sắc màu xanh xanh đỏ đỏ, giống như những chú bướm đang tung bay.
Hạ Tiểu Bạch ngẩng đầu lên lộ ra chiếc cằm xinh đẹp, cô ngẩng mặt lên ngắm nhìn bầu trời.
Ánh trăng đã nhô lên cao, làn váy cô như đang nhảy múa trong gió làm lộ ra đôi chân thon dài thẳng tắp, đường cong ưu mỹ.
Ánh trăng chiếu rọi xuống người cô.
Làm cho người ta nhất thời không biết là mỹ nhân tựa ánh trăng, hay là ánh trăng tựa mỹ nhân.
Cô lập tức trở thành khung cảnh xinh đẹp nhất trên con phố này.
Cách đó không xa có một cô gái vô cùng đáng thương, tóc tai cô lộn xộn, cô đeo một cặp kính dày vô cùng quê mùa, lưng hơi còng xuống.
Lúc này, trong mắt cô tràn ngập sự hâm mộ với cô gái váy trắng trông như tiên tử nhân gian ở phía đường đối diện.
------
Dịch: MBMH Translate