← Quay lại trang sách

Chương 831 Vương Thiến Thiến Xem Mắt Thất Bại

Vương Thiến Thiến ủ rũ cúi đầu đi trên đường cái.

Vừa nãy, cô đã chia tay trong hòa bình với đối tượng xem mắt trong khi cả hai quen nhau chưa đến một tháng.

Ít nhất thì mặt ngoài có thể nói là chia tay trong hòa bình.

Thực ra, Vương Thiến Thiến vô cùng không cam lòng, đối phương cực kỳ anh tuấn.

Lúc đó, cô bị tình yêu làm cho choáng váng đầu óc, cho là có thể cùng đối phương đi vào trong cung điện hôn nhân.

Nhưng mà, thực tế lại cho cô một đả kích trầm trọng.

Sau này, cô mới biết đối phương vì muốn thoát khỏi sự ép buộc đi xem mắt của cha mẹ, cho nên mới đồng ý qua lại với cô mà thôi.

Cái gọi là quen nhau thực ra là giả.

Trong thời gian bọn họ quen nhau, cả hai thậm chí còn chưa nắm lấy tay nhau một lần nào!

Mỗi lần hai người đi hẹn hò, cũng chỉ đơn giản là lướt qua sân khấu mà thôi. Ai chơi điện thoại của người đó.

Bây giờ, người đàn ông kia đã kiếm được một cô bạn gái xinh đẹp, cho nên trực tiếp chia tay với cô.

Mặc dù người đàn ông đó tỏ vẻ rất xin lỗi, hơn nửa còn muốn bồi thường, nhưng Vương Thiến Thiến từ chối hết.

Vương Thiến Thiến nắm chặt bàn tay, cô cực kỳ không cam lòng, tại sao người tổn thương luôn là cô.

Tại sao cô không có được gương mặt xinh đẹp như những cô gái kia.

Nếu như cô xinh đẹp hơn một chút thì đã có thể dụ dỗ đàn ông đẹp trai trên toàn thế giới này về nhà.

Đôi mắt dưới cặp kính dày của cô nhìn những cô gái xinh đẹp ăn mặc gợi cảm trên đường phố, những đôi chân trắng như tuyết lấp ló dưới làn váy.

Ai nấy cũng trang điểm xinh đẹp.

Vương Thiến Thiến càng nhìn càng thấy hâm mộ.

Đúng lúc này, cô phát hiện xung quanh có mấy cô gái đang quay video.

Mấy cô gái đó cũng rất xinh đẹp.

Lúc này, các cô gái kia cũng đang dùng ánh mắt hâm mộ nhìn một bóng dáng mặc váy trắng xinh đẹp đứng ở phía xa.

"Wow, mọi người nhìn kìa, cô gái bên kia đẹp thật đó."

"Để tôi xem nào. Mẹ nó, đây là nhan sắc mà con người có thể có được sao? Quả thực là mỹ nhân thịnh thế!"

"Dáng người cũng cực kỳ nice! Cặp đùi kia vừa trắng vừa dài! Ngực ít nhất cũng phải 36...D!"

"Sao da của cô ấy có thể trông trắng như tuyết như thế nhỉ? Còn đẹp hơn cả ánh trăng nữa!"

"Mọi người nhìn kỹ đi! Gương mặt hoàn mỹ của cô ấy dưới ánh trăng hoàn toàn không hề được trang điểm! Mặt mộc đó!"

Vương Thiến Thiến cũng nhìn về phía mà mấy cô gái kia nói.

Chỉ thấy một bóng dáng mờ ảo dưới ánh trăng.

Cô gái kia mặc một chiếc váy trắng, mái tóc dài đến eo tung bay trong gió đêm.

Làn da trắng nõn phát sáng dưới ánh trăng, nhìn như tiên tử đang chuẩn bị đi theo mặt trăng.

Con ngươi Vương Thiến Thiến co rụt lại, bởi vì cô đã nhận ra thần nữ dưới ánh trăng kia chính là Hạ Tiểu Bạch.

Bạch nữ thần của trường bọn họ, tình nhân trong mộng của vô số nam sinh và nữ sinh.

Cũng là một trong những thành viên trong câu lạc bộ tranh chữ bọn họ.

Vương Thiến Thiến cũng sững sờ tại chỗ, đôi mắt dưới cặp kính dày ngơ ngác đứng nhìn.

Trong mắt toàn sự ước và ghen tỵ, trong đó sự ghen tị chiếm nhiều hơn.

Cô nhịn không được mà lẩm bẩm:

"Tại sao cô ta lại có được dáng người đẹp như thế, dựa vào đâu chứ..."

"Ông trời đúng là không công bằng, tôi có thể đẹp được bằng một phần của cô ấy thôi là tốt rồi."

Lúc này, Vương Thiến Thiến ghen ghét đến mức muốn đè Hạ Tiểu Bạch xuống đất phát tiết một chút. Cô muốn nhìn xem cơ thể cô ta được cấu tạo như thế nào mà hoàn hảo như thế.

Đột nhiên Vương Thiến Thiến thở dài, cô hơi còng lưng xuống, chuẩn bị rời đi.

Thậm chí không muốn chào hỏi Hạ Tiểu Bạch.

Đứng chung một chỗ với tiên tử làm cho cô cảm thấy rất áp lực.

Hạ Tiểu Bạch đứng dưới bóng đêm trông như một bông hoa sen trắng nở rộ, không hề có chút tì vết nào làm người đi đường không tự giác mà trầm luân.

"Vẫn nên quay về trường thì hơn."

Đúng lúc này, cô phát hiện một dáng người quen thuộc.

"Đó không phải là hội trưởng Vương Thiến Thiến sao?"

Dạo gần đây Hạ Tiểu Bạch rất khổ sở trong việc tìm cô, chỉ nghe bảo là cô về nhà đi xem mắt, nhưng đã một tháng trôi qua rồi vẫn không hề có chút tin tức nào.

Nhưng mà, điều làm cho Hạ Tiểu Bạch cảm thấy nghi ngờ đó chính là dường như Vương Thiến Thiến đã nhìn thấy cô, nhưng mà cứ thế quay người rời đi.

Việc này làm cho Hạ Tiểu Bạch tràn đầy dấu chấm hỏi???

"Tại sao chị Vương lại cố tình tránh mình?"

Cô không suy nghĩ nhiều, khó khăn lắm mới đụng mặt chị gái này, Hạ Tiểu Bạch sẽ không dễ dàng buông tha.

Đôi chân xinh đẹp nhanh chóng đuổi theo.

Hai cô gái người chạy người đuổi dưới ánh trăng.

Vương Thiến Thiến đã thở hồng hộc, tay nhỏ lau sạch mồ hôi trên trán:

"Tại sao cô ấy cứ đuổi theo mình thế!"

"Làm như là không nhìn thấy là không được ấy..."

"Chị Vương! Hội trưởng Vương! Chị đừng chạy nữa."

Hạ Tiểu Bạch cũng đổ mồ hôi ròng ròng, trong không khí tràn ngập mùi hoa sơn chi.

Hạ Tiểu Bạch cũng không chịu nổi.

------

Dịch: MBMH Translate