← Quay lại trang sách

Chương 867 Lại Vào Ổ Sói

Vương Thiến Thiến nghĩ tới đó nhịn không được mà nuốt nước miếng.

Cô duỗi tay ra nhẹ ngoắc Hạ Tiểu Bạch, đôi môi gợi cảm tiến tới gần "tiên tử", nói:

"Em Bạch à, chúng ta đều là con gái, nếu như em thích có thể nhấm nháp người ta thử một lần đó."

"Người ta không ngại đâu."

Hạ Tiểu Bạch bị dọa chạy trối chết:

"Chị...chị à, đừng đùa như thế."

"Em đi tắm đây."

Một tuần trôi qua.

Sáng sớm.

Hạ Tiểu Bạch đi tới sân bay, bởi vì ngày mai là ngày sinh viên năm tư tốt nghiệp.

Cô phải về lại trường kia, đi quán bar ăn mừng với mấy tên kia.

Điều làm cho Hạ Tiểu Bạch cảm thấy hố cha nhất chính là chó hệ thống lại tuyên bố nhiệm vụ.

Nó bảo cô nhất định phải trở về trong bộ dạng là con gái.

Lúc đó, Vương Thiến Thiến nhất định cũng có mặc ở đó, thân phận sẽ bị bại lộ.

Hạ Tiểu Bạch cảm thấy rất bất đắc dĩ, giấy không gói được lửa, đến lúc đó cũng chỉ có thể thẳng thắn.

Hạ Tiểu Bạch đi máy bay về thành phố ban đầu.

Bây giờ đã hơn 9 giờ tối, cô đi con đường quen thuộc về lại nhà trọ của Diệp Trường Ca.

Cô nhớ lần đầu tiên cô và Sở Thu Hi ở chung với nhau chính là ở tại nơi này.

Hạ Tiểu Bạch nghĩ tới đây, gương mặt tinh xảo không khỏi nở một nụ cười.

Cô kéo hành lý đi tới trước cửa nhà trọ, lục tìm chìa khóa bên trong túi xách.

Mặc dù cô và Sở Thu Hi đã dời ra ngoài ở từ rất lâu rồi, nhưng mà Diệp Trường Ca vẫn cho bọn họ chìa khóa nơi này.

Sau khi mở cửa nhà ra, không gian đen kịt, không có tiếng TV/

Cô nhớ Diệp Trường Ca rất thích xem phim, còn vừa uống rượu vừa xem. Xem đến khúc cảm động sẽ khóc, muốn an ủi, muốn ôm một cái.

Trong nhà không có tiếng TV chứng minh Diệp Trường Ca vẫn chưa về, Hạ Tiểu Bạch đặt rương hành lý sang một bên, xem có phòng trống hay không.

Nếu mà không có, đêm nay cô sẽ ngủ tại đại sảnh luôn, dù sao thì cô cũng ở lại đây nhiều nhất là hai đêm mà thôi.

Hạ Tiểu Bạch bước nhẹ tới căn phòng mà cô và Thu Hi đã từng thuê, gõ cửa.

"Có ai không?"

Cô vô thức vặn cửa phòng, phát hiện cửa đã bị khóa trái, bên trong có người.

"Quả nhiên đã cho người khác thuê rồi."

Đúng lúc này, cửa phòng bị mở ra, cảnh tượng trước mắt làm cho hai cô gái trợn tròn mắt.

Hạ Tiểu Bạch vội vàng tránh mắt sang chỗ khác, bởi vì cô gái đứng trước mặt cô rõ ràng vừa mới tắm xong, trên người chỉ khoác một chiếc khăn tắm mỏng.

Khăn tắm mỏng thì thôi đi, đã vậy nó còn nhỏ nữa, hoàn toàn không che nổi cái gì.

Cô gái kia cũng há hốc miệng nhìn mỹ nhân trước mặt, gương mặt đỏ bừng.

"Tiên...tiên nữ...đẹp quá!"

"Chẳng lẽ mình chỉ tắm thôi mà đã xuyên không rồi ư!"

Đúng lúc này, trong phòng lại vang lên một giọng nói trong trẻo khác, giọng nói khá quen thuộc.

"Thi Hàm, em đang nói tiên nữ gì thế? Ngoài cửa là ai vậy, nhanh vào đây, người ta tắm cho."

Hạ Tiểu Bạch vừa nghe thấy giọng nói liền biết đối phương là ai...ai ngoài chị les Thang Dung Dung!

Thang Dung Dung đi ra, trên người cũng chỉ khoác một chiếc khăn tắm, lộ ra bờ vai nhẵn nhụi.

Thang Dung Dung sững sờ nhìn Hạ Tiểu Bạch, sau đó liền giang tay ra muốn ôm chầm lấy cô, nhưng lại bị Hạ Tiểu Bạch né tránh.

"Tiểu Bạch!"

"Sao chị về rồi! Chị Thu Hi đâu!"

"Lần trước khi chị ấy về còn mang theo rất nhiều quà cho chúng tôi đó."

Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ đẩy Thang Dung Dung ra:

"Cô ấy còn phải đi làm nữa."

"Ngày mai là ngày diễn ra lễ tốt nghiệp của trường đại học của chúng tôi, cho nên tôi trở về."

"Sáng mai Thu Hi mới về."

Thang Dung Dung gật đầu:

"Như thế thì quá tốt rồi."

Hạ Tiểu Bạch???

Lý Thi Hàm cực kỳ tò mò hỏi:

"Chị Dung Dung, chị gái xinh đẹp như tiên tử này là ai thế?"

"Cô ấy có quen cả chị Thu Hi nữa hả?"

Thang Dung Dung hâm mộ nói:

"Chị ấy chính là Hạ Tiểu Bạch, vợ sắp cưới của chị Thu Hi."

"Có phải là rất đẹp hay không."

Lý Thi Hàm gật đầu:

"Siêu đẹp, đẹp như là thiên tiên vậy, dáng người cũng siêu tuyệt."

Hạ Tiểu Bạch vội vàng lùi về sau, hai tay ôm ngực:

"Cô đừng có làm loạn, đây là công việc chỉ dành cho Thu Hi."

Thang Dung Dung cười xấu xa:

"Chị Thu Hi hạnh phúc thật đó, có thể thường xuyên ngủ với một tiên nữ như chị Bạch."

Hạ Tiểu Bạch nhìn Lý Thi Hàm:

"Thiếu nữ xinh đẹp này là tân hoan của cô à?"

"Tôi nhớ lần trước..."

Thang Dung Dung than thở:

"Chị nói tiểu phú bà JK kia á hả, cô ấy ra nước ngoài, cho nên chia tay rồi."

"Người này là bạn gái mới của tôi, cũng là tiểu phú bà, trong nhà có quán rượu, đàn em năm nhất."

Lý Thi Hàm vén sợi tóc qua sau tai, cười khanh khách, duỗi tay ra:

"Xin chào chị Tiểu Bạch, em tên là Lý Thi Hàm, sau này mong chỉ bảo nhiều hơn."

Thang Dung Dung hôn Lý Thi Hàm một cái, cười khà khà, nói:

"Là kiểu chỉ bảo gì thế, hai hay ba cây?"

Gương mặt Lý Thi Hàm đỏ bừng:

"Hừ. chị Dung Dung lại bắt nạt người ta."

"Chị thích mấy cây, người ta cũng chịu được."

------

Dịch: MBMH Translate