Chương 868 Tốt Nghiệp
Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ nâng tay ngọc lên che trán, đúng lúc này cửa nhà trọ lại mở ra, âm thanh giày cao gót vang lên.
Lúc này, bọn họ mới thấy Diệp Trường Ca đã về, cô ngồi trên mặt đất cởi giày cao gót ra.
Mái tóc dài tùy ý xõa tung trên vai, đôi chân thon dài thẳng tắp, gọi cảm động lòng người.
Lý Thi Hàm mở to mắt:
"Chị Trường Ca vẫn gợi cảm như trước."
Diệp Trường Ca đi tưới trước sô pha, nằm úp mặt xuống sô pha, gương mặt xinh đẹp tràn đầy sự mệt mỏi.
"Có người tới đây hả?"
"Ai qua đây massage chân cho chị với, hôm nay đi mệt quá."
Thang Dung Dung duỗi tay ra:
"Em tới, em tới."
Diệp Trường Ca quay đầu sang nhìn.
Khi nhìn thấy Hạ Tiểu Bạch, đôi mắt cô mở to, vội vàng đứng dậy.
"Tiểu Bạch!"
Hạ Tiểu Bạch mỉm cười:
"Chị Trường Ca, đã lâu không gặp."
Diệp Trường Ca vỗ vị trí bên cạnh mình:
"Tiểu Bạch tới đây."
Hạ Tiểu Bạch:...
"Bỏ đi."
Diệp Trường Ca:
"Đừng nói là em sợ Thu Hi ghen đó nhé? Yên tâm đi, em ấy không có ở đây."
Cô nhìn Thang Dung Dung:
"Dung Dung, em lấy hết số bia trong tủ lạnh ra đây đi."
"Đêm nay chúng ta không say không nghỉ."
Hạ Tiểu Bạch liên tục xua tay:
"Tôi không uống được, ngày mai tôi còn phải tham gia lễ tốt nghiệp nữa."
Diệp Trường Ca:
"Sợ gì chứ, em nhìn thử xem bạn gái của chị là ai, chị nói giúp em cho."
"Nói cho mọi người nghe xem dạo này em thế nào rồi."
Thang Dung Dung rót một ly bia cho Hạ Tiểu Bạch:
"Đúng đó, đúng đó, mọi người đều là con gái, đâu thể làm gì được chị đâu."
Hạ Tiểu Bạch:...
Mấy người đều là les, dùng đạo cụ thì tôi làm biết làm gì.
Tuy vậy, cô thấy bọn họ hiếu khách như thế thì vẫn cầm lấy ly bia.
"Uống một ly thôi nhé."
Diệp Trường Ca và Thang Dung Dung nhìn nhau:
"Được được được, chúng ta chỉ uống một ly."
Hơn một tiếng sau.
Các mỹ nữ biến thành những nàng tiên cá, nằm rạp xuống mặt đất. Bây giờ mà có người con trai nào bước vào chắc chắn sẽ cái kia hết nhân vong.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Hạ Tiểu Bạch ngồi dậy, dùng tay che trán. Cô vừa định động thì phát hiện có người ôm chân trái của mình.
Cô nhìn xuống, thì ra là Thang Dung Dung, cô ta ôm thì thôi đi, còn gặm đầy nước miếng...
"Móng heo ngon quá, ngon quá, khà khà, vừa mềm vừa trắng."
Hạ Tiểu Bạch...Thang Dung Dung xem chân trái của cô thành móng heo mà gặm...
Cô rơi vào đường cùng, chỉ có thể dùng tay đẩy Thang Dung Dung, nhưng lúc này cô mới phát hiện tay mình cũng không thể động được.
Nhìn lại thì thấy tay của cô đặt ở nơi không nên đặt của Diệp Trường Ca, hơn nữa còn bị ngực cô ấy đè lại.
sau một hồi chật vật, Hạ Tiểu Bạch mới có thể chui ra khỏi đống mỹ nữ.
Cô vội vàng đi tới nhà vệ sinh.
Tối qua đúng là không nên uống bia.
Sau khi rửa mặt xong cô đã tỉnh táo hơn nhiều, nhìn đồng hồ phát hiện đã 8 giờ rồi.
"Chết rồi, sắp trễ rồi."
Hạ Tiểu Bạch tùy tiện mặc một chiếc váy trắng liền đi ra ngoài, mái tóc dài lưu lại mùi thơm ngào ngạt trong không khí.
"Wow, cô ấy xinh quá."
"Cô ấy là đàn chị hay đàn em của chúng ta nhỉ?"
"Chỉ đứng đó thôi đã giống hệt một tiên tử lạc giữa dòng người rồi."
"Cô ấy là ai thế, lần đầu tôi thấy cô ấy đó. Tại sao lại có thể đẹp tới mức đó được nhỉ, bật hack đúng không?"
"Đúng rồi, tôi nhớ hình như cô ấy là hoa khôi số một của trường chúng ta, tên là Hạ Tiểu Bạch?"
Mái tóc dài nhẹ nhàng tung bay trong gió, ngũ quan tinh xảo đến hoàn mỹ, làn da trắng như tuyết, dáng người uyển chuyển thướt tha. Phối với một chiếc đầm trắng bồng bềnh, trông cô như một đóa sen trắng trong cánh đồng tuyết.
Hạ Tiểu Bạch chơi đùa với mấy sợi tóc bị gió nâng lên, mùi thơm cơ thể tỏa ra ngào ngạt, nụ cười rực rỡ của cô đủ làm cho thế gian nghiêng ngả.
Đã hơn nửa năm rồi cô không quay lại trường học.
Đôi chân thon dài của cô bước tới chỗ mấy người Chu Thanh, Triệu Trình trong ánh mắt hâm mộ của mọi người.
Triệu Trình thấy Hạ Tiểu Bạch đi tới liền gào khóc.
"Tiểu Bạch, bên này nè! Mau tới đây để anh Trình xem thử xem có phải cậu lại đẹp lên rồi không."
Chu Thanh cũng ngẩng đầu lên nhìn Hạ Tiểu Bạch, đôi mắt sáng rực.
Lão đại Lý Lương cũng vẫy tay với cô.
Hạ Tiểu Bạch chậm rãi đi tới chỗ của bọn họ, dung nhanh tuyệt đẹp tràn đầy ý cười, nói:
"Xin chào mọi người, không ngờ mọi người đều đã đến đủ cả rồi đấy."
"Nghe bảo mọi người đều đã tìm được nơi để thực tập rồi."
Đào Na Na cũng chạy chậm tới, gương mặt xinh đẹp nở một nụ cười dịu dàng:
"Tiểu Bạch, chúng ta là chị em thân thiết, đã lâu không gặp có phải nên ôm một cái không?"
Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ, nhẹ nhàng ôm lấy Đào Na Na.
Đào Na Na cười khà khà nói:
"Được chị gái tiên tử ôm một cái, đêm nay tôi không nỡ tắm luôn."
Triệu Trình hỏi:
"Tiểu Bạch, nghe bảo cậu đi sang trường học dành cho quý tộc để bồi dưỡng, mọi chuyện sao rồi?"
Hạ Tiểu Bạch vén mái tóc xốc xếch ra sau tai, đôi môi anh đào mềm mại khẽ cười, nói:
"Cũng được, có thể nói là đã trải nghiệm hết mọi thứ, cũng quen được rất nhiều bạn mới."
Chu Thanh nói:
"Quen được rất nhiều bạn mới? Không phải là quên bọn tôi rồi đó chứ!"
------
Dịch: MBMH Translate