← Quay lại trang sách

Chương 870 Cạn Ly Cho Tình Bạn Của Chúng Ta

Hạ Tiểu Bạch cười nói:

"Gọi một hai em gái vào cho mấy người anh em của tôi, nhớ là phải đẹp đấy, tiền không thành vấn đề."

"Ngực phải lớn một chút, eo phải nhỏ một chút, chân phải dài."

Nhân viên phục vụ thấy cô gái xinh đẹp như tiên tử trước mặt nói ra những lời đó liền cảm thấy không khoa học chút nào.

Lý Lương cười ha ha:

"Nào, mọi người cạn ly nào, đêm nay không say không về."

Triệu Trình nhìn Hạ Tiểu Bạch, cười khà khà, nói:

"Tiểu Bạch, là anh em thì cho tôi ôm một cái đi."

Chu Thanh cũng vội vàng nói:

"Tôi cũng muốn!"

Hạ Tiểu Bạch nói:

"Hai người đi ôm bạn gái của mình đi, đừng có mà ôm tôi."

"Ông không hứng thú với con trai."

Triệu Trình thở dài:

"Chịu thôi, trước đó không biết Tiểu Bạch là con gái, chúng ta uống rượu với nhau thoải mái biết bao nhiêu."

"Bây giờ, haiz, cậu là con gái, cho nên cảm giác hơi mất tự nhiên, thân là hoàng tử quán bar như tôi cũng không thể nào thoải mái như trước được."

Hạ Tiểu Bạch tức giận nói:

"Các anh cứ coi tôi là anh em như trước là được, một lần là anh em suốt đời là anh em."

Trong lúc mọi người đang hưng phấn, cửa phòng chợt mở ra.

Mặc Tử Hàn đi vào trong.

"Xin lỗi tôi tới trễ."

Khi hắn nhìn thấy Hạ Tiểu Bạch liền sửng sốt.

"Sao cậu lại ở đây?"

Mặc Tử Hàn vừa mới xuống máy bay không lâu liền vội vàng đi tới quán bar mà mấy người trong ký túc xá đã hẹn trước.

Khi hắn mở cửa phòng ra, cảnh tượng đập vào mắt hắn lại là người con gái mà anh ngày đêm mong nhớ.

Mặc Tử Hàn đờ người ra:

"Bạch...Bạch tiểu thư, tại sao cậu lại ở đây?"

Điều làm cho hắn càng đố kỵ hơn chính là hắn thấy "tiên tử" mà mình thích đang cười cười nói nói, cụng ly với mấy người con trai khác.

Điều này càng làm cho hắn cảm thấy ghen ghét hơn cả khi nhìn thấy Hạ Tiểu Bạch và Sở Thu Hi hôn nhau.

Mặc Tử Hàn then bản năng nắm chặt nắm tay, nhịn không được mà muốn ôm lấy mỹ nhân da trắng như tuyết vào trong lòng.

Hạ Tiểu Bạch thấy Mặc Tử Hàn đến thì biết không thể lừa gạt được nữa.

Trong ký túc xá cũng chỉ có duy nhất Mặc Tử Hàn không biết cô là con gái.

Gương mặt tuyệt đẹp của cô tràn ngập sự áy náy, đôi môi anh đào khẽ nói:

"Tử Hàn, xin lỗi cậu."

"Thật ra thì tôi cũng không cố tình muốn lừa gạt cậu đâu, tôi chỉ là sợ nếu cậu biết tôi là con gái thì sẽ lại muốn cướp Thu Hi đi."

"Mặc dù tôi biết cậu tuyệt đối sẽ không cướp được, dù sao thì tôi và Thu Hi cũng thật sự yêu nhau."

"Tuy là chúng tôi là con gái, nhưng chúng tôi cũng là một cặp bách hợp cực kỳ hạnh phúc.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

Mặc Tử Hàn ngơ ngác, đứng đờ ra ở đó, mặc dù bình thường rất thông minh, nhưng hiện tại hắn cũng không khỏi có chút mơ hồ. Nhưng thực ra là do sâu trong lòng hắn không muốn tiếp nhận sự thật trước mắt mà thôi.

Mặc Tử Hàn cảm thấy trong lòng lạnh buốt, thậm chí cả cơ thể bắt đầu run rẩy, nhất thời không muốn tin tưởng.

"Bạch...Bạch tiểu thư, tôi không hiểu lời này của cậu có ý gì."

Hạ Tiểu Bạch khẽ lắc đầu, mái tóc đen như mực xõa tung bên hông, cô nói:

"Tử Hàn, cậu là người thông minh, cậu biết tôi đang nói gì."

Nhóm người Triệu Trình nhìn nhau, bọn họ đều nhìn ra được rằng Mặc Tử Hàn dường như cực kỳ thích Hạ Tiểu Bạch.

Nhưng mà Hạ Tiểu Bạch là les, hơn nữa còn là người yêu của Sở Thu Hi - người Mặc Tử Hàn từng theo đuổi rất lâu.

Hai cô gái mà mình thích quen nhau, đổi thành người khác cũng khó mà chấp nhận được chuyện này.

Lý Lương rót một chén XO đưa cho Mặc Tử Hàn, vỗ vai hắn một cái.

"Tử Hàn, cậu cũng đừng buồn, phải học được cách buông tay."

"Hạ Tiểu Bạch trước mắt này chính là Hạ Tiểu Bạch mà chúng ta quen kia, hơn nữa cậu ấy còn đã đính hôn với Thu Hi."

"Nghĩ thoáng một chút, việc hai cô ấy có thể đến với nhau đã là việc rất khó khăn rồi, chúng ta làm bạn của họ hẳn là phải thật lòng chúc phúc cho bọn họ có thể mãi mãi yêu nhau như thế."

Triệu Trình cũng đi tới an ủi:

"Đúng đó anh Mặc, nghĩ thoáng một chút."

"Mặc dù hai cô gái đẹp như thế lại là les, là thiệt hại của con trai chúng ta."

"Nhưng dù sao thì Tiểu Bạch cũng là bạn của chúng ta, chúng ta nên chúc cậu ấy và Thu Hi có thể hạnh phúc mới phải."

Chu Thanh hiểu rất rõ tâm trạng của Mặc Tử Hàn, bởi vì Chu Thanh cũng không phải là chưa từng yêu Hạ Tiểu Bạch.

Mặc Tử Hàn ngơ ngác nhận lấy ly XO Lý Lương đưa qua, ngồi trên ghế sô pha, trực tiếp một hơi cạn sạch.

"Cho tôi thêm một ly nữa..."

Lý Lương lại rót tiếp cho hắn thêm bốn, năm ly nữa.

Mặc Tử Hàn uống xong đã có hơi say, nhưng mà hắn vẫn tiếp tục nói.

"Rót tiếp."

Lý Lương khuyên:

"Tử Hàn, uống vậy đủ rồi, một lát nữa cậu mà say, chúng tôi không ai có thể kéo nổi cậu đâu."

Mặc Tử Hàn yên lặng ngồi trên ghế sô pha, gương mặt của hắn vẫn cứng đờ như cũ, trông dáng vẻ dường như vẫn chưa tiếp nhận chuyện này.

Mấy ngày trước, sau khi chia tay với "tiên tử" quay về nhà, hắn đã cực kỳ kích động nghĩ tới tương lai của bọn họ.

Nếu như hắn có thể cưới tiên tử quốc sắc thiên hương về làm vợ, thì cuộc sống sau này của hắn đã đủ thỏa mãn rồi.

Nhưng mà sấm sét giữa trời quang, tiên tử xinh đẹp kia vậy mà lại là tình địch của hắn, là tên ẻo lả mà trước kia hắn vẫn luôn khinh thường...

------

Dịch: MBMH Translate