Chương 871 Chúng Ta Kết Hôn
Tình tiết này còn kịch tính hơn cả mấy tình tiết trong tiểu thuyết nữa.
Hắn ngơ ngác nhìn mỹ nhân tinh xảo đến hoàn mỹ trước mắt.
"Cậu...cậu thật sự là Hạ Tiểu Bạch mà tôi biết?"
Hạ Tiểu Bạch khẽ gật đầu, đôi môi anh đào mấp máy:
"Đúng thế."
"Tôi chính là Hạ Tiểu Bạch."
"Tôi thành thật xin lỗi chuyện đã xảy ra vào mấy ngày trước. Lúc đó, tôi thấy cậu không nhận ra tôi, cho nên mới đùa như thế."
"Cậu sẽ tha thứ cho tôi chứ?"
Ánh mắt cô có hơi né sang chỗ khác, chân mày hạ xuống mang theo sự hối lỗi, dáng vẻ làm người ta thấy mà thương.
Mặc Tử Hàn thấy thế liền cười tự giễu, hắn tự nhận bản thân là người có tâm địa sắt đá, nhưng khi thấy gương mặt không tỳ vết của Hạ Tiểu Bạch, hắn lại nổi lên lòng tự bi, sự tức giận cũng tiêu tan.
Mặc Tử Hàn lắc đầu:
"Tôi có thể hỏi cậu một câu được không? Mong cậu thành thật trả lời."
Hạ Tiểu Bạch gật đầu:
"Đương nhiên là được."
Mặc Tử Hàn nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch hỏi:
"Cậu thật sự...là con gái...không phải O?"
Trong mắt của Hạ Tiểu Bạch lóe lên sự bất đắc dĩ, nhưng cũng chỉ thoáng lóe lên mà thôi, dù sao thì cô cũng đã biến thành con gái gần hai năm rồi.
Cô đã sớm quen việc là một người con gái, mỗi tháng đều có một lần.
"Đúng vậy, tôi là con gái, không còn là người con trai mà mọi người biết nữa."
Chu Thanh đi tưới nói:
"Tôi có thể chứng minh việc Tiểu Bạch thật sự là một đại mỹ nhân chân chính."
Mặc Tử Hàn mở to mắt:
"Cậu chứng minh thế nào!???Chẳng lẽ cậu đã thấy..."
Chu Thanh xua tay:
"Cậu đừng có suy nghĩ lung tung, tôi là chính nhân quân tử đó."
"Bởi vì tôi đã từng đưa Tiểu Bạch tới bệnh viện. Lúc đó, bác sĩ nói rằng Tiểu Bạch tới ngày..."
"Cho nên, tôi có thể chắc chắn Tiểu Bạch là con gái, cậu nói thử xem con trai làm sao có thể có cái kia được chứ..."
Hạ Tiểu Bạch trừng mắt nhìn Chu Thanh, cô nói:
"Anh có thể im miệng được không hả."
"Việc tôi tới ngày làm anh cảm thấy vui lắm hả? Anh có muốn cảm nhận cơn đau bụng khi tới ngày thử không?"
Chu Thanh cười lấy lòng, nói:
"Tôi chỉ muốn Mặc Tử Hàn mau chóng nhận rõ sự thật, Tiểu Bạch đừng tức giận mà."
"Cậu biết tôi luôn rất quan tâm tới cậu mà."
Mặc Tử Hàn đã nhận rõ sự thật, dù sao thì Hạ Tiểu Bạch còn có cái đó...chắc chắn trăm phần trăm là con gái.
Huống chi, cô cũng chẳng có lý do nào để lừa gạt hắn.
Hắn không nhịn được mà nhìn Hạ Tiểu Bạch:
"Khó trách ngày đó cậu đột nhiên lại đá tôi một cái.
..thì ra là thế."
"Thành thật xin lỗi."
Hạ Tiểu Bạch phồng má tức giận nói:
"Ai bảo cậu mắng tôi là heo!"
"Chẳng lẽ trong mắt cậu, tôi thật sự không xứng với Thu Hi sao!"
"Tôi nói cho cậu biết, khi tôi và Thu Hi ở cạnh nhau siêu hạnh phúc luôn."
Mấy người con trai nhìn nhau...Hai người ở chung với nhau thì hạnh phúc thế nào?
Dù sao cả hai đều là con gái, không có công cụ gây án, dùng ngón tay hay là dùng miệng...
Bọn họ nhịn không được mà tưởng tượng, hai cơ thể trắng như tuyết ôm lấy nhau, làn da trắng nõn sáng óng ánh dưới ánh đèn, hình ảnh kia phải duy mỹ tới mức nào.
Bọn họ nghĩ tới đó liền không khỏi...khụ khụ...vô thức che lại quần.
Hạ Tiểu Bạch nhìn bộ dạng bỉ ổi của bọn họ liền biết bọn họ đang nghĩ gì trong đầu. Cộng với động tác nhỏ đó, dù sao bản thân cũng từng là con trai, cô đương nhiên biết chuyện gì đang xảy ra.
"Được rồi! Chúng ta uống rượu tiếp đi."
Cô cầm lấy lon coca cola cười, nói.
Mấy người con trai cũng vội vàng giơ ly rượu trong tay lên.
"Cạn ly cho tình bạn của chúng ta!"
Lúc này, Hạ Tiểu Bạch mở túi xách ra, đưa cho mỗi người một tấm thiệp.
"Đây là thiệp cưới của tôi và Thu hi, mọi người nhớ phải đến đó."
"Ai mà dám không đến, sau này bổn tiểu thư sẽ không quan tâm tới người đó nữa."
Triệu Trình nhận lấy thiệp mời tuyệt đẹp xem sơ qua:
"Không ngờ Tiểu Bạch nhà ta lại kết hôn sớm như thế."
"Yên tâm đi, anh Trình của cậu chắc chắn sẽ mang theo một phong bì to tới chúc phúc cho hai người."
Giữa hè.
Năm thứ ba Hạ Tiểu Bạch và Sở Thu Hi yêu nhau, cũng là năm thứ chín bọn họ quen biết nhau (Hai người đã biết nhau trước khi vào đại học)
Hạ Tiểu Bạch ngồi trong nhà gỗ của mình ở Hạ gia.
Vì để làm phòng cưới cho Hạ Tiểu Bạch, nhà gỗ này đã được mở rộng gấp đôi, chiếc giường đơn lúc trước cũng được đổi thành một chiếc giường đôi lớn.
Hạ Tiểu Bạch ngồi trước bàn trang điểm, nhìn tiên tử đẹp hoàn hảo không chút tì vết trong gương, bàn tay trắng như tuyết nhéo khuôn mặt mình.
Tới tận lúc bọn họ kết hôn rồi cô vẫn thấy chuyện này có hơi không chân thật.
Bản thân sẽ biến thành con gái, còn cưới một cô gái khác.
Có thể nói cô là người thắng cuối cùng, thực hiện được ước mơ cưới một cô gái xinh đẹp giàu có lúc nhỏ.
Mặc dù bây giờ chính cô cũng đã trở thành một cô gái xinh đẹp và giàu có...
"Tiểu Bạch, để thím trang điểm cho cháu, đừng sờ lung tung lên mặt, thím biết cháu rất xinh đẹp rồi."
------
Dịch: MBMH Translate