← Quay lại trang sách

Chương 872 Tiểu Bạch, Hôm Nay Em Đẹp Lắm Đó

Nhưng mà sau khi trang điểm xong không được đụng chạm lung tung đâu."

Nhậm Nhã Nhã (Mẹ của Hạ Thiên Hạo) cười nói.

Bà vô cùng hâm mộ nhìn tiên tử tuyệt mỹ trước gương, cô thực sự là một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo đến mức làm cho người ta không dám chạm tay vào.

Lý Tư Tư ở bên cạnh, cười nói:

"Chị Tiểu Bạch xinh đẹp như thế, dù có trang điểm hay không thì cũng là cô gái xinh đẹp nhất trên đời này."

Nhậm Nhã Nhã tức giận nói:

"Khác chứ, kết hôn là chuyện trọng đại, chỉ xảy ra một lần trong cuộc đời của mỗi người là chuyện hạnh phúc nhất."

"Mặc dù bình thường Tiểu Bạch không hay trang điểm, nhưng khi kết hôn nhất định phải trang điểm."

"Được rồi, mọi người đừng có đứng ở ngoài nhìn lén nữa, nhanh đi đón khách đi."

Hạ Thiên Hạo, Hạ Thiên Minh, Hạ Thiên Vũ đang đứng bên ngoài nhìn lén, gương mặt của bọn họ tràn ngập sự không muốn.

Lý Tư Tư cười nói:

"Mấy anh à, chị Tiểu Bạch cưới vợ chứ có lấy chồng đâu, sao trông các anh như sắp tới nơi rồi vậy."

"Sau này, chị Tiểu Bạch vẫn sẽ ở Hạ gia mà."

Hạ Thiên Vũ dụi mắt:

"Tư Tư nói đúng, nhưng mà vẫn có chút không muốn."

Hạ Thiên Hạo cố gắng bình tĩnh nói:

"Thôi được rồi, chúng ta đi giúp anh cả xử lý công việc trong tiệc cưới ngày hôm nay đi."

Hạ Thiên Minh kích động nói:

"Tiểu Bạch, hôm nay em đẹp lắm đó."

Hạ Tiểu Bạch cũng cười với bọn họ:

"Cảm ơn."

Ba anh em Hạ Thiên Hạo được nụ cười ấm áp như gió xuân kia chữa lành ngay tại chỗ.

Lý Tư Tư:

"Mấy anh đi nhanh đi, không được nhìn chị Tiểu Bạch trang điểm."

Nhậm Nhã Nhã nói:

"Tư Tư, cháu cũng thế đó, đi theo mấy anh đi."

Nhậm Nhã Nhã thấy mọi người đi hết rồi mới bắt đầu trang điểm cho Hạ Tiểu Bạch.

Một tiếng sau.

Nhậm Nhã Nhã nhìn gương mặt vốn xinh đẹp như thần tiên của Hạ Tiểu Bạch, sau khi được trang điểm lên càng thêm kinh diễm, ngỡ như gặp được thần tiên sống.

Nhậm Nhã Nhã đỏ mặt, nói:

"Xong rồi, Tiểu Bạch, cháu đi thay đồ cưới đi."

Hạ Tiểu Bạch thấy Nhậm Nhã Nhã nhìn chằm chằm mình thì có hơi ngại.

Nhưng dưới ánh nhìn kiên định của Nhậm Nhã Nhã, cô vẫn chậm rãi cởi từng món đồ trên người mình ra, lộ ra bờ vai trắng nõn, xương quai xanh duyên dáng.

Đường cong cơ thể hoàn toàn lộ rõ, cơ thể như ngọc, mái tóc dài mềm mại xõa tung bên hông, đôi chân thon dài xinh đẹp quyến rũ.

Cô đứng ở đó, trong không khí phảng phất mùi hương thơm mát nhè nhẹ, như thể có một đóa hoa bách hợp đang nở rộ.

Đối mặt với một cơ thể mềm mại hoàn hảo như thế, Nhậm Nhã Nhã phấn khích tới phát điên!

Không ngờ ông trời đối xử lại đối xử tốt với bà như thế! Cho bà cơ hội thưởng thức tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo như thế.

Hạ Tiểu Bạch bị Nhậm Nhã Nhã nhìn chằm chằm như thế thì không biết phải làm sao.

Đầu ngón tay của cô xoắn lấy mấy sợi tóc trước ngực, ánh mắt nhìn sang hướng khác.

"Thím xong chưa, giúp cháu thay đồ cưới với."

Nhậm Nhã Nhã chảy nước miếng, nhịn không được mà cắn một cái lên làn da trắng như tuyết của cô.

Nửa tiếng sau.

Một tiên tử mặc váy cưới kiểu Trung Quốc màu đỏ viền vàng xuất hiện trong phòng, mái tóc của cô đen như gấm, lông mày cong như vầng trăng, đôi môi khẽ cong, đôi mắt trong veo, dung nhan yểu điệu.

Tuy có tầng tầng lớp lớp váy cưới phức tạp được khoác lên người cô, nhưng lại không hề tạo cho cô cảm giác vướng víu, nó như một đóa hoa mẫu đơn màu vàng nở rộ bên chân Hạ Tiểu Bạch, đón lấy tiên tử.

"Tiểu Bạch, cháu siêu đẹp luôn, thím ba có thể ôm cháu một cái được không."

Hạ Tiểu Bạch cảm thấy hơi bất đắc dĩ, chỉ có thể cười ôm Nhậm Nhã Nhã một cái.

Hội trường buổi tiệc cưới được định ở một trang viên có diện tích hơn trăm mẫu của Hạ gia.

Lão gia tử đã nói rằng trang viên này chính là quà mừng cưới của ông dành cho Hạ Tiểu Bạch.

Trong trang viên đậu mười mấy chiếc xe sang trọng, tất cả đều được đóng gói tặng kèm.

Lúc này, hiện trường buổi tiệc cưới cực kỳ náo nhiệt, muôn hình muôn vẻ khách mời đến chúc mừng Hạ gia.

Người có thể được mời tới đây không phải là bạn bè thân thiết, thì cũng là quan lại quyền quý, không giàu tức quý.

"Chúc mừng con gái của ông hai Hạ gia đã cưới được vợ."

"Ông hai Hạ gia hạnh phúc thật đó, có được một người con gái đẹp như thế."

"Vợ của con gái ông cũng cực kỳ xinh đẹp."

"Chỉ có thể nói là gen của vợ chồng ông hai quá lợi hại, sinh ra được một cô con gái xinh đẹp như tiên tử vậy."

Hạ Văn Hải được các khách mời khen tới mức cười không thấy mặt trời, ông cực kỳ vui vẻ.

Khương Tĩnh Vân đi chào hỏi mọi người với Hạ Văn Hải.

"Cảm ơn, cảm ơn."

"Mọi người quá khen."

"Hôm nay con gái của tôi cưới vợ, mọi người nhất định phải uống thêm mấy ly đấy."

Lúc này, lão gia tử cũng đi tưới, gương mặt già nua tràn ngập sự vui mừng, cơ thể lọm khọm vững chãi hơn rất nhiều, có thể nói càng già càng đẹp.

"Ha ha, hôm nay mọi người nhất định phải chơi hết mình đấy, không cần phải giữ lễ, cứ ăn uống nhảy múa thỏa thích."

"Hôm nay là ngày cháu nữ đích tôn của tôi cưới vợ, cảm ơn mọi người đã nể mặt tới tham dự."

Mọi người vội vàng đi tới trước mặt lão gia tử để chúc mừng.

------

Dịch: MBMH Translate