Chương 18 Quan tài của Đế quốc Trung Hoa
Xác chết sống dậy?Là một thợ thủ công xây lăng mộ Hoàng gia, Tần Hải Quan biết xác chết sống dậy là chuyện gì. Từ cổ chí kim, có nhiều ghi chép về chuyện xác chết sống dậy. Có người nói là do sấm sét, có người nói vào đêm không trăng, tính âm của mèo vừa hay nhảy qua tim người chết gây ra. Xác chết sống dậy có mười tám loại: cương thi, huyết thi, nhục thi, hành thi, trá thi, mao thi, tẩu thi, tỉnh thi (1)… Trong cuốn thứ ba “Liêu trai chí dị”, Bồ Tùng Linh gọi là “thi biến”. Hòa thượng ở chùa Vân Sơn nói đây là người đang ở kỳ quá độ giữa sống và chết, gọi là “trung âm thân”. “Sư phụ Tần à, thật khó nói! Để giải quyết vấn đề này một cách nhanh chóng, tôi đã chuyển quan tài tới rồi” Tần Hải Quan dẫn con đi xem quan tài trên xe ngựa. Quả nhiên thỉnh thoảng có tiếng uỳnh uỳnh, tựa như có người đang đá chân trong quan tài. Người đánh xe ngựa sợ tới mức đứng nấp ra xa. Con trai người chết cũng không dám đứng gần quan tài, đứng từ xa rống lên: “Cha ơi, người hãy nghỉ ngơi đi, đừng giày vò nữa! Đại Thanh sớm đã vong rồi, bây giờ là Đế quốc Trung Hoa, Viên Thế Khải làm Hoàng đế. Đêm nay, người phải hạ táng rồi, hãy yên tâm đi đầu thai đi” Nếu đúng là do oan hồn của Lục quân tử Mậu Tuất quấy phá, nghe được những lời này không tức đến mức sống lại sao? Tần Bắc Dương muốn cười thầm. “Có khi nào chưa chết không?” Tần Bắc Dương hỏi. “Ngày phụ thân trút hơi thở, bác sĩ Trung Quốc, bác sĩ ngoại quốc đều đến xem, xác nhận đã chết. Dù thời tiết mùa đông lạnh giá nhưng xác mới để trong nhà ngày đầu đã có ruồi nhặng” Người nhà van nài, “Gia môn bất bạnh, cỗ quan tài này thế mà cũng náo loạn ba ngày đêm, ầm ĩ đến cả xóm giềng” Tần Bắc Dương to gan dựa vào sát quan tài trên xe ngựa, có thể lờ mờ nghe thấy tiếng người cao giọng ngâm thơ bên trong. Bài thơ không được liền mạch nhưng là bài thơ tuyệt mệnh trước khi bị giết của Đàm Tự Đồng. “Nhà nhà mở cửa dung Trương Kiệm, giả chết đợi thời ấy Đỗ Căn, Nhìn trời cười lớn ta vung kiếm, người đi kẻ ở thảy anh hùng” (2). Trong thôn Lạc Đà có vài hậu bối của các vị quân Tương lão luyện, Tần Bắc Dương nghe ra âm này có giọng điệu của người Hồ Nam, mà Đàm Tự Đồng lại cũng là người Hồ Nam. Nhà có tang lắc đầy quầy quậy: “Nhà tôi là người phương Bắc, tiên phụ là quan tại Bắc Kinh, sao có thể nói giọng Hồ Nam được? Chắc chắn là oan hồn của Lục quân tử Mậu Tuất không tan kia” Tần Hải Quan lập tức kéo con trai về, quay lại hỏi nhà có tang: “Xin hỏi vì sao lại tìm chúng tôi?” “Đại thần phủ Nội vụ đã từ chức là bạn mấy đời với nhà tôi. Ông ta nói trường hợp như tiên phụ nhà tôi, phải tìm được nơi để mai táng, nếu để qua bảy ngày đầu tiên, chỉ e sẽ thành họa lớn” “Trong cổ thư đúng là có cách nói này. Trong đó viết, xác chết sống dậy là đáng sợ nhất, chúng sẽ bò ra khỏi quan tài giết cả nhà, còn nguy hiểm cho cả làng xóm, trở thành yêu quái một phương” “ Đúng thế, đại thần phủ Nội vụ nói, khắp thiên hạ chỉ có cha con sư phụ Tần đã từng xây Hoàng lăng mới có thể giúp tôi giải quyết vấn đề này. Nếu chọn ở đất thường thì không thể đè được cỗ quan tài này, chỉ e vài ngày sau lại phá đất chui ra. Bắt buộc phải tìm long mạch và long huyệt thuần chí dương mới có thể trấn áp được” Ông ta móc ra năm mươi đồng bạc tròn làm tiền cọc, tựa như muốn quỳ xuống trước mặt lão Tần, “Sư phụ Tần, tôi tìm hết mấy vòng mới thấy chỗ này. Hôm nay là ngày thứ bảy, xin ông hãy tìm được long huyệt trước khi trời sáng để tiên phụ nhập thổ an toàn” Tần Hải Quan nhận năm mươi đồng đại dương nặng trĩu, đối phương hứa hẹn sau khi xong việc sẽ trả thêm năm mươi đồng đại dương. Lão Tần làm sống làm chết một năm trời cũng không kiếm được nhiều tiền thế. Huống hồ sắp tới cuối năm, có chút tiền này có thể trả nợ tiền thuê nhà, mua mấy cân thịt ngon cho con trai, làm hai bộ đồ đẹp, chờ mai khai xuân còn có thể lo liệu cưới vợ cho nó. Lão Tần vui vẻ nghĩ, nhận mối này cũng coi như hành thiện tích đức. Còn Tần Bắc Dương thì đang suy nghĩ tới chuyện có nên làm thợ thủ công cả đời. Thi thoảng cậu còn mơ thấy thú trấn mộ Đại Nghệ mà mình tự tay làm, hy vọng nó có thể bình an trong địa cung Sùng lăng của vua Quang Tự. Nhìn Hương Sơn đằng xa, trăng lạnh ẩn hiện trong làn mây, tuyết rơi ở ngoại thành Bắc Kinh. Cha con nhà họ Tần đi trước, nhà có tang trùm áo lông chồn lảo đảo theo sau, cuối cùng là phu xe dắt xe ngựa chở một chiếc quan tài lớn. Mọi người tranh thủ lúc trời tối đi thẳng lên Hương Sơn. Khu vực này có người Bát Kỳ ở doanh trại Kiện Nhuệ của triều Thanh cũ, vốn là đội đặc chủng của trận viễn chinh Đại Tiểu Kim Xuyên (3), sau này sống ở đây, còn có cả võ trường luyện tập của triều Càn Long. Sau khi nhà Thanh diệt vong, trẻ con mấy nhà sa cơ thất thế ỷ gia thế mấy đời luyện võ, đánh cho những thiếu niên ở thôn Lạc Đà răng rụng đầy đất. Từ khi Tần Bắc Dương đến đây, cậu đánh hết lượt ở doanh trại Kiện Nhuệ Hương Sơn, sau này không kẻ nào dám chọc tới cậu, còn làm quen được với vài người bạn Bát Kỳ. Chùa Bích Vân nằm ở phía Bắc chân núi Hương Sơn, tương truyền do hậu duệ của Gia Luật Sở Tài xây dựng thời Nguyên. Trải qua hai triều đại Minh và Thanh, chùa được mở rộng. Năm Càn Long, chùa được xây thành tháp Bảo Tọa Kim Cang lớn nhất Trung Quốc, năm tòa tháp kiểu Mật Thiềm (4) bằng Hán Bạch Ngọc (5) cao vút trên tu di tọa năm tầng. Sau này, Tôn Trung Sơn đặt linh cữu ở đây bốn năm trước khi mất, cũng có thể thấy phong thủy ở đây cực tốt. Nhưng… chưa có ai từng tìm long mạch vào đêm, dưới ánh sáng đèn vào ban đêm làm sao có thể nhìn được? Cũng không thể nghiên cứu hướng chiếu của mặt trời, làm sao có thể tìm được trong đêm tuyết tối tăm, đến cả ánh sao cũng không có đây? Nếu không phải vì một trăm đồng đại dương, Tần Hải Quan quyết không nhận lời. Lão cũng nói thẳng cho nhà có tang biết chưa chắc đã tìm được chính xác long huyệt. Nhưng nhà có tang nói không sao, chỉ cần là sư phụ Tần thợ thủ công Hoàng gia tìm thì ông ta đã yên tâm rồi. Quan trọng không phải long huyệt có đúng không mà là người xây mộ có đúng không. Đoàn người đi lòng vòng một lượt, tuyết dần tích thành đống trên đất. Tần Hải Quan từ bỏ ý định quan sát long mạch, dù sao cả đời xây địa cung và thú trấn mộ, lão có nhắm mắt để cảm nhận cũng có thể cảm thấy long huyệt. Lòng vòng cũng tới quá nửa đêm, đoàn người ngựa mệt mỏi, tai sắp lạnh cóng mà vẫn chưa có thu hoạch gì. Trong quan tài ngày càng ồn, cứ như dạ yến cả đêm không ngủ vậy. Nếu không phải phu xe đã nhận được nhiều bạc thì chắc chuồn êm lâu rồi. Tần Bắc Dương không thể nghe nổi nữa, cậu đấm mạnh vào quan tài, dặn dò người chết bên trong dừng lại một chút. Chỉ một canh giờ nữa là trời sáng. Đi tới đằng sau tháp Bảo Tọa Kim Cang, Tần Hải Quan nhìn bảo tháp ngũ tọa sáng trắng trong tuyết ở phía xa, nhỏ giọng hỏi: “Lệnh tôn trăn trối hạ táng ở đây, có phải có liên quan gì với Mật Tông (6) Lạt Ma giáo (7)?” “Đúng thế, tiên phụ vô cùng tin vào Mật tông Tây Tạng” Tần Bắc Dương kéo cha lại nói vài câu vào tai, hai người thương lượng rồi đưa ra biện pháp: “Tiên sinh, nếu là ban ngày tôi chắc chắn sẽ giúp ông tìm được long huyệt thượng đẳng, nhưng phải tranh thủ đêm nay thì lực bất tòng tâm. Hơn nữa, giờ tuyết dày phủ kín mặt đất, khó có thể hoàn thành các bước điểm huyệt cơ bản. Nếu lệnh tôn đã tin Mật tông Tây Tạng, sao không theo tục của Phật giáo, thiêu sạch? Đàn tro cốt có thể gửi vào chùa Bích Vân, sau tìm ngày đẹp hạ táng. Chẳng lẽ thiêu rồi xác chết còn sống lại được sao?” “Điều này… Nói thật, người Trung Quốc tìm nơi đất phong thủy đẹp để mai táng người đã khuất không hẳn vì người đã mất, mà còn vì phù hộ cho con cháu đời sau bình an phú quý. Nếu như hỏa thiêu…” “Chờ đến khi gà gáy sáng, cha con chúng tôi cũng không thể làm được” Tần Hải Quan nghĩ một trăm đồng đại dương này cũng chẳng dễ kiếm, dứt khoát từ bỏ. “Đêm nay, tôi sẽ giúp ông thiêu quan tài. Chờ tới mai, tuyết tạnh trời sáng, tôi lại lên núi tìm huyệt điểm huyệt cho lệnh tôn. Tôi chỉ nhận tiền cọc, không nhận thêm năm mươi đồng đại dương còn lại nữa” Nhà có tang đấm ngực, giậm chân, quỳ trước quan tài dập đầu trong tuyết: “Cha, con trai bất hiếu chỉ đành làm vậy. Xin người hãy về thế giới Tây Thiên cực lạc” Tần Hải Quan vỗ vai con trai: “Bắc Dương, đốt đi!” _________ Chú thích: (1) Cương thi: xác chết cứng đờ, do có quá nhiều âm khí biến thành ma quỷ. Huyết thi: xác chết hút máu người, mỗi tháng có một lần cửu khiếu chảy máu, sau đó sẽ hút máu mới bù vào. Giống người sống nhưng không cưới vợ sinh con được. Nhục thi: là xác chết biết đi đứng ăn uống, nhưng không có ý thức. Hành thi: xác chết không có hồn, biết đi. Trá thi: chỉ còn một hơi tàn, nếu vô tình có con mèo nào nhảy qua sẽ làm xác chết vùng dậy đuổi cắn, hết hơi tàn đó mới chết hoàn toàn. Mao thi: xác chết sẽ mọc lông, có thể nói, đi ngược và ra ngoài hoạt động ban đêm, không có nội tạng, thích nuốt sống dế mèn. Tẩu thi: ban đêm dậy đi lại như người thường nhưng không có tư duy và không nói chuyện được. Tỉnh thi: giống người thường nhưng không cần ngủ. Phổi chỉ hoạt động 1/10 so với người thường. Dung mạo ban đêm và ban ngày không giống nhau. (2) Trích bài thơ “Ngục trung đề bích” của Đàm Tự Đồng. Nguồn thiviennet, bản dịch thơ của Nguyễn Thị Bích Hải. (3) Đại Tiểu Kim Xuyên. Kim Xuyên thực chất là một bộ tộc, sau tách ra thành tộc Đại Kim Xuyên và Tiểu Kim Xuyên. Trận Đại Tiểu Kim Xuyên là hai trong thập đại chiến công của Càn Long thời Thanh. (4) Tháp kiểu Mật Thiềm: Là loại tháp có rất nhiều tầng hiên ở bên ngoài. (5) Hán Bạch Ngọc là đá hoa màu trắng. (6) Mật Tông là từ gốc Hán dùng để gọi pháp môn bắt nguồn từ sự kết hợp giữa Ấn Độ giáo và Phật giáo Đại thừa, được hình thành vào khoảng thế kỷ 5,6 tại Ấn Độ. Sau khi Mật tông được truyền vào Tây Tạng. (7) Lạt Ma giáo: Kim cương thừa – một dòng Mật Tông của Ấn Độ đã hòa nhập với Phật giáo Đại thừa sẵn có của Tây Tạng và được gọi là Lạt Ma giáo.