← Quay lại trang sách

Chương 27 Thư viện Thiên Quốc Miễn phí

Là thiên đường, là thư viện, cũng là ngục giamCó điều, Tần Bắc Dương vẫn chưa thấy sợ hãi. Ở đây có biển sách làm bạn, phảng phất như ở cùng với trăm trăm triệu triệu người xưa tại nơi này, thậm chí còn có cảm giác chen chúc chật chội! Tần Bắc Dương điên cuồng soi đèn đọc sách, giống như năm nào ở địa cung Hoàng đế Quang Tự. Mở mục lục thư viện, cậu chợt thấy bốn chữ “Vĩnh Lạc đại điển”. Tần Bắc Dương mở to hai mắt, quả thật muốn thắp hương mà khấn. Đây là bảo bối mà biết bao người đọc sách trên đời khao khát! “Vĩnh Lạc đại điển” – dù lấy hết bốn trăm năm mươi triệu lượng bạc trắng bồi thường Canh Tý ra trả cũng chưa chắc đã mua được bộ sách này. Những năm Vĩnh Lạc nhà Minh, Minh Thành Tổ Chu Đệ lệnh cho thủ phụ Nội các Giải Tấn biên tập, tổng cộng 22937 quyển, 11095 sách, 370 triệu chữ, tập trung các sách thời cổ đại lên đến tám ngàn loại, là bách khoa toàn thư lớn nhất từ trước đến nay. Đủ để chứng minh nền văn minh của Trung Quốc chưa chắc cổ xưa nhất, nhưng nền văn minh chữ Hán lại phong phú nhất, ba ngàn năm kéo dài không dứt, không phân nhánh! Nhưng ở Thiên Quốc thế ngoại đào nguyên, tại sao lại có “Vĩnh Lạc đại điển” vốn đã biến mất từ lâu? Danh mục của thư viện Thiên Quốc ghi rất rõ ràng – Năm Canh Tý, Nghĩa Hòa Đoàn bao vây khu Đông Giao Dân Hạng, bộ “Vĩnh Lạc đại điển” cuối cùng trên thế giới được giấu ở Viện hàn lâm Bắc Kinh ngay cạnh sứ quán Anh, suýt thì mất trong đám cháy. Thiên Quốc phái “nghĩa sĩ” đến nhân gian, trong lúc hỗn loạn lấy được bản “Vĩnh Lạc đại điển” duy nhất, đưa đến thư viện Thiên Quốc để bảo tồn. Nhìn giá sách cao như tường thành, Tần Bắc Dương cảm thấy như mình vừa bước vào ngôi mộ chất đầy vàng bạc châu báu, còn mình là một tên trộm mộ. Bảy ngày bảy đêm, cậu tự giam mình trong sơn động, không bước chân ra ngoài, ngày đêm chìm đắm trong biển sách mênh mang. Nhưng bỏ cả đời cũng không đọc hết được “Vĩnh Lạc đại điển”. Tần Bắc Dương đành như bọt biển, chọn phần mình thấy hấp dẫn nhất trong tổng cộng 3 tỉ 700 chữ, tiếp thu 1% cũng được 37 triệu rồi! Ngày cuối cùng, Tần Bắc Dương phát hiện ra “Thôi Bối Đồ” trên giá sách. Cậu mở sách, thấy chữ kí của hai người, Lý Thuần Phong, Viên Thiên Cương. Trang thứ hai ghi, “Đại Đường, ngày 15 tháng Giêng năm Trinh Quán thứ mười bảy, cẩn phụng. Trên cao, Đế vương thánh hiền danh nho không thể không biết, sách này ghi chép nhiều chuyện trọng đại, có chuyện cát hung hưng suy của đất nước, có chuyện kiếp nạn của thường dân, thiên tai mất mùa, chiến tranh tai họa, tiết lộ thiên cơ đáng sợ, vì thế cũng phải cẩn thận. Trang thứ ba là một bức tranh, người đàn ông ngồi trên tảng đá, hai tay đỡ mặt trăng mặt trời… Tượng 1. Giáp Tý, quẻ Càn Sấm rằng, Trời Đất mênh mang, không biết chốn dừng Nhật nguyệt tuần hoàn, xoay đi chuyển lại Tụng rằng, Từ thuở Bàn Cổ đến mãi khi, long tranh hổ đấu sự thật kỳ Ngộ được tuần hoàn chân lý tại, thử từ Đường hậu luận nguyên cơ Tần Bắc Dương định suy nghĩ thì có người xông vào, đưa tay đặt lên gáy Tần Bắc Dương, đúng chỗ vết bớt sừng hươu. “Quả nhiên cậu đã phát hiện ra rồi” Hóa ra là Mặt Nạ Quỷ đưa nước và đồ ăn. “Thầy, thầy cũng đọc “Thôi Bối Đồ” rồi à?” “Không chỉ là đọc qua!” Trang tiếp theo có tranh một đĩa hoa quả, đếm qua có hai mươi mốt quả… “Vạn vật sinh trong đất, hai chín trước thành thật Thống nhất định Trung Nguyên, Âm thịnh Dương kiệt trước” Mặt Nạ Quỷ lại đọc dòng chữ trong đó, “Lời này bàn về cây mận, số 21 là từ Đường Cao Tổ Lý Uyên đến Đại Hoàng đế Chiêu Tuyên có tổng cộng hai mươi mốt người. 29 ám chỉ triều Đường kéo dài tổng cộng 289 năm. Âm thịnh là Nữ Hoàng Võ Tắc Thiên đứng đầu thiên hạ, Đường Huyền Tông lại sủng hạnh Dương Quý phi dẫn đến rối ren trong lịch sử, Đại Đường từ thịnh thành suy” Tần Bắc Dương tấm tắc khen lạ, “Sách này ra đời năm Trinh Quán thứ mười bảy, thời Đường Thái Tông Lý Thế Dân, thế mà đoán được cả Võ Tắc Thiên và Dương Quý phi của sau này?” “Đúng thế. Đường Thái Tông Lý Thế Dân lệnh cho Thiên Tương gia Lý Thuần Phong và Viên Thiên Cang tính toán vận mệnh quốc gia bằng Chu Dịch và Bát Quái. Chẳng ngờ, Lý Thuần Phong đã tính là không dừng được, chẳng những tính đến khi triều Đường diệt vong, còn đếm ra vận mệnh nghìn năm sau của Trung Quốc… Đến khi Viên Thiên Cang đẩy lưng nói, “Thiên cơ bất khả lộ”. Thế nên mới có tên “Thôi Bối Đồ”” “Thầy à… tôi cũng nghe nói “Thôi Bối Đồ” của Lý Thuần Phong và Viên Thiên Cang là cuốn sách tiên tri vĩ đại” ““Thôi Bối Đồ” có tổng cộng 60 tượng, mỗi bức tranh tượng có đoạn “sấm rằng” và “tụng rằng”, tiên đoán từ thời Đường đến những chuyện lớn trong tương lai,” Mặt Nạ Quỷ lật giấy rất nhanh, “Không phải là quyển sách duy nhất. Thời Trung cổ ở Pháp cũng có một nhà tiên tri tên Nostradamus, cũng viết cuốn sách tên “Tiên tri” (1) nhưng kém xa “Thôi Bối Đồ”” Mặt Nạ Quỷ lại bỏ ra bảy ngày bảy đêm để giải thích 60 tượng “Thôi Bối Đồ” cho Tần Bắc Dương, phân biệt những lời tiên tri tương ứng – lời nào đã trở thành sự thật trong lịch sử, lời nào chờ kiểm chứng trong tương lai. “Thầy, nếu thầy cũng giỏi đạo này thì có thể xem một quẻ cho Trung Quốc được không?” “Trung Quốc thời nào?” “Những năm gần đây khỏi phải tính – đám con cháu hờ của quân phiệt Bắc Dương, Trung Quốc không trông mong gì,” Tần Bắc Dương nhanh trí, “Vậy Trung Quốc một trăm năm sau đi” “Dự đoán một trăm năm tới thì không chỉ cần Chu Dịch, phải áp dụng khoa học nữa – ví dụ như xác suất, điều khiển học…” Trong thư viện Thiên Quốc, Mặt Nạ Quỷ không ngủ không nghỉ, vùi đầu vào hàng trăm tờ giấy nháp. Thì ra thầy tướng số cũng phải làm nháp, viết công thức, vẽ lên vẽ xuống liên tục. Hắn lại lấy ra một bàn tính gảy lạch cạch hệt như một tiên sinh phòng sổ sách tháo vát. Những chữ số dày đặc đè lên nhau, vô số con bọ lít nhít bay trên trang giấy trắng… “Tôi muốn ra ngoài!” Tần Bắc Dương nhảy lên từ sau giá sách, đọc lời tiên tri cuối cùng trong “Thôi Bối Đồ”, “Người cuối ngày cuối/Người đầu từ đầu!” (2) Mười tám năm cuộc đời ngắn ngủi, từ khi sinh ra trên quan tài trong địa cung triều Đường tại Bạch Lộc Nguyên đến hôm nay rơi vào “Thư viện Thiên Quốc” này, dường như tất cả đều là số phận đã định… “Thầy này, ngay cả khi thầy chắc chắn, tôi cũng không quan tâm! Một người sống qua ngày như một con chó, ngay cả khi ngày mai bị giết như một con chó, người đó vẫn có thể sủa vào mặt trời…” Thế mà cậu lại cho ra một kết luận ngược đời! “Tần Bắc Dương, cậu tốt nghiệp!” Thế là tốt nghiệp rồi? Tần Bắc Dương nghi ngờ trong lòng, chẳng nhẽ là vì câu “sủa vào mặt trời”? Mặt Nạ Quỷ cũng không nói lung tung. Hắn mở cửa lớn. Ánh mặt trời Thiên Quốc bị mây mù trên núi cao che khuất, mặc dù dịu nhẹ không gì sánh bằng nhưng vẫn khiến người ta phải nheo mắt lại. Tốt nghiệp là chuyện tốt rồi! Không biết đây là cấp ba? Đại học? Hay tiến sĩ? Tần Bắc Dương chưa từng học xong tiểu học nằm trên hoa thơm cỏ lạ tại đỉnh biển mây, lẩm bà lẩm bẩm, “Cửu Sắc, tao sắp trở lại rồi!” “Đừng quên lễ mừng tốt nghiệp của cậu!” ______________ Chú thích: (1) Tên gốc cuốn sách, Les Propheties ra đời năm 1555. (2) Tượng 60 trong Thôi Bối Đồ.