Chương 3 Thú trấn mộ cho Sa Hoàng
Tần Hải QuanMột năm rưỡi trước, xưởng quân giới Nam Uyển bị quân phiệt Phụng hệ cướp sạch. Lính đánh thuê Nga Trắng điều khiển đoàn tàu thiết giáp, mang đi kỹ sư cơ giới đứng đầu xưởng quân giới là Tần Hải Quan và thú trấn mộ Thập Giác Thất Đầu hỏng hóc nghiêm trọng. Công việc chủ yếu của Tần Hải Quan ở Nga chính là thú trấn mộ Thập Giác Thất Đầu. Đây là công việc gian khổ khó khăn, may mà ông ta được Aleksander Kolchak ủng hộ toàn lực, được nước đồng minh đưa tới máy móc thiết bị, kỹ sư giỏi nhất Nga Trắng – Frantz von Wolf ủng hộ. Vị quý tộc trẻ tuổi có dòng họ Đức này chữa trị động cơ đốt trong và hệ thống động lực vốn do Tiến sĩ Karl Hofertein thiết kế. Trong quá trình dài lâu này, Thập Giác Thất Đầu từng hai lần mất khống chế, giết chết rất nhiều binh lính Nga Trắng, xông vào rừng cây Siberia rậm rạp. Mỗi lần đều do Tần Hải Quan ra mặt, như chủ nhân triệu tập thú cưng, tiếng thời Đường ở phương Bắc cộng thêm tiếng Hồ luyên thuyên – đều là trong lúc ngủ mơ bảy học được từ Thập Giác Thất Đầu và An Lộc Sơn, mới gọi con quái vật này quay lại được. Khi lão Tần chữa trị xong thú trấn mộ, ông ta gần như thành nửa người Nga. Ông ta và một tiểu quả phụ Nga Trắng sống chung, học nói tiếng Nga đơn giản. Người đàn ông Trung Hoa tinh thông tay nghề thủ công lại không say rượu đặc biệt được các cô gái Nga hoan nghênh. Năm 1918, 15 vạn quân Nga Trắng, từ Siberia tiến quân vào bụng nước Nga, mục tiêu là Moscow và Saint Petersburg. Ở Yekaterinburg, chiến sự rơi vào giằng co, trận doanh quân Bạch xuất hiện một con quái vật – có bảy cái đầu, mười cái sừng nhọn kỳ quái, mỗi sừng đeo một vương miện, trên đầu khắc ký hiệu không thể dịch nổi. Bảy cái đầu cất giấu súng máy Gatling, trong thân thể có pháo tốc xạ Pháp. Nó bắn ra vô số đầu đạn và pháo, như lưỡi hái tử thần quét ngang ruộng lúa, thu gặt hàng trăm hàng nghìn tính mạng. Không có bất cứ người nào dám chống cự thú trấn mộ Thập Giác Thất Đầu – cỗ máy giết người đến từ ngôi mộ triều Đường, địa cung An Lộc Sơn, điền trang Khúc Dương. Mục sư đi theo quân đội Nga Trắng cũng làm dấu chữ thập, nói: “Mong quỷ Satan như thế này vĩnh viễn rơi xuống địa ngục.” Đạp lên vô số xương trắng, quân Trắng kết thúc công cuộc mở một lỗ hổng Yekaterinburg, công chiếm thành phố lớn nhất khu liên bang Ural được đặt tên theo cuộc đời nữ hoàng Ekaterina. Nhưng mục tiêu của Thượng tướng Hải quân đương nhiên không phải Yekaterinburg, mà là Sa hoàng cuối cùng – Nikolai II. Bọn họ phát hiện hài cốt của cả gia đình Sa hoàng. Vương triều Romanov, thống trị nước Nga 300 năm, gia tộc lắm tai nạn, tật bệnh, ám sát, chết yểu, bệnh tâm thần… Nikolai II bị dân chúng của mình coi là bạo chúa. Sau sự kiện Sarajevo(1), hắn ta làm chỗ dựa cho anh em Slavic, Serbia, tuyên chiến với anh họ là Đức hoàng Wilhelm II. Đại chiến làm nước Nga hy sinh mấy triệu người, cuối cùng đổi lấy hoàng thất sụp đổ. Nam tước Wolf nhận lệnh – xây dựng cho Sa hoàng một lăng mộ bí mật, cộng thêm một thú trấn mộ, Thượng tướng Hải quân hứa hẹn sẽ trả công cho Tần Hải Quan 100 ki-lô-gam vàng. Lão Tần tưởng nghe nhầm, không phải 100 ki-lô-gam tiền giấy chính phủ lạm phát đấy chứ? “Không, vàng thật đấy! Số vàng của đế quốc Sa hoàng đang nằm trong tay Thượng tướng Hải quân.” Wolf cười khổ: “Tôi nghĩ, ông ta đang điên cuồng trước cơn diệt vong đấy.” 100 ki-lô-gam vàng đủ mua cả vương phủ trong thành Bắc Kinh, thậm chí nửa cái Tử Cấm Thành! Canh giữ trước hài cốt gia đình Sa hoàng, Tần Hải Quan suy nghĩ ba ngày ba đêm… Ông ta quyết định nhận nhiệm vụ này, dựa theo quy cách Hoàng đế Trung Hoa và tài nghệ tộc xây mộ, xây một tòa lăng mộ cho Sa hoàng cuối cùng. Giữa núi Ural ngập trời băng tuyết, Tần Hải Quan và Wolf lưng đeo súng săn đi mấy ngày, tìm được một long mạch. Có một nơi ngập tràn khí, mọc mấy cây tùng cao lớn chọc trời. Thuật điểm huyệt phong thủy hữu hiệu với núi sông trên toàn thế giới. Cái gọi là long mạch chỉ là từ ngữ tiếng Hán, tuyệt đối không giới hạn trong khu vực Trung Hoa. Điểm huyệt thành công, bọn họ đào giếng vàng, đặt tràng hạt Sa hoàng dùng khi còn sống, đó là giếng vàng phong thủy tốt vạn năm. Alexander Kolchak phái tới một nhóm công binh, vô số máy móc cơ giới, bắt buộc phải xây xong trong ba tháng. Trước đây, đó là chuyện không thể tưởng tượng nổi ở Trung Hoa, xây một ngôi mộ ít nhất cũng phải vài năm, thậm chí hơn mười năm cũng không ngạc nhiên. Nhưng dùng máy thì lại khác. May mà người Nga không quá chú ý, chỉ cần kiên cố rắn chắc là được, đổ bê tông sắt thép đơn giản thô bạo, cửa mộ là thép tấm dày mấy chục cen-ti-mét, còn bền chắc hơn nhiều cửa ngôi mộ Trung Hoa, lắp đặt xong trong vòng vài tiếng. Tần Hải Quan bắt đầu “chế thú cửu cung” – đây sẽ là thú trấn mộ cuối cùng ông ta làm ra trong cuộc đời này, cũng có thể là thú trấn mộ cuối cùng trong lịch sử. Cung thứ nhất, dâng tế văn. Bất đắc dĩ Sa hoàng không hiểu tiếng Trung, lão Tần khỏi cần tự soạn văn tế, Nam tước Wolf viết một bài văn tế bằng tiếng Latin, tiếng Nga rồi thiêu đốt. Cung thứ hai, thiết kế thú trấn mộ. Tần Hải Quan vắt óc, cuối cùng được Wolf gợi ý – ưng hai đầu, hình vẽ này xuất xứ từ đế quốc Byzantine, sau khi người Thổ Nhĩ Kỳ công chiếm Constantinople, công chúa Byzantine trốn chạy tới Moscow, từ đây ưng hai đầu trở thành quốc huy của nước Nga, một đầu chỉ về châu Âu, một đầu chỉ về châu Á, tượng trưng cho sự thống nhất hai đại lục. Dưới sự trợ giúp của Wolf, lão Tần nhanh chóng vẽ xong, thú trấn mộ ưng hai đầu sinh động trên giấy. Cung thứ ba, chọn tài liệu. Thời buổi này bất cứ vật liệu gì đều tìm được, trừ linh thạch. Tần Hải Quan đi khắp núi Ural, còn ngồi xe trượt tuyết chó kéo xuyên qua Siberia, đi dọc sông Obi đến bờ Bắc Băng Dương, nhìn thấy gấu Bắc Cực đi qua mặt băng, đột nhiên cảm ứng được khí và nhiệt độ linh thạch. Vốn dĩ, lân cận có đường hầm bị vứt bỏ từ thời Sa hoàng, như cái phễu bị thiên thạch va đập. Bọn họ đào sâu xuống đất trăm mét mới đào được một cục đá màu đen bốc hơi nóng, như đồng thau loang lổ han gỉ. Mang linh thạch về núi Ural, Nam tước Wolf đồng hành, chăm sóc sinh hoạt thường ngày của lão Tần. Đi qua rừng rậm Siberia trong đêm, xung quanh vang tiếng sói tru, anh ta nắm khẩu súng săn, nói: “Tần, ông biết không? Dòng họ Đức của tôi vốn dĩ có nghĩa là sói.” “Nhưng anh không giống tí nào.” “Đúng vậy, quý tộc Nga hiện tại hoặc bỏ chạy ra nước ngoài, hoặc cửa nát nhà tan. Tần, ông ở Trung Hoa còn người thân không?” “Tôi có đứa con trai, là thân nhân duy nhất, hơn một năm chưa được gặp mặt. Tôi rất nhớ nó. Nếu không phải Omsk cách Trung Hoa quá xa, thân thể tôi lại không xong thì đã sớm bỏ trốn về tìm nó rồi.” Tần Hải Quan nói rồi ho kịch liệt, khăn tay ngăn miệng, khụ ra ngụm máu tươi. “Phổi có hạch ư?” Nam tước vô thức lùi lại: “Hay cúm Tây Ban Nha?” “Không, so với đó càng không xong! Nhưng đừng lo, tôi sẽ không lây bệnh cho anh. Nguyên nhân làm tôi sắp chết nằm trên người thú trấn mộ.” “Bởi vì tảng đá này?” Nam tước Wolf nhìn kỹ linh thạch giấu trong túi lão Tần: “Hồi học ở Đức, tôi từng sưu tầm các loại khoáng chất thiên nhiên, một số thứ tổn thương cơ thể người rất lớn – gọi là mang tính phóng xạ.” __________ Chú thích: (1) Sự kiện thái tử Áo-Hung bị ám sát, ngòi nổ dẫn đến Thế chiến thứ nhất.