← Quay lại trang sách

Chương 9 Giải phẫu thần thú

“Cửu Sắc cũng giống Thiên Sứ Bốn Cánh ư?””Trong “Tần thị mộ tượng giám” có nói, thần thú kỳ lân chia làm rất nhiều loại, trong đó có một loại là hỏa kỳ lân.” Tần Bắc Dương liên tục gật đầu: “Đúng vậy, Cửu Sắc có thể phun lửa lưu ly, không sợ lửa, còn có thể bảo vệ con trong đám cháy.” “Hỏa kỳ lân cũng gọi là “dực kỳ lân”, bởi vì có cánh. Còn nó có biết bay không? Ai mà biết?” Tần Bắc Dương nhớ tới thần xã Haneda đằng sau chùa Shitennō-ji: “Ở Nhật Bản có rất nhiều tượng kỳ lân, có tượng điêu khắc có cánh.” “Nếu thật có loài động vật này thì cũng sớm tuyệt diệt ở trái đất rồi!” Tiến sỹ Karl Hofer không dám đụng vào Cửu Sắc: “Nhưng 1200 năm trước? Khó nói!” “Chờ chút, nếu nó là cơ thể sống, sao tôi chưa từng thấy nó ăn uống?” Tiến sỹ nhìn chín tấm phim X quang: “Cậu có thấy vi sinh vật ăn uống bao giờ không? Cơ thể sống có rất nhiều cách thức tồn tại. Hai người để ý xem, dạ dày Cửu Sắc rất nhỏ, cơ bản đã thoái hóa, ruột cũng thế. Hệ tiêu hóa của nó không bình thường.” Nó từng là cơ thể sống, sau khi trở thành thú trấn mộ ấu kỳ lân, năng lượng dựa vào linh thạch cung cấp.” Lão Tần chỉ vào tấm phim X quang, trái tim thứ hai của Cửu Sắc: “Giống những con thú trấn mộ khác, năng lượng của nó dồi dào, có thể sử dụng ngàn năm không khô kiệt.” “Rốt cuộc Cửu Sắc là vật sống hay chết?” Khỏi cần tiến sỹ trả lời, Cửu Sắc đặt hai chân trước lên người Tần Bắc Dương, đôi mắt trợn to, đáp án rõ ràng. “Còn cả cái này…” Tiến sỹ Karl Hofer chỉ vào vị trí ruột, phát hiện hai thứ tương tự cục u: “Tôi nghĩ phải gọi bác sỹ đến xem.” “Đây cũng là linh thạch!” Tần Bắc Dương nhận ra hai cục “u” này. “Núi Đạt Ma, Đông Hải, linh thạch của thú trấn mộ ác long. Tôi giết chết ác long, Cửu Sắc nuốt chửng linh thạch của nó. Đây là trái tim thứ ba của Cửu Sắc. Linh thạch của thú trấn mộ Cóc Vàng cũng bị nó nuốt, đây là trái tim thứ tư. Còn ở cổ mộ Yoshino Nhật Bản, thú trấn mộ Đồng Nam Đồng Nữ trong địa cung Từ Phúc, linh thạch hơn 2000 năm trước cũng là trái tim thứ năm của Cửu Sắc.” Nhưng cậu không thể tiết lộ một bí mật – Đồng Nam Đồng Nữ thủ mộ cho Từ Phúc cũng là thú trấn mộ có cơ thể sống, là hai đứa trẻ dùng tiên đan trường sinh bất lão. Tạm gác lại trường sinh bất lão có hợp khoa học hay không, nhưng Cửu Sắc không phải là thú trấn mộ có cơ thể sống duy nhất trên đời. “Cửu Sắc đồng thời có bốn sức mạnh từ thần thú thượng cổ, thú trấn mộ ấu kỳ lân, thú trấn mộ ác long, thú trấn mộ Đồng Nam Đồng Nữ?” Tần Hải Quan cảm giác Cửu Sắc tỏa ra nhiệt độ có thể đốt cháy mọi người thành tro bụi: “Đây là thú trấn mộ mạnh mẽ nhất 2000 năm qua mà tộc xây mộ họ Tần từng gặp được.” “Lần lượt xuất xứ từ bốn thời đại bất đồng là thượng cổ, thịnh Đường Võ Tắc Thiên, Minh sơ Kiến Văn đế và cả Tần Thủy Hoàng, tổng cộng mấy ngàn năm! Còn con có tài đức gì mà làm chủ nhân mới của nó?” Tần Bắc Dương túm lông bờm Cửu Sắc, giống tân lang sờ tay tân nương đêm động phòng hoa chúc. Cha cậu trả lời tỉnh táo: “Bởi vì mười chín năm trước, con sinh ra ở địa cung Bạch Lộc Nguyên, thú trấn mộ nhỏ này nhìn con sinh ra.” “Từ lúc sinh ra, con đã lây dính hồn phách của chủ nhân ngôi mộ – tiểu Hoàng tử thời Đường ư?” “Hai người đang nói gì vậy?” Tiến sỹ Karl Hofer hỏi bằng tiếng Hán nửa lạ nửa quen. Hai cha con họ Tần nhanh chóng trao đổi bằng tiếng Hán, người Thụy Sĩ không hiểu ra sao. Lão Tần liếc con trai, không được tiết lộ bí mật – nếu không trong mắt Tiến sỹ, một người sống như Tần Bắc Dương còn là báu vật vô giá quan trọng hơn cả Cửu Sắc. “Chúng tôi đang phân tích đặc tính của Cửu Sắc.” Tần Bắc Dương dứt khoát lạc đề, hỏi Tiến sỹ bằng tiếng Đức: “Ông biết học thuyết âm dương ngũ hành của Trung Hoa không?” “Metall, Holz, Wasser, Feuer, Erde.” Tiến sỹ Karl Hofer nói ra năm từ đơn tiếng Đức “kim, mộc, thủy, hỏa, thổ”. “Chính xác! Cửu Sắc là ấu kỳ lân, cũng là hỏa kỳ lân, lại còn là dực kỳ lân. Tên như ý nghĩa, Cửu Sắc ngũ hành thuộc hỏa.” Tần Bắc Dương mặc kệ đang nói lung tung hay đánh bừa mà trúng: “Mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, kim sinh thủy, thủy sinh mộc, đây là ngũ hành tương sinh; mộc khắc thổ, thổ khắc thủy, thủy khắc hỏa, hỏa khắc kim, kim khắc mộc, đây là ngũ hành tương khắc.” “Ý cậu là, Cửu Sắc thích lửa sợ nước?” “Hỏa kỳ lân là thứ thuần dương chí cương. Nhưng làm thú trấn mộ, dù sao cũng là vật bồi táng trong mộ, cũng là thiên nhiên chí âm, không thể gặp mặt trời. Hễ ở ban ngày ban mặt, nó sẽ mất đi năng lực.” Tiến sỹ hoàn toàn tin tưởng suy đoán của Tần Bắc Dương: “Đúng, phải trải qua cải tạo cơ giới, tăng lên nhân tố động lực vượt khỏi âm dương ngũ hành mới có thể làm thú trấn mộ trở thành “thể cơ giới có linh hồn” không bị hạn chế.” “Cửu Sắc cũng vậy. Nó chỉ có thể biến thân thành thú trấn mộ ấu kỳ lân trong đêm tối hoặc dưới lòng đất. Ban ngày bên ngoài, nó hoặc là pho tượng đồng bồi táng, hoặc là biến thành chú chó thân trắng lông đỏ to, không có bất kỳ năng lực chiến đấu nào.” “Nhìn hàm răng trong X quang sẽ thấy, cơ thể sống giấu trong vỏ đồng tuyệt đối không phải động vật loài chó, nó càng giống động vật ăn cỏ.” “Hơn nữa, Cửu Sắc không thể xuống nước, nó không thể thực hiện nhiệm vụ dưới biển hoặc môi trường sông nước.” Kỳ thực, Tần Bắc Dương cố tình vạch ra điểm yếu của Cửu Sắc. Cậu chưa đề cập tới thú trấn mộ ác long ở Đông Hải – Cửu Sắc nuốt chửng trái tim ác long, có lẽ đã khắc phục được vấn đề sợ nước. Cho dù là vỏ đồng cũng chưa chắc sẽ chìm khi gặp nước, cũng giống tất cả tàu chiến hiện thời đều là sắt thép, tàu ngầm càng là khối sắt thép, càng miễn bàn ngư lôi tốc độ cao. Tiến sỹ Karl Hofer mải mê ngắm thú trấn mộ nhỏ: “Nhưng bất kể thế nào, Cửu Sắc là “thể cơ giới có linh hồn” cao cấp nhất từng được phát hiện trên trái đất, nó là chìa khóa mở ra một thế giới khác.” Tiến sỹ lấy kéo cắt mấy dúm lông trên người Cửu Sắc, đưa đến phòng thí nghiệm trường đại học thú y Paris làm xét nghiệm phân tích. Hôm sau, báo cáo xét nghiệm nhanh chóng trở lại Versailles, kết quả không ngoài dự đoán của tiến sỹ Karl Hofer, nhưng vẫn làm mọi người khiếp sợ. Dúm lông này thuộc về động vật có vú, Eutheria, bộ guốc chẵn, bộ nhai lại… Tên như ý nghĩa, đây là loài có khả năng nhai lại, xuất hiện từ thế Thủy Tân, thịnh vượng trong thế Trung Tân, phân bố rộng rãi nhất, là động vật có móng có chủng loại và số lượng nhiều nhất. Bộ nhai lại có họ họ Cervidae (hươu nai), họ Giraffidae (hươu cao cổ), họ Tragulidae (cheo cheo), họ Moschidae (hươu xạ) họ cầy hương, họ Antilocapridae (linh dương sừng nhánh) và họ Bovidae (trâu bò), loại cuối cùng tục xưng là trâu. Họ Cervidae (hươu nai)? Nhưng kết quả xét nghiệm xác nhận rằng, Cửu Sắc không thuộc chi Cervus (hươu nai), không thuộc chi Cervus nippon (hươu sao), cũng không phải chi Elaphurus davidianus (nai sừng tấm), càng không phải chi Moose (nai sừng tấm Á-Âu), nó không thuộc về bất cứ một giống loài đã biết nào. Hoặc giả – nó là giống loài đã tuyệt chủng trên trái đất. Xét đến nó vẫn là ấu thú, nếu trưởng thành, e rằng sẽ to hơn bây giờ gấp mấy lần, có lẽ sẽ giống những loài động vật cao lớn nhất thế giới như hươu cao cổ chăng? Đêm nay, cha con họ Tần vẫn ngủ chung. Cửu Sắc nằm dưới gầm giường, cảnh giác bảo vệ chủ nhân. “Cha, con trở lại thôn Lạc Đà ở Bắc Kinh, xem hết “Tần thị mộ tượng giám”, quả nhiên là sách hay. Nhưng có rất nhiều trang bị thiếu, rõ ràng là viết sai và thiếu sót, có phải còn có bản chính ở nơi khác không?” Lão Tần sờ tóc con trai: “Đúng vậy, nhà ta đời đời giữ bản sao, nhưng bản sao này cũng là phần độc nhất. Cuối thời Nam Tống, thiên hạ đại loạn, nhà họ Tần từng định cư ở Cổ Long Trung, Tương Dương.” “Tương Dương?” Tần Bắc Dương nhớ lại tam quốc mà mình quen thuộc nhất: “Là Cổ Long Trung nơi ẩn thân của Gia Cát Lượng ư?” “Nơi đó là yếu địa chiến lược, người Mông Cổ mấy lần xâm lấn, bùng nổ đại chiến quyết định vận mệnh trung nguyên ở Tương Dương. Để tránh “Tần thị mộ tượng giám” bị hủy hoại trong chiến loạn, tổ tiên nhà họ Tần quyết định chép một bản sao. Lúc đó, nhà họ Tần có hai anh em, anh trai tên Tần Tấn, em trai tên Tần Sở.” “Tên thật thú vị!” Tần Bắc Dương không nhịn nổi xen ngang: “Anh trai là tần tấn chi hảo, em trai là nay Tần mai Sở(*)! Vừa vặn là hai thành ngữ thời Xuân thu Chiến quốc!” *Tần Tấn chi hảo: hai nhà liên hôn; Nay Tần mai Sở: lật lọng bất thường. “Nghe cha kể này, anh trai Tần Tấn giữ bản chính, ở lại Tương Dương trông coi mộ tổ. Em trai Tần Sở mang theo bản sao, ngay trong đêm xuôi nước lưu vong tới Giang Nam, chúng ta là hậu duệ trực hệ của vị Tần Sở này, cha là cháu đích tôn đời hai mươi ba của ngài ấy.” Tần Bắc Dương hưng phấn truy tìm cội nguồn: “Còn con chính là đời thứ hai mươi tư!” “Không ngờ, tổ tiên Tần Sở của chúng ta vừa mới đi, đại quân Mông Cổ liền giết đến Tương Dương, cướp sạch thành Cổ Long Trung, anh trai Tần Tấn bị bắt, sống chết không rõ. Còn bản chính “Tần thị mộ tượng giám”, lúc đó đã biến mất trong sông dài lịch sử.” “Nói vậy rất nhiều bí mật thú trấn mộ cộng với bản chính thất lạc đã biến thành câu đố vĩnh cửu ư?” Tần Hải Quan trầm tư hồi lâu: “Mấy trăm năm qua, rất nhiều thế hệ tổ tiên họ Tần đều muốn tìm ra bản chính “Tần thị mộ tượng giám”, bổ sung những chỗ sai sót của bản sao, đáng tiếc không có kết quả.” “Quá đáng tiếc!” Tần Bắc Dương thay đổi suy nghĩ rất nhanh, bỗng nhớ tới một việc khác: “Cha, cha bảo trong Kiền lăng của Võ Tắc Thiên, liệu thật sự có thiên tử trấn mộ không?” Người cha trầm ngâm rất lâu, xoay người trong bóng tối, đánh rắm một cái, mới đáp một chữ: “Có.” “Truyền thuyết kể rằng chìa khóa mở ra Càn lăng nằm ở ngôi mộ của tiểu Hoàng tử triều Đường, cháu trai của Cao Tông Lý Trị và Nữ hoàng Võ Tắc Thiên, con trai thứ sáu của Duệ Tông Lý Đán, trên người Chung Nam Quận vương Lý Long Kỳ.” “Không sai.” “Vị thiếu niên chết yểu hơn 2000 năm trước này, cho đến nay thi thể nằm trong quan tài không bị thối rữa, hơn nữa diện mạo rất giống con.” Tần Bắc Dương nói ra sự thật quan trọng, cha cậu suy nghĩ hồi lâu: “Mười chín năm trước, con sinh ra ở trên quan tài tiểu Hoàng tử triều Đường, trong ngôi mộ ở Bạch Lộc Nguyên. Việc này không phải ngẫu nhiên, có thể nói là âm hồn tiểu Hoàng tử chủ động dẫn dắt chúng ta vào. Có điều, nghe lời cha, nhất định đừng nhảy vào vũng nước đục này! Gia tộc xây mộ họ Tần chúng ta chỉ phụ trách chế tạo thú trấn mộ. Nếu ông trời muốn tiêu diệt triều đại nào, muốn đào bới lăng mộ của vị đế vương nào, chẳng hạn như Kiền lăng Võ Tắc Thiên, dù là ai cũng không thể ngăn cản được!” “Nếu thú trấn mộ dùng để bảo vệ lăng mộ, tại sao chúng ta không thể làm việc tương tự?” “Bắc Dương, đây không phải vận mệnh của con, bỏ qua chuyện này đi!” “Không, con sinh ra ở địa cung trong tòa lăng mộ triều Đường trên Bạch Lộc Nguyên, trên quan tài của tiểu hoàng tử Chung Nam Quận vương Lý Long Kỳ, bảo vệ lăng mộ vĩ đại nhất Trung Hoa chính là vận mệnh không thể thoát khỏi của con.” Cha con đối thoại rơi vào cụt hứng. Cửu Sắc chui lên giường, kề sát ngực Tần Bắc Dương. Tần Hải Quan cuối cùng bỏ thêm một câu: “Con trai, cách xa thú trấn mộ nhỏ này ra! Nó sẽ lấy mạng con đấy!” “Con biết, nó khác thú bình thường, linh thạch của nó không đơn giản. Huống hồ nó còn ăn thêm linh thạch hai con thú trấn mộ khác, ít nhất uy lực gấp ba chúng! Tổn hại với người cũng hơn gấp ba lần.” “Bắc Dương, còn trẻ, chưa cưới vợ sinh con đâu! Hương khói 3000 năm nhà họ Tần ta không thể cắt đứt ở con.” “Vòng đi vòng lại, vẫn là cưới vợ sinh con à?” Tần Bắc Dương thản nhiên: “Cha, cha có thể sống đến từng này tuổi, còn con e rằng chính là con ma đoản mệnh sao?” Ba ngày sau, Tần Bắc Dương và cha cậu ở trong nhà máy, cùng làm việc với các kỹ sư Pháp chữa trị thú trấn mộ Thiên Sứ Bốn Cánh. Cửu Sắc thỉnh thoảng ngậm linh kiện và công cụ cho chủ nhân, giống thợ học việc tinh nghịch. Công việc chữa trị đã đến giai đoạn kết thúc, Thiên Sứ Bốn Cánh có thể thức tỉnh bất cứ lúc nào. Tuốc nơ vít trong tay rơi xuống, Tần Bắc Dương cảm thấy đôi tay vô lực, dường như bị ai đó điểm huyệt. Miếng huyết ngọc ấm trên ngực nóng lên, hai chân mềm mại, sức hút trái đất mạnh hơn mười lần, lôi cậu xuống đất. Định nhắc nhở cha một câu, nhưng cậu chẳng còn sức để nói. Lão Tần còn ngã xuống đất trước con trai. Tần Bắc Dương nhắm hai mắt lại, chớp mắt trước khi mất đi ý thức, cậu mới rõ ràng – bít tết trong bữa tối bị bỏ thuốc… Nhìn thấy chủ nhân ngã xuống, Cửu Sắc củng miệng vào mặt Tần Bắc Dương. Mắt thấy không thể thức tỉnh cậu, một dây thép gai lại rắc lên đỉnh đầu, buộc kín Cửu Sắc. Con thú trấn mộ nhỏ vùng vẫy kịch liệt, định biến thành ấu kỳ lân, nào ngờ trong bốn góc nhà máy sáng lên bốn cái đèn đẹp mắt… Chớp mắt “đùng” một tiếng, đồng thời bỏng chết mấy con ruồi muỗi. Kỹ sư Pháp đều chạy hết, nếu ai đó nhìn thẳng vào mấy cái đèn to này chỉ e sẽ bị mù mắt. Tiến sỹ Karl Hofer đeo kính bảo hộ, đứng sau đèn to điều khiển phương hướng ánh sáng, giống đèn chớp trên sân khấu, đèn pha trên chiến trường, nhắm thẳng vào Cửu Sắc, giống như mặt trời nhỏ mới dâng lên. Đây là vận mệnh của Cửu Sắc. Tiến sỹ Karl Hofer biết, nếu tiến hành cải tạo Cửu Sắc, Tần Bắc Dương nhất định sẽ không đồng ý, nếu nói trước sẽ đánh rắn động cỏ. Mà thú trấn mộ ấu kỳ lân một khi biến thân, bất kỳ ai đều không thể khống chế, trừ khi sử dụng vũ khí hạng nặng, nhưng cũng sẽ tổn hại nghiêm trọng bảo bối này. Tiến sỹ ung dung bỏ thuốc mê cha con họ Tần. Ông ta chuẩn bị một bộ dây thép gai, bốn cái đèn iodine wolfram được xưng “mặt trời nhân tạo nhỏ” sáng như ban ngày, thời khắc mấu chốt chiếu thẳng vào Cửu Sắc, làm cho nó không thể dễ dàng biến thân. Cuối cùng, Cửu Sắc vẫn là chú chó to, nó bị dây thép gai kéo lên cao, đôi con ngươi màu lưu ly nhìn Tiến sỹ, dường như muốn xé ông ta thành mảnh vụn. Tần Bắc Dương và cha cậu đang bất tỉnh nhân sự một lần nữa bị đưa xuống dưới mật thất. Cửu Sắc cảm thấy sợ hãi. Ở địa cung ngôi mộ triều Đường 1200 năm, nó chưa bao giờ sợ hãi như bây giờ. Trong mắt Tiến sỹ Karl Hofer đầy tia máu, giống một con thú thật sự. Ông ta mặc bộ phòng cháy chất liệu a-mi-ăng, đeo mũ sắt mặt nạ thủy tinh, như thợ lặn biển, đề phòng bị ngọn lửa lưu ly thiêu cháy. Ông ta cố sức giơ lên một cái cưa điện, phát ra tiếng gào như quỷ Satan, từ tốn tiếp cận Cửu Sắc bị treo lên cao. Ông ta biết, ông ta điên rồi! Tổ tiên của ông ta đến từ công quốc Hofer, là nước chư hầu nghèo khó tiếp giáp biển Baltic, là nơi dẫn nguồn cho đại chiến Phổ và Đan Mạch, cũng là bước đầu tiên mà Bismarck thống nhất nước Đức. Cha mẹ Tiến sỹ vì chiến tranh mà lưu vong sang Thụy Sĩ, ở thành phố Basel bên bờ sông Rhine sinh ra ông ta. Học tiểu học ngồi cùng bàn với Carl Jung, sau này trở thành tâm lý học gia lớn. Tiến sỹ Karl Hofer học trung học ở Vienna, học đại học ở học viện cao đẳng công nghiệp hoàng gia Berlin, chuyên ngành vũ khí và thiết kế máy móc. Luận văn Tiến sỹ của ông ta nói về người ngoài hành tinh sống ở thời cổ trên thuộc địa trái đất, nhà tiên tri Moses chứng kiến “thần” ở bán đảo Sinai thực chất là phi thuyền người ngoài hành tinh, “Mười điều răn” của Moses đến từ văn minh ngoài hành tinh, vv… Bài luận văn này bị giáo hội Cơ Đốc lên án mãnh liệt, đạo Tin Lành, đạo Thiên Chúa đều cho tên ông ta vào sổ đen, cả đời không được bước chân vào giáo đường, ở thời Trung Cổ thì sẽ bị trói lên cọc thiêu sống. Cuộc đời đi ngược xã hội thông thường lại có phần giống Tần Bắc Dương lớn lên ở địa cung. Tốt nghiệp xong, Tiến sỹ Karl Hofer không ở lại Đức và Đế quốc Áo-Hung được nữa, bèn đến công ty máy móc Armstrong nghiên cứu phát triển vũ khí bí mật. Thời kỳ văn hóa phục hưng, Leonardo Da Vinci từng thiết kế rất nhiều vũ khí hạng nặng, ông ta vừa là đại họa sỹ vừa là nhà nghiên cứu vũ khí, Tiến sỹ bèn tham khảo bản vẽ chiến xa lưỡi hái trong sách thiết kế của Leonardo Da Vinci, tạo ra chiếc xe của thần vĩ đại… Đó là máy móc trông giống chiến xa, phía trước có lưỡi hái vũ khí lạnh xoay tròn, giống như nụ hôn Thần Chết, cắt đầu người như cắt cỏ. Giữa chiến xa là bệ pháo Armstrong to lớn, kết hợp hoàn hảo giữa vũ khí lạnh, vũ khí nóng và máy móc hiện đại. Tiếc rằng, lần đầu thí nghiệm chiếc xe của thần đã thất bại. Nó mất khống chế ở vùng quê Salisbury, xuyên qua bãi đá Stonehenge văn minh tiền sử, lưỡi hái xoay tròn cắt đầu mấy trăm tên lính, khắp nơi là máu tươi và thi thể người Anh, vì vậy có người chỉ trích Tiến sỹ Karl Hofer là gián điệp Đức. Lần tai nạn nghiêm trọng này khiến ông ta bị công ty Armstrong đuổi việc, châu Âu không ai dám thuê ông ta nữa. Ông ta thử sang Mỹ xin việc, nhưng người Mỹ nghe nói ông ta là kẻ thù của Cơ Đốc giáo cũng lập tức từ chối. Tiến sỹ Karl Hofer bị xua đuổi khỏi châu Âu, lưng đeo bêu danh, phiêu bạt mười năm bên kia trái đất, không có thời khắc nào không muốn chứng minh bản thân, chứng minh đi ngược xã hội mới là đúng, thế kỷ 19 nhất định bị chôn vùi, thế kỷ 20 là dòng nước lũ sắt thép không thể đỡ. Đêm nay, ông ta phải mổ bụng thú trấn mộ nhỏ, mở ra “thể cơ giới có linh hồn” thật sự, ông ta sẽ là người đầu tiên trên thế giới chạm đến bí mật này, giải Nobel sắp tới đã gần ngay trước mắt. Cưa chạy bằng điện, bụng Cửu Sắt, 10 centimet cuối cùng…