Chương 17-1 Đêm động phòng hoa chúc (1)
Một tháng sau, Tần Bắc Dương và A U cử hành hôn lễKhông giống tân nhân chọn lựa ngày Hoàng đạo, bọn họ lựa chọn ngày hoàn công đại điện Vinh Quang làm ngày kết hôn. “Thợ săn thú trấn mộ” lão Kim xuất sắc hoàn công đại điện đúng thời hạn. Tần Bắc Dương đề nghị đổi tên đổi vận cho “Đại điện Vinh quang”. Đại điện Vinh Quang Thiên Kinh chính là cung điện mất nước, đại điện Vinh Quang trên núi Thái Bạch cũng chịu hai lần binh hoạ. Nghĩ đi nghĩ lại, Tần Bắc Dương quyết định một cái tên vừa cổ xưa và mới mẻ – “Đại điện Truy Nguyên”. Chu Hi viết: “Cách, chí dã. Vật, do sự dã. Cùng thôi chí sự vật chi lý, dục kỳ cực xử vô bất đáo dã(1).” Núi Thái Bạch giăng đèn kết hoa, khắp nơi dán đầy chữ hỉ. Kể từ tai hoạ mười hai năm trước, nơi này chưa từng có cảnh tượng vui mừng như thế. Ngày đó, cầu treo trên đỉnh núi được hạ xuống, khách khứa tới ăn mừng nối liền không dứt. Hậu duệ Thiên quốc rải rác ở hải ngoại, sau khi kết thúc chiến tranh trở thành công nhân nô lệ, bị buôn bán tới Peru đào phân chim và đá tiêu (hai loại nguyên liệu làm thuốc súng), tham gia chiến tranh tân đại lục Nam Mỹ Thái Bình Dương, trợ giúp nước cộng hoà Chile chiếm được yếu địa sa mạc Atacama. Bọn họ dâng tặng quà cưới là chiếc mặt nạ vàng của đế quốc Inca, chính là bảo bối mà 400 năm trước, kẻ chinh phục người Tây Ban Nha Francisco Pizarro sau khi bắt cóc hoàng đế cuối cùng của Inca Atahualpa vơ vét được. Hậu duệ Thiên quốc chạy tới Nam Dương (từ gọi vùng Đông Nam Á thời Minh Thanh) thành lập nên công ty Borneo dâng tặng đặc sản như thuốc lá, cao su thiên nhiên, Quinine (thảo dược chống sốt cao, sốt rét), nhục đậu khấu. Hậu duệ Thiên quốc tị nạn San Francisco, Mỹ thì dâng tặng máy chụp ảnh và máy chiếu phim hãng Edison, để ghi chép lại những hình ảnh quý giá của hôn lễ Thiên quốc này. Ngoại trừ hậu duệ Thiên quốc, còn có đại biểu Liên minh thích khách trên toàn cầu. Đỉnh núi Thái Bạch giống hội nghị Versailles, xuất hiện bất đồng chủng tộc màu da – người Ả Rập đội khăn bạc, người Pháp theo thuyết vô chính phủ đi giày da, phần tử vận động độc lập Ấn Độ, người theo chủ nghĩa dân tộc Ireland đỏ như máu… Có cả hai người châu Á, một mắt bé, một gầy gò chuyên ám sát quan chức thực dân Pháp và Nhật Bản. Bọn họ tới triều bái thánh địa thích khách, núi Thái Bạch, giống như hoa viên Thiên quốc của Hội thích khách 600 năm trước, cũng tới chúc mừng người thừa kế Hội thích khách kết hôn với công chúa Thái Bình Thiên Quốc. Thích khách đứng đầu nước Mỹ, “thiên sứ” Michael đã khỏi hẳn. Anh ta là tâm phúc của Liên minh thích khách, rất nhiều người đều nhận ra gương mặt của ảo thuật gia người da đen này. Anh ta làm MC kiêm phiên dịch cho hôn lễ, liên tục giới thiệu đại biểu các nước cho nhau, nghiễm nhiên biến thành tiệc rượu xã giao Manhattan. Vô tình cắm liễu liễu xanh rờn, hiện tại thích khách năm châu đều biết tới đại danh “Trung Hoa Tần Bắc Dương”. “Trung Hoa Tần Bắc Dương” để tóc dài đen sẫm bù xù, trông giống hệt “tặc tóc dài”. Vẫn mặc bộ trang phục thợ thủ công mộc mạc, quần còn có miếng vá, ngồi trên bảo toạ “đại điện Truy Nguyên”, lên ngôi lãnh tụ tối cao Liên minh thích khách. Cho dù anh chỉ là người “đứng đầu” trên danh nghĩa, căn bản không chỉ huy được thích khách mọi nơi, ngoại trừ trên núi Thái Bạch. A U vẫn chưa thay đồ đỏ của tân nương, mà mặc đồ áo đen khi ám sát, mở ra bảo hộp trang điểm đầy kim cương Ả Rập, nhấc thanh dao găm vàng Hội thích khách, cung kính đưa vào tay anh. Trong tâm điểm của đại biểu Liên minh thích khách, Tần Bắc Dương giơ cao dao găm vàng, đáp lại là tiếng hoan hô và huýt sáo vang dội. Từng tên thích khách trưng bày binh khí và súng ống, nổ súng ăn mừng trước quảng trường “đại điện Truy Nguyên”. 800 năm trước, lão nhân Hoắc Sơn cũng từng đeo dao găm, tượng trưng cho tín điều truyền thừa của thích khách. Khách quý tề tựu, quà mừng nhận xong, hôn lễ của Tần Bắc Dương và A U bắt đầu. Mạnh Bà cao tuổi nhất chủ trì nghi thức, dựa theo “Thiên triều điền mẫu chế độ” của Thái Bình Thiên Quốc, “Hôn nhân thiên hạ không luận tiền”, chi phí “đón dâu đều dùng quốc khố”, “không được dùng thêm một đồng tiền”. Nam nữ phải tự nguyện, nghiêm cấm ép duyên, những thứ sính lễ của hồi môn là tập tục xấu gieo hại thanh niên Trung Hoa tới nay đều phải quét sạch. Tần Bắc Dương thay bộ trang phục tơ lụa vàng, đầu đội mũ sừng của Thái Bình Thiên Quốc, tóc dài buông dọc trước ngực. A U thay trường bào viên lĩnh màu đỏ, vạt áo qua gối, vạt áo trái như áo liệm… Lần đầu tiên thấy cô trang điểm, trên mặt điểm phấn, chủ nhân giáo đoàn thích khách núi Thái Bạch biến thành tiểu kiều thê của Tần Bắc Dương. Cửu Sắc không thể thiếu cũng được khoác lụa hồng, ngồi nghiêm chỉnh, giống thân nhân đằng trai. Hôn lễ Thiên quốc rất đơn giản, không có lễ nghi rườm rà như nhất bái thiên đại, nhị bái cao đường, phu thê giao bài, phá vỡ truyền thống từ Minh Thanh tới nay. Tân lang tân nương đều thân nhân song vong, vì vậy Mạnh Bà cao tuổi nhất thay thế phụ huynh song phương. Mạnh Bà tạm đảm nhiệm chức trách tương tự cha xứ phương Tây, nói giọng Quảng Đông: “Ngày tốt cảnh đẹp, Thiên Phụ làm chứng! Các vị khách quý, nếu có ai không muốn hôn lễ này diễn ra xin cứ nói, nếu không hãy vĩnh viễn im lặng.” Mạnh Bà: “Tần Bắc Dương, cậu có muốn lấy Hồng Thiên U làm vợ không?” Tần Bắc Dương: “Tôi đồng ý.” Mạnh Bà: “Bất kể vợ giàu sang hoặc nghèo hèn, khoẻ mạnh hoặc bệnh tật, cậu đều không rời không bỏ chứ?” Tần Bắc Dương: “Không rời không bỏ.” Mạnh Bà: “Hồng Thiên U, cô có muốn gả làm vợ Tần Bắc Dương không?” A U: “Tôi đồng ý.” Mạnh Bà: “Bất kể vợ giàu sang hoặc nghèo hèn, khoẻ mạnh hoặc bệnh tật, cậu đều không rời không bỏ chứ?” A U: “Không rời không bỏ.” Mạnh Bà đặt tay hai người vào nhau, cao giọng: “Tôi thay mặt cho thánh phụ, thánh tử, thánh linh tuyên bố: Tần Bắc Dương và Hồng Thiên U là vợ chồng!” Nhóm thích khách phương Tây xem lễ chậc chậc thán phục nghi thức thánh khiết cao quý, lại vô cùng tiếc nuối vì không thấy được hôn môi. Cuối buổi lễ, Mạnh Bà cho tân lang tân nương ký một tờ giấy chứng nhận kết hôn – Thái Bình Thiên Quốc có tục “Hợp vẫy”. “Hợp” là kết hợp, “vẫy” là bằng chứng theo tiếng Quảng Đông. Thái Bình Thiên Quốc quy định, nếu có ai không cầm hợp vẫy mà mang theo nữ quyến đều sẽ phạm tội cưỡng dâm, tử hình tại chỗ. “Hợp vẫy” có hai bên, ở giữa ấn con dấu long phượng, bên trái do quan phủ Thiên quốc lưu lại; bên phải do tân lang tân nương lưu giữ. Đây là giấy chứng nhận kết hôn sớm nhất trong lịch sử loài người, sớm hơn cả các nước phương Tây, có thể nói là sáng kiến to lớn của Thái Bình Thiên quốc. Còn “Hợp vẫy” của Tần Bắc Dương và A U, bên trên chữ viết ba dòng chữ tinh xảo – Tây Vương nghị chính ti. Tần Bắc Dương 21 tuổi, người phủ Thuận Thiên, Trực Lệ. Hồng Thiên U 18 tuổi, người Hoa Hương, phủ Quảng Châu, tỉnh Quảng Đông. Xem xong Mạnh Bà viết năm chữ “Tây Vương nghị chính ti”, Tần Bắc Dương vốn định hỏi đôi câu, nhưng hôn lễ quá đông người không ổn lắm, bèn giấu nghi vấn ở trong lòng. ________ Chú thích: (1) Truy nguyên là hiểu thấu đáo sự vật bản chất, nắm giữ tri thức căn nguyên. Hai câu trên là hai câu diễn giải ý tứ này.