Chương 17-2 Đêm động phòng hoa chúc (2)
Tiệc tối hôn lễ có một rổ kiwi, một chậu nước suối. Buổi hôn lễ quan trọng nhất Thiên quốc này không có diễn tấu sáo trống, không có gánh hát biểu diễn, càng không có nghệ nhân lang bạt trình diễn Thập bát mô, quả thực còn đơn giản hơn cả tang lễ ở nông thôn!Đây cũng là phong tục thay đổi, là đi ngược lại với tập tục xấu của người Trung Hoa, cứ kết hôn là tổ chức thật to, làm tiệc rượu thịnh soạn. Chỉ có một ngoại lệ duy nhất – ảo thuật gia người da đen Michael một lần nữa biểu diễn “người sống biến mất”, thiếu niên Trung Sơn chui vào lồng sắt, biến ra lại là thú trấn mộ nhỏ Cửu Sắc được hoá trang thành thần thú Mỹ La tinh, lạc đà “Nghê mã”. Thích khách khắp nơi hô to hay quá, lần này là ảo thuật thật sự chứ không phải mượn danh ảo thuật để ám sát. Lễ xong, tân lang tân nương vào động phòng. Cửu Sắc tháo bỏ hoá trang thần thú lạc đà, khôi phục thành thú trấn mộ ấu kỳ lân, ngồi ngoài cửa bảo vệ tân nhân. “Động phòng” hữu danh hữu thực, ở trong hang núi bên vách đá. Trang trí cũng rất đơn giản, trên giường lớn đặt chăn bông và gối mới, mấy chiếc nến đỏ sáng ngời. Tập tục nháo động phòng dã man bị Thiên quốc nghiêm cấm, hễ phát hiện tức khắc chém đầu, giết không tha! A U cởi áo cưới, tháo trang sức, tóc dài rũ xuống, chui vào chăn, chờ tân lang. Mãi không thấy động tĩnh, chỉ nghe tới góc phòng vang tiếng Tần Bắc Dương – “Quan tự tại Bồ Tát, hành thâm ban nhược ba la mật đa thì, chiếu kiến ngũ uẩn giai không, độ nhất thiết khổ ách…” A U bồn chồn, tình hình gì thế này? Động phòng hoa chúc là bốn việc vui đứng đầu cuộc đời, Tần Bắc Dương lại niệm kinh Phật? Chẳng lẽ kham phá hồng trần dự định xuất gia? Hoá ra Tần Bắc Dương nhớ tới người đẹp Bạch Nga chết ở hang đá Mạc Cao, Đôn Hoàng – Katharina Andreyevna Wolfna. Tần Bắc Dương là người đàn ông có tình có nghĩa, làm sao quên được Tạp Giai từng đối tốt với anh? Bèn niệm một đoạn “Bát nhã ba la mật đa tâm kinh”, cầu khẩn sớm ngày vãng sinh. Tụng kinh xong, Tần Bắc Dương vén rèm giường, nhẹ tay chân nằm bên cạnh A U, quên cả cởi quần áo. “Anh, anh ngốc thật hay đang giả ngốc thế?” A U cười hì hì, thiên kiều bá mị, cởi áo tháo thắt lưng, giúp đỡ anh cởi quần áo, lộ ra bộ ngực đầy mồ hôi và bắp tay vạm vỡ. Ánh nến sáng trong, thiếu nữ thon thả, ngọc thể ngang dọc, triền miên đôi bên, không cần phải nói… Tuy không phải lần đầu tiên, nhưng anh vẫn đỏ bừng mặt, trán toát mồ hôi lấm tấm. Trong lòng mặc niệm “Hội chân thi tam thập vận” (30 bài thơ thật), miêu tả cảnh mây mưa của Trương Sinh và Thôi Oanh Oanh ở chùa Phổ Cứu – Chuyển diện lưu hoa tuyết, đăng sàng bão khởi tùng. Uyên ương giao cảnh vũ, phỉ thúy hợp hoan lung. Mi đại tu tần tụ, thần chu noãn canh dung. Khí thanh lan nhụy phức, phu nhuận ngọc cơ phong. Vô lực dung di oản, đa kiều ái liễm cung. Hãn quang châu điểm điểm, phát loạn lục tùng tùng. Phương hỉ thiên niên hội, nga văn ngũ dạ cùng. Lưu liên thì hữu hạn, khiển quyển ý nan chung. Mạn kiểm hàm sầu thái, phương từ thệ tố trung. Tặng hoàn minh ngộ hợp, lưu kết biểu tâm đồng. Đề phấn lưu thanh kính, tàn đăng nhiễu ám trùng. Hoa quang do nhiễm nhiễm, húc nhật tiệm đồng đồng. Ánh nến dần tắt, ngoài cửa sổ, bình minh dâng lên, biển mây núi Thái Bạch lần nữa lộ ánh vàng… Đêm động phòng hoa chúc của Tần Bắc Dương và A U như uyên ương giao cổ trọn một đêm! Thiếu nam thiếu nữ đương tuổi thanh xuân có nền tảng thể lực vượt quá người thường. A U ôm tân lang, mệt mỏi chìm vào giấc ngủ say, hít thở đều đều. Tần Bắc Dương lặng yên đứng dậy, đắp kỹ chăn cho tân nương, mặc vào trang phục thợ thủ công, thổi tắt nến, lặng lẽ ra khỏi phòng. Cửu Sắc canh giữ một đêm, ánh mắt lưu ly sáng lấp lánh, dường như nói: tân lang, không cần tân nương, cần tôi để làm gì? Suỵt! Anh dắt Cửu Sắc ra khỏi hang. Trời tờ mờ sáng, tân khách tham gia hôn lễ vẫn say giấc nồng. Ra khỏi đại điện và Triêu Thiên Môn, xuyên qua đỉnh núi Thái Bạch, vòng qua Đại Gia Hải yên tĩnh, gió lạnh thấu xương đỉnh tây bám vào, anh thành thạo tìm được lối vào mộ. Anh đi vào mới cảm thấy cả người thoải mái, mát lạnh sảng khoái. Mấy hôm nay, tế bào ung thư trong ngực lại bốc cháy lên, nếu không nhanh chóng tiến vào lăng mộ, chỉ e hỉ sự chưa xong đã phải làm tang sự. Qua cửa lăng mộ Thiên Vương Hồng Tú Toàn, chui qua đấu trường thú trấn mộ, đi tới địa cung Tần Thủy Hoàng. Ánh lửa giao nhân lại thắp lên, thẳng tới hoàng tràng đề thấu, có một chiếc quan tài thời Đường. Cháu trai của Đường Cao Tông Lý Trị và nữ hoàng Võ Tắc Thiên, con trai thứ sáu của Đường Duệ Tông Lý Đán, Chung Nam Quận vương Lý Long Kỳ. Tân lang đêm nay không dám chui vào quan tài, sợ mang không khí và bệnh tật bên ngoài theo. Thân ở mê cung do vô số cây gỗ vàng tạo thành, Tần Bắc Dương nằm xuống tại chỗ, tựa như nằm trong quan tài 1200 năm trước, mới yên tâm nhắm đôi mắt lại. Địa cung trên trời, quan tài triều Đường, có lẽ an nghỉ, có lẽ thiếp đi một lát, đây là đêm động phòng của Tần Bắc Dương…