← Quay lại trang sách

Chương 39 Mực viên Miễn phí

Năm Dân quốc thứ 11, tháng 6 năm 1922Nam Hải, ngoài biển Linh Đinh, quần đảo Vạn Sơn. Khi mọi thứ rung lắc dữ dội, Tần Bắc Dương và giao nhân đều rơi xuống nước. Cửu Sắc cũng nhảy xuống. Từ khi nuốt linh thạch của thú trấn mộ Ác Long Đông Hải, nó có khả năng bơi xuống long cung, không còn lo ngại “Thủy khắc Hỏa” trong ngũ hành. Tần Bắc Dương thấy có rất nhiều giao nhân dưới đáy biển. Giao nhân nam có đầu cường tráng. So với giao nhân nữ, bọn họ có vóc dáng giống dã thú hơn, hình thể giống cá mập hung hãn. Long cung mới là nơi chiến trường giết chóc của họ. Bọn họ lao đến, ngăn cản Tần Bắc Dương nổi lên. Trong dòng hải lưu xiết và áp lực nước, Cửu Sắc kéo dài thân, mở vảy đồng xanh, biến ra đuôi cá mập, nhanh chóng khua tứ chi, giống hệt một con cá sấu ở Nam Dương. Giao nhân nữ tựa trên một tảng san hô, xung quanh đầy những sinh vật phát sáng khiến cho khối san hô nhìn óng ánh trong suốt. Cô ta đang kêu gọi anh? Hay anh tự mình đa tình? Viên huyết ngọc ấm Hòa Điền trước ngực ấm lên. Lá phổi bị sự uất ức và khối u đồng thời đè nén lại nhận được một ánh sáng yếu ớt. Cửu Sắc cũng bơi về phía giao nhân nữ. Lẽ nào long cung mới là đường sống? Dưới san hô hồng sặc sỡ lóa mắt là viên đá xếp thành hình vòm cuốn, tựa như Kim Cang môn ở lăng mộ. Những sinh vật biển và vỏ sò bám lên cục đá, biến nó thành mộ phần và thiên đường sống cho hàu. Tần Bắc Dương bơi tới cạnh giao nhân nữ mới thấy cạnh cửa đá có rất nhiều đinh, ánh sáng chói lọi phát ra từ khe cửa. Đây chắc chắn là thành quả xây dựng, không biết là của loài người trên mặt đất hay giao nhân dưới đáy biển? Nữ giao nhân mở cửa mộ ra. Bọn họ chui vào, cửa mộ tự động đóng lại, mực nước giảm xuống, bắt đầu có không khí. Tần Bắc Dương nghển cổ áp sát vào trần nhà để thở dốc trước khi lá phổi nổ tung. Tìm được đường sống trong chỗ chết, anh ôm Cửu Sắc cảm kích nhìn giao nhân nữ, nhận lại một nụ cười mỉm của cô. Cô báo ân. Nếu không có sự giúp đỡ của Tần Bắc Dương, cô sẽ bị Lão Kim giết lấy mỡ giao nhân, biến thành ánh sáng trong địa cung giả của Tần Thủy Hoàng, tựa như một cái bấc đèn trước mặt Phật tổ. Không khí trong mộ cổ khiến phổi Tần Bắc Dương thấy dễ chịu hơn nhiều, Cửu Sắc cũng biến hình oai phong lẫm liệt. Đi vào dũng đạo sâu thăm thẳm, giao nhân chỉ dùng hai cánh tay và đuôi cá bò dưới đất, mỗi bước tiến lên đều khiến eo và mông uốn éo mãnh liệt, khiến Tần Bắc Dương cảm thấy ngại ngần. Anh ôm giao nhân nữ bằng một tay nhưng quả thật không nhẹ, lượng mỡ dưới đuôi cá rất cao dù nửa người trên rất duyên dáng. Sau khi giãy dụa một lúc, giao nhân lại lấy hai cánh tay ôm lấy cổ Tần Bắc Dương, e ấp nhìn anh, hoặc có lẽ, mê hoặc anh. Giao nhân không biết nói tiếng người dù cũng có miệng như người. Với răng và lưỡi, cô chỉ có thể phát ra sóng siêu âm như cá heo. Có điều cô lại có thể hiểu những gì Tần Bắc Dương nói, cũng nắm được nội dung cuộc nói chuyện của Tần Bắc Dương và Lão Kim. Giao nhân và nhân loại có trình độ trí lực tương đương nhiều, liệu có thể cũng có nền văn minh tương tự không? Cửu Sắc phun cầu lửa lưu ly soi sáng không gian tối tăm. Trên tường có phù điêu chạm nổi một viên công khanh đội hiền quan, mặc la bào quần với cổ gấp hình vuông, thắt lưng to bản, tay cầm thẻ hốt, đi tất lụa trắng; còn có quan viên với khăn vấn đầu, giày da màu đen, tay áo tròn, vạt áo hoành lan, thắt lưng da và túi cá. Bên kia là một võ tướng mặc giáo, đeo hộ tâm, sơn văn giáp phiến với đầu khôi, tất cả đều không giống thời Đường mà giống thời đại “hám sơn dịch hám Nhạc gia quân nan” hơn. Có lẽ người uy phong lẫm liệt kia chính là Nhạc Vũ Mục tinh trung báo quốc? Bên cạnh là Hàn Thế Trung? Có thể cho chạm khắc nhiều quan văn tướng võ nhất phẩm như vậy, ắt hẳn cấp bậc chủ mộ phải từ Thân vương trở lên. Tần Bắc Dương ôm giao nhân nữ đi về phía một chiếc quan tài đá lớn, tựa như ôm người vợ nhỏ đã cởi hết quần áo để động phòng hoa chúc… Một luồng nhiệt ùa ra, hai con mắt xanh lục xuất hiện. Giao nhân nữ đẩy Tần Bắc Dương ra. Cửu Sắc bỗng nhiên lao ra phía trước, dùng sừng hươu sắc nhọn dày đặc bảo vệ chủ nhân. Đó là một thứ gì đó rất kỳ quái, thân thể tròn như quả trứng, tám chân to khỏe, mỗi chân đều có hai hàng giác mút từ lớn đến nhỏ hướng về bốn phương tám hướng. Khi còn học ở Nhật Bản, Tần Bắc Dương thường ăn takoyaki, không giống loại quái vật trước mắt này lắm. Tuy nhiên những cái giác mút dày đặc khiến người ta sợ hãi, còn có hai cái mắt to trên đình đầu thì rất giống. Bạch tuộc khổng lồ dưới đáy biển? Khi trăm vạn lượng bạc trắng mất tích vào năm Canh Tí, có truyền thuyết nói rằng chính bạch tuộc khổng lồ đã gây ra chuyện đó. Bạch thuộc rời khỏi nước là chết. Bạch tuộc cũng không thể phát nhiệt lượng, cũng không phải cá voi hay động vật có vú. Đây chỉ có thể là một thú trấn mộ. Thú trấn mộ Bạch Tuộc Khổng Lồ? Tần Bắc Dương cảm thấy cổ chân mình bị túm lấy. Một trong tám vòi cuốn chân anh, kéo anh vào cái miệng to như chậu máu… Cái miệng nằm giữa trung tâm tám xúc tu và mười sáu giác hút, thật khiến người ta buồn nôn! Tần Bắc Dương thầm nghĩ, nếu mình bị cái miệng kia nuốt chửng thì sẽ hóa thành gì mà thấy bi thương trong lòng… Đột nhiên, cầu lửa lưu ly của thú trấn mộ Cửu Sắc lao vào vòi bạch tuộc, cắt đứt xúc tu của nó. Dịch nhầy chảy ra, trên mặt vết cắt của xúc tu bị gãy, các dải thép và da đen đan xen lộ ra, cho thấy đây không phải một con bạch tuộc thật mà là một “thể cơ giới của linh hồn”. Giờ Tần Bắc Dương mới thoát thân nhưng vòi bạch tuộc cuộn chặt vào chân anh, thêm lực hút mạnh mẽ của giác mút thì chưa thoát ngay được. Thú trấn mộ Bạch Tuộc phẫn nộ. Tuy bị đứt xúc tu nhưng nó vẫn còn bảy cái nữa, tất cả đồng loạt nhắm về Tần Bắc Dương. Cửu Sắc lại ngăn cản bằng sừng hươu, như những rặng san hô dưới đáy biển, đôi bên thực lực tương xứng. Cuối cùng, mực viên cũng tung đại chiêu. Phía sau cơ thể nó bỗng co rút lại, miệng nhả ra một làn khói đen. Sừng hươu trên đầu Cửu Sắc, mặt Tần Bắc Dương, tất cả đều bị chất lỏng màu đen hôi tanh dính lên, như một chậu mực trút lên người! Bạch tuộc cũng giống mực – khi gặp nguy hiểm thì phun mực đen! Tần Bắc Dương và Cửu Sắc ngớ người, nhìn đối phương biến thành người đen và hươu đen và cười, miệng cũng phun ra nước đen, cười như điên. Giao nhân nữ cũng cười. Chuyện sống chết trước mắt tự nhiên lại trở nên thật kỳ quặc. Sau đó, cô thét chói tai… Tiếng thét chói tai của giao nhân nữ, tựa như khi Tần Bắc Dương đi lang thang trong thế giới ngầm, băng qua biển bên trong Atlantis, giống như Odysseus nghe tiếng còi báo động. Có lẽ người cá trong thần thoại Hy Lạp lại chính là đồng loại của giao nhân Trung Quốc? Bạch tuộc trợn mắt, khi thì hung hãn, khi lại tỏ ra đáng yêu, từ từ buông vòi lùi lại phía sau. Bạch tuộc có thể nghe hiểu giao nhân, có khi còn thông minh như giao nhân. Người phương Tây cho rằng bạch tuộc có thể biết trước tương lai, giúp người Di – gan dự đoán cát hung. Thú trấn mộ Bạch Tuộc nhận lệnh của giao nhân nữ, như con vật do cô ta nuôi, lui về bên cạnh quan tài đá, biến thành một con bạch tuộc đồng xanh vàng chói lói.