Chương 43-1 Đậu hồng mọc ở phương Nam (1)
Quảng Châu mưaDưới ngọn núi cao mịt mùng, Âu Dương Anna ngoái đầu cười với chồng mình, hiện rõ nét quyến rũ của người thiếu phụ. Một đại trượng phu, một người phụ nữ yêu kiều xinh đẹp – cả hai cùng đứng cạnh nhau, trở thành đôi bích nhân, thần tiên quyến lữ của trời đất. Một năm rưỡi trước, vào lễ Giáng sinh, thích khách A Hải đã viếng thăm Âu Dương Anna ở Thượng Hải. Vì an toàn của con gái Cửu Sắc, cô quyết định chuyển khỏi Thượng Hải. Ba người họ cùng Thường Khải Thân xuôi Nam xuống Quảng Châu. Tề Viễn Sơn rời quân phiệt Bắc Dương, gia nhập Quốc dân đảng, đảm nhận vị trí quan cảnh vệ cho Tổng thống. Âu Dương Anna mua một đình viện nhỏ của một gia đình cạnh tòa Thanh Tú mà Tôn Trung Sơn đang sống, trồng hồng đậu và cây chuối. Mùa xuân, đậu đỏ kết hoa, Âu Dương Anna ngồi đọc sách, chép lại dòng thơ của Vương Duy nhiều lần: “Ðậu hồng mọc ở phương Nam Mùa xuân nắng ấm trời làm xum xuê Anh ơi! Anh nhớ hái về Nhiều cành nhiều nhánh vẹn bề nhớ thương” (1) Con gái cô đang tuổi học nói, cũng học mẹ đọc bài thơ này. (1) Bài thơ “Tương tư” của Vương Duy. Bản dịch: Phí Minh Tâm. Nguồn: thiviennet Mưa mùa hạ rơi lên bụi chuối tây cô chép “Nhất tiễn mai” của Tương Tiệp. “Một phiến xuân sầu cậy rượu xuôi Giữa ngạn thuyền trôi, lầu trước cờ vời Đò Thu nẻo Thái dặm đưa rồi Mưa đổ vài thôi Gió hắt vài hồi Đâu buổi về mang áo khách phơi Còn nghịch sênh chơi Lò chẳng hương phôi Lưu quang sao dễ bỏ rơi người Đào vội hồng rồi Chuối chóng xanh rồi” (2) Bản dịch của Se Sẻ. Nguồn: thiviennet Cửu Sắc mới ba tuổi nhưng nghe nhiều nên nhớ, học nhiều nên quen, chẳng những biết nhiều thơ ca cổ, còn nhận được không ít mặt chữ. Âu Dương Anna sống ở đảo biệt lập trên Đông Hải, trưởng thành ở bãi biển, học đại học ở Bắc Kinh, giờ lại phiêu bạt đến Dương thành ở miền Nam. Có lẽ cũng giống như mẹ cô đến từ đảo Java ở xích đạo, cô yêu miền Nam. Quảng Châu nhiều mưa, nhưng cô không thích che ô, nguyện để mưa rơi ướt áo. Bởi vì ô chính là “tán”. Thời thiếu nữ cô không sợ trời, không sợ đất, không kiêng kỵ gì hệt như cha mình – lão đại Thanh bang. Giờ cô làm mẹ, làm vợ người ta, thì lại kiêng rất nhiều thứ, chẳng hạn như không ăn lê – vì lê là “sinh ly”. Mùa hè năm ngoái, Trần Quýnh Minh dấy binh biến, phiến quân pháo kích bao vây lầu Thanh Tú. Tề Viễn Sơn vào sinh ra tử bảo vệ tiên sinh Trung Sơn thoát khỏi vòng vây. Anna ôm con gái nằm một đêm màn trời chiếu đất. Mèo mun từ ngôi mộ của công chúa Vĩnh Thái ở Thiểm Tây luôn ở bên cạnh hai mẹ con. Ngày tiếp theo, Tề Viễn Sơn đưa vợ con mình lên tàu Vĩnh Phong ở Châu Giang. Tiên sinh Trung Sơn cùng phu nhân, Thường Khải Thân đều đã ở trên tàu. Mọi người đoàn viên, không khỏi thổn thức. Tiên sinh Trung Sơn chuyển lên Thượng Hải, Tề Viễn Sơn và Âu Dương Anna tị nạn ở Hương Cảng nửa năm. Đầu năm, phiến quân của Trần Quýnh Minh bị khu trục, Quảng Châu về lại tay Đảng cách mạng. Anna trở lại đình viện cũ ở Tú Sơn chỉ vì thích câu hồng đậu và chuối tây này. Thường Khải Thân nắm quyền, hỗ trợ Tề Viễn Sơn rất nhiều vì nể mặt Âu Dương Anna – vào đêm Giáng sinh năm 1921 cô đã ký bút hùng hồn cho họ mượn tiền, xem như ơn cứu mạng. Ở trung tâm cách mạng, trong vòng xoáy những nhân vật phong vân, Âu Dương Anna lại không hề hứng thú với chính trị. Nhiều năm trước, cô mong muốn làm quan ngoại giao nữ đầu tiên của Trung Quốc, công sứ nữ đầu tiên, tổng trưởng ngoại giao nữ đầu tiên, thậm chí là tổng thống nữ đầu tiên. Nhưng từ khi con gái Cửu Sắc ra đời, cô đã từ bỏ mọi ước mơ. Hơn nữa, cô cũng đã gặp được nhiều việc đời người hiếm thấy – từng tham gia Hội nghị Hòa bình Paris, tiếp xúc với nhóm đàn ông có quyền thế nhất địa cầu, chẳng hạn như Tổng thống Mỹ, Thủ tướng Anh, Tổng thống Pháp… Nhưng ở cái nơi Trung Quốc bần cùng lạc hậu này, có bò lên được đỉnh núi quyền lực, chẳng hạn như chiếm giữ các vị trí quan chức trong chính phủ Bắc Dương, cũng có là gì so với võ đài quốc tế? Bây giờ, cuộc đời của cô gói gọn trong việc giúp chồng dạy con, rảnh rỗi thì đọc “Phù sinh Lục ký”, tưởng tượng ra những tháng ngày của Thẩm Tam Bạch và Vân nương. Dù cho Vân nương thổ huyết mất sớm, cô vẫn có điều Âu Dương Anna ước ao – chính là hạnh phúc lứa đôi. Ngoài việc chăm sóc con gái, cô thường nhớ lại thời gian ngắn ngủi trải qua cùng Tần Bắc Dương, lắng nghe tiếng mưa Quảng Châu dầm dề, xem hoa tàn hoa nở trước sân, ngắm bầu trời mây cuồn cuộn tan dần, mùa xuân có hồng đậu nở, mùa hạ có chuối tây…