← Quay lại trang sách

Chương 7-1 Lễ vật của thích khách

Địa cung Tần Thủy Hoàng giảTần Bắc Dương mở mắt, toàn thân toát mồ hôi lạnh. Anh sợ mồ hôi và hơi thở của mình sinh ra hơi nóng, sẽ phá hỏng thi thể của tiểu Hoàng tử triều Đường bèn vội vàng chui ra khỏi quan tài rồi đậy nắp lại. Anh để Cửu Sắc ở lại địa cung trên trời rồi một mình đi tới đỉnh núi, vừa đúng lúc bình minh. Lúc này anh mới phát hiện hôm qua trời đổ tuyết lớn, giờ đã trời quang mây tạnh, khắp đồi núi được phủ lên một lớp tuyết lóng lánh như ngọc. Lão Kim bận rộn từ sáng sớm, Trung Sơn cũng đi theo phụ việc, bọn họ chỉ huy mọi người trên núi Thái Bạch dọn dẹp tuyết đọng trước sân, trang trí đại điện Truy Nguyên huy hoàng rực rỡ, đêm nay còn phải chong đèn kết hoa chào mừng ngày lễ Giáp Tý sáu mươi năm của Liên minh Thích khách núi Thái Bạch. Hai người bọn họ không giống thích khách mà giống như quản lý và lễ tân khách sạn. A U tuy đang có thai nhưng dù sao cũng chỉ mới hai, ba tháng, hình thể còn chưa thay đổi, cũng an bài việc lớn việc nhỏ cho buổi lễ đêm nay. Tần Bắc Dương lại có vẻ rảnh rỗi nhàn hạ, ung dung rảo bước trên nền tuyết, chỉ có Lý Cao Lâu đeo mặt nạ quỷ đi theo bên cạnh. Đi qua Đại Gia Hải lấp lánh băng tuyết, Lý Cao Lâu đeo túi đồ nói: “Mười Thiên Can: Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý. Mười hai Địa Chi: Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tị, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi. Từ Giáp Tý, Ất Sửu, Bình Dần, Đinh Mão, cho đến cái cuối cùng là Quý Hợi, vừa đúng tổ hợp sáu mươi, một giáp tuần hoàn, cứ thế lặp đi lặp lại, vĩnh viễn không ngừng. Người Trung Quốc cổ đại dụng thiên can địa chi để tính giờ, ngày, tháng, năm, giống như bốn cột trụ giữa thiên địa, chống đỡ khái niệm thời gian” “Thời gian…” Tần Bắc Dương như đang cùng hắn thảo luận một vấn đề triết học: “Thầy làm tôi nghĩ tới một người bạn” “Sáu mươi năm trước, tàn lưu Thái Bình Thiên Quốc hộ tống vị ấu Thiên Vương và linh cữu của Thiên Vương tới núi Thái Bạch tị nạn, noi theo Sơn Lão Nhân của nước Ba Tư bảy trăm năm trước, sáng lập Liên minh Thích khách. Lễ mừng Giáp Tý đêm nay chính là chuyện vui quan trọng nhất trong suốt sáu mươi năm qua” Trong lúc nói chuyện, Lý Cao Lâu vẫn không ngừng nhìn lên bầu trời, không biết đằng sau mặt nạ quỷ là ánh mắt như thế nào? Tần Bắc Dương ngẩng đầu nhìn bầu trời lạnh lẽo sau cơn mưa tuyết: “Thầy đang nhìn gì vậy?” “Nhìn tai ương đẫm máu” “Trời đất sáng sủa, lấy đâu ra tai ương đẫm máu?” Dù nói như vậy nhưng trong lòng Tần Bắc Dương lại nhớ tới giấc mơ trong quan tài của tiểu Hoàng tử Triều Đường lúc rạng sáng. Lý Cao Lâu vỗ túi đồ sau lưng rồi nói: “Chỉ mong không có” Màn đêm kéo tới. Lễ Giáp Tý sáu mươi năm của núi Thái Bạch chính thức bắt đầu. Đã là sự kiện ăn mừng trọng đại sáu mươi năm một lần của núi Thái Bạch thì làm sao thiếu được khách mời và lễ vật của Liên minh Thích khách. Cầu treo của núi Thái Bạch hạ xuống, lão Kim và Trung Sơn dẫn theo vài tên thích khách, ngực ôm dao găm, vác súng trên vai, đi ra nghênh đón sáu đại biểu của Liên minh Thích khách. Sáu thích khách hàng đầu với ngôn ngữ và màu da khác nhau đều mang theo lễ vật đi qua cầu treo. Hiện giờ đang là thời điểm nhạy cảm của Liên minh thích khách và Liên minh thợ thủ công cho nên bọn họ đều giao nộp vũ khí để tỏ rõ bản thân không có ý xấu. Đại điện Truy Nguyên, mọi người đồng thanh hô vang tín điều “Máu chảy năm bước, thiên hạ đổ tang” mà Tần Bắc Dương định ra. Nam nữ chủ nhân núi Thái Bạch cùng ngồi trên ngai vàng. Bên hông Tần Bắc Dương dắt dao găm Assassin bằng vàng, A U đeo dao găm ngà voi cấp bậc cao nhất, hai người mặt mày sáng láng, mười ngón đan xen. Lão Kim đứng ở vị trí đầu tiên, sau đó là Mặt Nạ Quỷ Lý Cao Lâu, người thứ ba là Trung Sơn tuổi trẻ hăng hái, kinh nghiệm của cậu ta là ít nhất nhưng địa vị lại vượt xa rất nhiều huynh đệ lớn tuổi. Đại biểu đầu tiên của Liên minh Thích khách là người Mỹ, nhưng không phải “Thiên sứ Michael” từng giúp A U bình định loạn Thiên Quốc mà là một người da trắng tóc đen mũi ưng, cũng không giống người Angles nước Đức mắt xanh tóc vàng. Người này chào hỏi người kế thừa dao găm Assassin – đại thủ lĩnh trên danh nghĩa của Liên minh Thích khách bằng lễ nghi Tây Dương. Hắn tự xưng là Vito Corleone, đến từ đảo Sicilia – Địa Trung Hải, thành viên Mafia New York, ám sát vô số nhân vật lớn, cũng từng tham gia hoạt động mưu sát chính trị. Hai năm trước, Liên minh Thợ thủ công tắm máu hang ổ của Liên minh Thích khách nước Mỹ, giết chết cha và ba người anh em của hắn. Hắn và Liên minh Thợ thủ công có mối thù không đội trời chung. Món quà mà hắn mang tới ngày hôm nay là một bộ máy quay đĩa hát mới nhất của công ty sản xuất máy hát Colombia, kèm theo một bộ đĩa nhạc kịch cổ điển bằng tiếng Ý.