← Quay lại trang sách

Chương 7-2 lễ vật của thích khách 2

Tần Bắc Dương rất thích món quà này, đưa tay nhận lấy máy hát và đĩa nhạc, nói bằng tiếng Anh không mấy lưu loát của mình: “Có “Đám cưới của Le Figaro” không?”Vito Corleone lấy ra một đĩa hát và đặt nó trên bàn xoay. Hai năm trước, lão Kim đã lắp đặt máy phát điện loại nhỏ cho núi Thái Bạch, vừa cắm điện, giọng hát của hai người phụ nữ Ý đã vang vọng khắp đại điện Truy Nguyên, tiếng ca du dương khắp vũ trụ và trời đêm Tần Lĩnh… A U hứng thú dâng trào, mọi người chuyển tới Bạt Tiên Đài trên đỉnh Tần Lĩnh, ngồi trước miếu Khương Tử Nha ngắm trăng. Tuyết trắng mênh mông chồng chất, vài chỗ mềm xốp có thể lấp kín đầu gối, khung cảnh bao la tươi đẹp đến lạ. Trong truyền thuyết, núi Thái Bạch, Bạt Tiên Đài chính là nơi Khương Tử Nha phong thần. Ba nghìn năm trước, sau khi Vũ Vương diệt Trụ, tổng cộng đã phong 365 vị thần trong giới thần tiên khắp đất nước, Khương Tử Nha cũng trở thành chủ thần của núi Thái Bạch. Tượng Khương Tử Nha trong miếu cưỡi một con tứ bất tượng, cực giống Cửu Sắc biến về lúc còn nhỏ. Mỗi lần đi tới nơi này, Tần Bắc Dương đều nghĩ chẳng lẽ thần thú tổ tiên của Cửu Sắc từng là vật cưỡi của Khương Tử Nha? Từng giúp Vũ Vương phạt Trụ, giúp Chu Thiên Tử gây dựng giang sơn? Năm xưa Thiên Quốc tới núi Thái Bạch lánh nạn, theo lệ cũ, Thiên Vương hẳn phải đập nát những thần linh cũ, chuyển sang cung phụng hoàng đế. Cũng may Mạnh Bà mắt nhắm mắt mở bỏ qua cho Khương Tử Nha, tùy ý để ngôi miếu cổ này nằm trên đỉnh núi, nhưng lại không cho phép bất cứ kẻ nào thờ cúng tượng thần. Trên Bạt Tiên Đài, mọi người bày ra đào Mĩ Hầu và nước Cam Lộ, nghe “Đám cưới của Figaro” phát ra từ máy quay đĩa. Tần Bắc Dương đã ủ rũ cả một ngày, giờ nghe tiếng nhạc lại bỗng thấy phấn chấn. Sau khi thích khách nước Mỹ dâng lễ vật, thích khách Tây Ban Nha cũng dâng lên một chiếc đàn Guitar cổ điển đến từ cung điện Alhambra ở Granada, thích khách Ả Rập ở Syria thuộc Pháp cũng dâng tặng một chiếc loan đao đến từ Damascus, thích khách Rajput của Ấn Độ thuộc Anh tặng viên kim cương “Ánh sáng đại dương”, thích khách Java của Đông Ấn thuộc Hà Lan tặng một túi Long Diên Hương. Đại biểu cuối cùng của Liên minh Thích khách là thích khách đến từ Triều Tiên. A U chỉ hỏi một câu: “Vì sao không phải Duẫn Cát?” Cô nhớ tới thích khách trẻ tuổi từng giúp cô tìm kiếm Tần Bắc Dương tại Triều Tiên vài năm trước. Vị khách này mặc Hanbok dài có đai lưng, chừng ba mươi tuổi, để râu, nói giọng Đông Bắc không được lưu loát cho lắm: “Thưa chủ nhân núi Thái Bạch, tôi họ Kim, tên Chính Vân, thành viên của Tổ chức ám sát độc lập Triều Tiên. Năm trước, Duẫn Cát mưu đồ ám sát Thiên Hoàng Chiêu Hòa mới đăng cơ của Nhật Bản, sự việc bại lộ, phải trốn ra biển tị nạn. Cậu ấy đặc biệt ủy thác tôi tặng một củ nhân sâm Cao Ly hiệu Thiên Tự cho nữ chủ nhân núi Thái Bạch” Tất cả lễ vật đều đã được lão Kim và Trung Sơn kiểm tra qua, người Triều Tiên mở hộp sâm Cao Ly ra, lấy ra một củ sâm đã được phơi khô có hình dạng giống như một đứa trẻ. Tần Bắc Dương từng thấy sâm Cao Ly, nhưng lại chưa bao giờ nhìn thấy củ nhân sâm nào đẹp như vậy… Dài chừng hơn bảy thước, bề mặt màu hồng đất, dưới ánh lửa lại phát ra ánh sáng hôn ám nhu hòa, hai rễ cây vừa thô vừa ngắn, gọi là “rễ bướm”. Đường vân giống như miệng bát, phần rễ chi chít vòng ngang, phần dưới đầy những vết rãnh ngang dọc và bốn cái chân, hình dáng giống bàn chân của một đứa trẻ, tỏa ra hương thơm nồng đậm lạ lùng, khiến người ta như chìm vào giấc mộng. Tần Bắc Dương hít sâu một hơi, cảm giác tim phổi nóng rực, một làn khí thuần dương mạnh mẽ từ đan điền chạy thẳng tới lòng bàn chân cuồn cuộn không dứt, cảm giác như sắp phun cả máu mũi. “Sâm Cao Ly chính là vua của bách thảo, dưỡng âm bổ thận, là vật thượng hạng tăng cường sức khỏe có thể bổ sung nguyên khí, an thần ích trí, kéo dài tuổi thọ. Sâm Cao Ly chính tông được bào chế từ nhân sâm được tuyển chọn kỹ càng trong vòng sáu năm, trong quá trình này, người ta sẽ sử dụng các loại dược liệu khác để hóa giải sự khô nóng của nhân sâm, công thức này nằm trong tay các vị đại sư Triều Tiên, tuyệt đối không truyền ra ngoài. Bởi vậy, cho dù có người đào được nhân sâm mọc dại trên núi Trường Bạch, nhưng chưa qua tay đại sư Triều Tiên thì vẫn không thể đánh đồng với sâm Cao Ly. Từ xưa đến nay, sâm Cao Ly đều là cống phẩm hạng nhất được Triều Tiên dâng lên cho hoàng đế các nước, mà sâm Cao Ly cực phẩm như vậy, có lẽ ngay cả các bậc đế vương muôn đời như Khang Hy, Càn Long cũng chưa từng được thưởng thức” Người Triều Tiên cười xấu xa: “Trước kia, các quan lớn quý tộc Thanh triều đều nói nếu không có sâm Cao Ly nước Triều Tiên, chỉ sợ ngay cả việc giường chiếu cũng khó khăn, đến cả con cũng không sinh được” Nghe được nửa đoạn, lão Kim hừ một tiếng: “Sao nghe có vẻ ba hoa khoác lác vậy?” “Thử chút cũng không sao!” A U vuốt bụng mình, nói: “Anh, em cho người đem sâm Cao Ly này đi sắc thuốc uống lên, đảm bảo anh có thể sinh thêm một thằng con trai” Mặt Thần Bắc Dương đỏ bừng lên, về phương diện này anh vẫn giống hệt như lúc thiếu niên. Người Triều Tiên tên Kim Chính Vân nâng nhân sâm Cao Ly vô giá lên, khom lưng đầy khiêm tốn, dâng lên quá đỉnh đầu, giống như sứ thần Triều Tiên tiến cống hoàng đế Thanh Triều năm xưa, chậm rãi tới gần A U và Tần Bắc Dương. Đột nhiên, A U rút con dao găm ngà voi bên hông ra.