Chương 13-1 từ bắc bình tới đông lăng 1
Xuyên qua thung lũng giữa vô số ngọn núi, phong cảnh hoang sơ bát ngát, triền núi như một bức tường cao ngất. Qua Tướng Quân Quan là Hoàng Nhai Quan và Mã Lan Quan, từ thời Tiền Tần, nơi này đã là nơi binh mã giao tranh. Các dân tộc làm nông xây dựng tường cao trên các ngọn núi nhưng chưa bao giờ thực sự ngăn chặn được vó ngựa của các dân tộc du mục. Trường Thành giống như long mạch nhấp nhô trên sườn núi. Phong Hỏa Đài đều là do Thích Kế Quang tạo ra, tuy phần lớn đã hoang tàn đổ nát, nhưng khí thế của đỉnh núi hùng vĩ nguy nga há có thể bị năm tháng mài mòn?Toàn thân Tiểu Mộc mềm oặt nằm xụi lơ trong xe ngựa. Hắn giống như người vợ nhỏ bị thổ phỉ bắt cóc, sắp bị đưa lên núi làm áp trại phu nhân. Theo cơn gió từ phía Đông thổi tới, hắn ngửi được một mùi hương quen thuộc… Từ lúc sinh ra đã ngửi được, một khi rời khỏi mùi hương này sẽ như không thể sống nổi. Đó là mùi hương của lăng mộ. Mùi hương này rất mới, không giống những mộ cổ từ thời Chiến Quốc, Lưỡng Hán, Ngụy Tấn mà hắn từng đào lúc trước, trong mùi hương xen lẫn nhiều lớp đất thuộc các niên đại khác nhau, chủ nhân ngôi mộ đã hóa thành tro tàn, những thớ gỗ mục nát và những bức họa bong tróc và những món đồ đồng rỉ sét. Mùi hương hắn ngửi được lúc này giống như một cỗ thi thể còn tươi mới, các đốt ngón tay trên cơ thể đều mềm mại, còn vương lại một chút hơi ấm, chờ hắn tới chạm vào… Hai tháng trước, thôn trộm mộ tại Hà Nam – Lạc Dương. A Hải dẫn theo quân đội tới cướp A Mộc đi. Hắn bị trói tới sân bay Tây An, lại bị bọn lính nhét vào một chiếc phi thuyền. Túi khí khổng lồ với ký hiệu Kim Tự Tháp một mắt giống như một cỗ quan tài bay, xuyên qua bóng đêm trên đồng bằng Quan Trung. Tiểu Mộc nhìn thấy đỉnh núi cao nhất dãy Tần Lĩnh tuyết trắng phủ dày… Bạt Tiên Đài. Núi Thái Bạch mà các hậu duệ Thiên Quốc khổ tâm gầy dựng sáu mươi năm đã hoàn toàn thiêu rụi. Vô số thú trấn mộ hoành hành, lại có mấy con tàu lượn hạ xuống. Túi khí của một con phi thuyền phát nổ, gây ra tuyết lở trên núi Thái Bạch. Tiểu Mộc mới nhìn lên đỉnh Bạt Tiên Đài đã thấy một chàng trai vóc dáng cao lớn, tóc dài lất phất. Đó là Tần Bắc Dương. Sau đó, A U, Tần Bắc Dương, Lý Hưng Thịnh và Thiên Sứ Bốn Cánh lần lượt rơi khỏi Bạt Tiên Đài. A Hải mang Tiểu Mộc và các binh sĩ còn may mắn sống sót xâm nhập địa cung Thiên Quốc, kíp nổ lăng mộ Thiên Vương nhưng lại phát hiện quan tài rỗng tuếch, không tìm được kho báu Thiên Quốc trong truyền thuyết. A Hải lại mở địa cung Hoàng lăng Tần Thủy Hoàng phục dựng ra, tìm được quan tài của tiểu Hoàng tử Triều Đường tại Bạch Lộc Nguyên ở ngay giữa tâm hoàng trường đề tấu. A Hải vươn tay mở nắp quan tài, Tiểu Mộc chỉ cần nhìn một cái đã xác định thiếu niên nằm trong đó chính là cháu trai của Đường Cao Tông Lý Trị và Nữ hoàng Võ Tắc Thiên – Chung Nam Quận vương Lý Long Kỳ. Sau khi bị đào khỏi mộ mười năm, thi thể của tiểu Hoàng tử vẫn không hề hư thối, trông rất sống động. Tiểu Mộc lập tức quỳ xuống. Đám lính dùng máy móc thiết bị được Liên minh Thợ thủ công cung cấp mang quan tài Triều Đường ra khỏi địa cung, đưa lên khoang tàu Zeppelin, ném xuống vô số thi thể thú trấn mộ và nhân loại. Kế hoạch hành động tiếp theo của A Hải chính là nhằm vào Đông Lăng. Chỉ cần đưa Tiểu Mộc đi cùng, bày ra các kỹ năng trộm mộ tổ truyền, A Hải bèn giao cho hắn trông coi quan tài tiểu Hoàng tử Triều Đường. Đây là điểm yếu của Tiểu Mộc, cũng là dục vọng hắn ngày đêm tơ tưởng không thể ức chế. Tiểu Mộc bèn đồng ý. Phi thuyền rời khỏi Thiểm Tây, bay tới một dải đất rét lạnh phía Đông Bắc. Suốt dọc đường đi, Tiểu Mộc vẫn luôn bị bịt mắt, không biết mình đã đi tới đâu? Xuống phi thuyền, hắn lại bị đưa lên xe ngựa. Ngoại trừ A Hải còn có một chàng trai trẻ tuổi đồng hành… Người này tên là Trung Sơn, tướng mạo cậu ta khiến Tiểu Mộc nhớ tới một người. Mấy ngày trước, Bắc Kinh vừa như gặp phải đại địch, A Hải, Trung Sơn và Tiểu Mộc bị tống vào nhà tù của quân phiệt Bắc Dương. Dù sao A Hải làm thiệt hại năm phi thuyền, lại không thể mang tới năm trăm tấn vàng của Sa Hoàng như đã hứa. Ba người vốn phải bị bắn chết, nhưng vì quân Phụng rút khỏi Bắc Kinh, Trương đại soái bị bắn chết tại đồn Hoàng Cô nên được miễn chết. Thời điểm quân Quốc Dân Cách Mạng tiến vào Bắc Kinh, A Hải nhân lúc rối loạn chạy trốn khỏi nhà giam, mang theo cả Trung Sơn và Tiểu Mộc. Bọn họ nán lại ở Bắc Kinh vài ngày, tìm được lão thái giám Hà Thường Tại ở thôn Quan… hiện tại đang bị trói trong cỗ xe ngựa thứ hai. Kiếp nạn này muốn tránh cũng không tránh được, xuyên qua khe hở trên rèm cửa, Tiểu Mộc có thể nhìn thấy núi Xương Thụy phía Nam Mã Lan Quan đằng xa, tới Đông Lăng rồi. Tại điểm cực Nam của khu lăng mộ, giữa hai ngọn núi Thiên Thai và Yên Đôn có một con đèo hiểm yếu, một dòng nước xiết tuôn chảy, hai bờ là vách đá dựng đứng, nước lạnh như băng, gọi là Long Môn Khẩu. Là con đường duy nhất dẫn tới nơi hạ táng Đế Hậu triều Thanh. A Hải để lộ vết sẹo trên mặt, hắn và Trung Sơn mỗi người điều khiển một cỗ xe ngựa, từ xa nhìn lên đền thờ đá nguy nga tráng lệ… năm gian, sáu trụ, mười một lâu, đền thờ có diện tích lớn nhất Trung Quốc. Qua đền thờ đá là Đại Hồng Môn. Ba vòm cửa giống như ánh mắt của ba ngôi mộ, hai bên trải dài bức phong thủy của Đông Lăng, bao vây chặt chẽ toàn bộ lăng viên và núi Xương Thụy. Trước Đại Hồng Môn có binh sĩ súng thật đạn thật canh gác, nhưng quần áo lại tả tơi rách rưới, trông chẳng khác gì thổ phỉ. Phía Đông ngoài Đại Hồng Môn có một tòa lăng mộ hoang tàn cổ xưa, có thể thấy Minh Lâu trên Bảo Đỉnh ở bên cạnh – lăng Chiêu Tây của Hoàng thái hậu Hiếu Trang. Lại nói, vị Hoàng thái hậu Hiếu Trang này cũng là đồng tộc của tiểu Quận vương Ngạc Nhĩ Đa Tư Đa La, đều là hậu duệ gia tộc Hoàng Kim của Thành Cát Tư Hãn. Bà là mẹ của vua Thuận Trị, bà của Khang Hy, cũng là chị dâu của Đa Nhĩ Cổn. Đây là lăng mộ Hoàng hậu cấp bậc cao nhất triều Thanh, cũng là vị tổ tiên hoàng thất nhà Thanh có vai vế cao nhất tại Đông Lăng. Trên tường dán thông cáo của đội quân 12 quân đoàn 6 quân Quốc Dân Cách Mạng, đại ý là đội quân đang quét sạch đạo tặc, đường ra vào lăng mộ bị phong tỏa, dân chúng không được tự ý xông vào, người nào trái lệnh giết chết không tha. Binh sĩ canh gác Đại Hồng Môn nhìn thấy A Hải, lập tức mở chốt súng, chuẩn bị bắn. A Hải cao giọng hô: “Xin hãy thông báo cho quân trưởng, nói Hải tiên sinh từ Bắc Bình tới thăm” Đợi không lâu đã có một tên quan quân đi ra Đại Hồng Môn mới nhóm khách không mời này vào. Hai bên Thần Đạo có rất nhiều cọc gỗ bị chặt ngang. Trong lăng mộ từng có tám trăm cây đại thụ, lá tùng rợp bóng cả dãy núi. Ngày hè nóng bức nhưng chẳng khác nào cuối thu, được gọi là “Hải Thụ”. Còn có ba lối thoát hiểm khi hỏa hoạn được dọn sạch cây cối và cỏ dại để tránh ngọn lửa lan tràn. Khi nhà Thanh còn hưng thịnh, trong lăng viên có tới hơn một nghìn binh lính Bát Kỳ, Lục doanh tại Mã Lan Quan sau núi còn có hơn ba nghìn người, cộng thêm nhân viên thường trú của phủ Nội Vụ, và Bộ Lễ, tổng cộng hơn tám ngàn người. Ngoại trừ Tử Cấm Thành thì lăng viên hoàng gia là vùng cấm hàng đầu, kẻ nào dám tự tiện chặt cây, săn thú đều phải bị chém đầu hoặc sung quân. Bây giờ nhìn núi non trọc lốc, lăng tẩm mặc người quấy phá. Triều Thanh diệt vong hơn mười lăm năm, hoàng thất triều Thanh tuy vẫn còn đại thần giữ lăng nhưng lại là một tên vương công quý tộc ngu ngốc vô dụng trộm cắp táy máy, đã bỏ trốn mất tăm mất dạng từ lâu. Xuyên qua tháp bia Thần Công Thánh Đức của Hoàng đế Thuận Trị, hai bên là cột đá chạm trổ, xa hoa lộng lẫy. Hai bên Thần Đạo bài trí tượng đá, từ toan nghê, lạc đà đến voi lớn, kỳ lân, ngựa nằm, cùng với văn thần võ tướng mặc phục sức triều Thanh. Đi tới Long Phượng Môn sáu trụ, ba cửa, bốn vách tường, vách tường được khảm ngọc lưu ly, cửa hướng thẳng vào cột lửa, qua cánh cửa này chính là âm dương cách biệt. Xe ngựa không thể đi qua cánh cửa này, Tiểu Mộc bị lôi xuống. A Hải sai người cởi trói cho hắn, khắp nơi đều là binh lính trạm gác, căn bản không có cơ hội đào thoát. Tiểu Mộc ngoan ngoãn theo sát bên cạnh A Hải, dùng tầm nhìn nơi khóe mắt trộm quan sát phong cảnh… Quần thể núi non phương Bắc giống như cửu long xuống biển, tuy là tháng Bảy giữa hè, trong lăng viên đã mang một bầu không khí xơ xác tiêu điều.