← Quay lại trang sách

Chương 18-1 Hoàng đế Càn Long

“Tới Đông Lăng rồi!”Tiểu Quận vương Ngạc Nhĩ Đa Tư Đa La – Bột Nhi Chỉ Cân Thiếp Mộc Nhi cưỡi trên ngựa ô Mông Cổ, đưa tay che nắng, nhìn về phía núi Xương Thụy gợn sóng nhấp nhô. Lý Hưng Thịnh thúc ngựa đuổi theo: “Đông Lăng chính là vùng đất phong thủy mà Cao Tổ phụ đời thứ bảy của tôi tuyển chọn. Mọi người xem núi Xương Thụy này đi, núi non trập trùng, rừng lá mênh mang, ánh nắng trải dài, sương mù lãng đãng. Thuận Trị đế đặt đồ vật quan trọng của mình vào trong huyệt mộ mà thầy phong thủy chọn trúng, đó là giếng vàng của Hiếu Lăng. Tay nghề do Lý Thuần Phong – tổ tiên nhà tôi truyền lại, âm trạch phải chú ý long mạch, địa thế sông núi Đông Lăng cực kỳ hưng vượng. Mà núi Xương Thụy lại là một phần trong núi Yến, là lá chắn của kinh kỳ, hướng Đông kéo dài tới Sơn Hải Quan, người nhà Thanh cho rằng núi Yến và núi Trường Bạch có cùng một mạch. Núi Trường Bạch ngoài quan ngoại chính là vùng đất khởi nguyên của triều đại, có thể bảo vệ cơ nghiệp vạn năm” “Nhưng Triều Thanh nhập quan hơn hai trăm sáu mươi năm, cuối cùng vẫn diệt vong” Trinh thám Diệp Khắc Nan tháo mũ xuống, cúc áo đã bung ra vì tiết trời nóng nực, nhìn núi Yến nhấp nhô uốn lượn như một con rồng khổng lồ. “Thám trưởng Diệp, cha tôi từng nói với tôi, cho dù phong thủy có tốt đến đâu, long mạch có mạnh đến đâu, cũng không cản được thế cục thiên hạ. Long mạch tại đất, thế cục tại trời, đất sao có thể ép được trời?” Lý Hưng Thịnh vỗ vào cổ ngựa nói: “Theo cách lý giải của khoa học thì chính là vạn vật đều có thời kỳ bán phân rã. Ví dụ như nguyên tử bắt đầu thoái biến, số lượng càng lúc càng ít, độ thoái biến chậm lại sẽ sinh ra một loại nguyên tố khác, phóng ra alpha, beta hoặc neutrino. Thoái biến là phương thức chuyển chất lượng thành năng lượng cho đến khi nguyên tử thoái biến đến chất đồng vị ổn định” Người phụ nữ duy nhất trong những người này mặc trang phục Tây Dương tư thế hiên ngang oai hùng, chân đi giày da, cưỡi một con ngựa trắng, đôi mắt màu lưu ly mở to: “Sự thoái biến kéo dài của triều Thanh sinh ra những năng lượng to lớn như Thái Bình Thiên Quốc, cường quốc xâm lấn, cắt đất đền tiền, cách mạng Tân Hợi, cuối cùng biến thành một vật chất khác, chính là Trung Hoa Dân Quốc” Lý Hưng Thịnh gật đầu đồng ý: “Trung Hoa Dân Quốc cũng sẽ dựa theo quá trình này, thoái biến thành một triều đại mới… Đây là quy luật lớn hơn cả phong thủy và long mạch. Như cách nói của thời đại này, cũng là quy luật của Sài tiên sinh*” *Sài tiên sinh: Science. “Các vị, mặc kệ Sài tiên sinh hay là Đức tiên sinh, con rồng đằng trước sắp chết rồi!” Một người đàn ông mặc trang phục thợ thủ công, khoác áo choàng dài, râu ria rậm rạp nói: “Không, rồng đã chết từ lâu rồi, đằng trước là xác rồng” Người vừa nói là Tần Bắc Dương. Bên cạnh ngựa của anh là một con chó ngao hung mãnh có lông bờm màu đỏ, nó là Cửu Sắc. Hai ngày trước, Tần Bắc Dương, tiểu Quận vương, Lý Hưng Thịnh, trinh thám Diệp Khắc Nan, Âu Dương Anna và Cửu Sắc cùng rời khỏi Bắc Kinh, dọc theo Trường Thành phóng ngựa lao tới Đông Lăng triều Thanh. Dọc đường đều là chiến tranh loạn lạc, thổ phỉ và binh lính hoành hành, còn có rất nhiều cổ mộ bị quật lên. Tần Bắc Dương tùy tiện tìm một ngôi mộ cổ thời Liêu, chui vào ngủ một đêm để kéo dài mạng sống. Tới Đông Lăng, có tiếng lửa đạn vang dội từ trong Tường Phong Thủy truyền đến. Tần Bắc Dương trèo lên sườn núi, có thể thấy được trong Đông Lăng có quân đội mấy vạn người, khắp nơi đều là binh sĩ canh gác, rất nhiều bộ đội giương súng xả đạn vào vùng đất hoang vu, thỉnh thoảng khói thuốc súng lại bốc lên cuồn cuộn. Diệp Khắc Nam lại đội mũ lên: “Bọn họ muốn ra tay rồi” “Xem ra không vào được bằng cửa chính rồi, tường Phong Thủy cũng khỏi phải nghĩ” Lý Hưng Thịnh xuống ngựa rồi tiến lên vài bước: “Chúng ta có thể trèo lên từ sau núi, sau đó tiến vào lăng tẩm” Mọi người bỏ ngựa đi bộ, trèo lên dãy núi hiểm trở. Đi trong rừng cây hơn một giờ đồng hồ mới thấp thoáng thấy được cung điện tường đỏ ngói xanh dưới chân núi. Lúc này, trong một tòa Bảo Đỉnh to lớn dưới chân núi chợt vang lên tiếng nổ vang dội, mặt đất dưới chân cũng rung chuyển, hai mắt Cửu Sắc sáng lên. Lý Hưng Thịnh nói từ kiểu cách của lăng mộ này, có thể khẳng định chắc chắn là lăng tẩm Đế vương. Từ sau núi đi xuống giống như đi cửa sau, ngược lại với phương hướng tiến vào lăng tẩm lúc bình thường, bỏ qua các trạm kiểm soát như Thần Đạo, đình bia, điện Long Ân, tiến thẳng tới ngay đằng sau Bảo Đỉnh và thành Nguyệt Nha. Quả nhiên không đụng phải binh lính, cả đội quân lớn đều đang canh giữ đằng trước lăng mộ. Bọn họ dùng dây thừng trèo lên Bảo Đỉnh của phần mộ, phát hiện cửa vào mộ đã bị quân phiệt mở ra. Phá cửa bằng bom gây ra hư hại nghiêm trọng, đất đá ngổn ngang, binh lính nối đuôi nhau liên tục tiến vào lăng mộ.