Chương 27-1 Thợ mộ Paris 1
Paris! Paris!Paris, mùa hạ năm 1932. Những năm hòa bình cuối cùng trước tai họa, Đại suy thoái càn quét cả địa cầu với khí thế không gì cản nổi. Kinh đô hoa lệ thế giới Paris cũng không thể thoát khỏi nạn đói và suy thoái, rất nhiều cô gái trẻ ra đường bán thân, công nhân diễu hành phản đối giảm biên chế và thất nghiệp. Đảng Bảo Hoàng đang mong chờ sự sụp đổ của nền Cộng Hòa Thứ 3. Các quân nhân lên kế hoạch cho cuộc chiến tranh thế giới tiếp theo, hoặc là tiếp tục chia nước Đức thành tám phần, hoặc là bị nước Đức phản công. Âu Dương Anna đội một chiếc mũ mềm màu trắng, mặc váy và giày cao gót thời thượng nhất năm đó, chậm rãi bước xuống từ nhà ga xe lửa. Cô đặt hành lý tại khách sạn Ritz ở Place Vendôme, thay một chiếc quần yếm sạch sẽ năng động, đội một chiếc mũ săn cáo màu đen, bên hông giấu một khẩu súng, đi tới Nhà thờ Đức Bà trên đảo Cite. Dưới ánh nắng Paris, hai tòa tháp của Nhà thờ Đức Bà vươn lên tận tầng mây. Anna đi vào đại điện trong cổng vòm, hơi lạnh của kiến trúc cổ tám trăm năm chạy dọc từ lòng bàn chân lên tới đỉnh đầu. Cửa sổ thủy tinh hình hoa hồng màu sắc rực rỡ khúc xạ ánh nắng chói chang thành những giọt ánh sáng le lói, lấp lánh, dày đặc, như muôn vàn ánh sao chiếu vào đôi mắt màu lưu ly của cô. Anna tìm được cầu thang xoắn ốc, giẫm lên từng bậc thang trong tòa tháp. Hơn mười năm trước, đây là nơi Tần Bắc Dương và Cửu Sắc ẩn náu lúc bị thương, cũng là nơi đặt quan tài của Tần Tấn – Đại tôn giả đời đầu tiên của Liên minh Thợ thủ công. Trên cầu thang xuất hiện hai người đàn ông mặc áo đen, vạt áo trước ngực có ký hiệu “Kim Tự Tháp một mắt”. Anna nhớ tới việc Liên minh Thợ thủ công vẫn đang treo thưởng lấy đầu Tấn Bắc Dương, đáy lòng lạnh toát. Nhưng cô không thể lập tức chạy trốn, như vậy chẳng khác nào lạy ông tôi ở bụi này. Cô đóng giả làm du khách, dùng tiếng Pháp tiêu chuẩn hỏi vì sao không cho đi lên? Đối phương bập bẹ mấy câu tiếng Pháp trả lời, đây là ý của Tổng giám mục, sau đó đẩy cô xuống tầng dưới cùng một cách thô bạo. Âu Dương Anna cảm thấy đau đầu, đi tới nhà xám hối của Cha Xứ trong đại điện. Cha Xứ hỏi cô phạm phải tội nghiệt gì? Anna suy nghĩ một lúc, nói con để lỡ mất người con yêu. Cha Xứ nói con nên yêu Thượng Đế nhiều hơn mới phải. Anna lại nói, con yêu Thượng Đế, muốn đến một tòa tháp tại Nhà thờ Đức Bà, cảm nhận tình yêu của Thượng Đế. Cha Xứ lại nói, tòa tháp đó là vùng cấm của Nhà thờ Đức Bà, Tổng giám nhục mời các kỵ sĩ tới canh giữ, bất cứ kẻ nào cũng không được đi lên. Âu Dương Anna hiểu ra, “kỵ sĩ” ở đây chính là người của Liên minh Thợ thủ công, xông vào là tuyệt đối không thể. Đã là hoàng hôn, trong Nhà thờ Đức Bà không còn bao nhiêu người. Anna ngồi xuống dãy ghế cuối cùng, cầu nguyện trước tượng Đức Bà, làm sao mới có thể tiến vào tòa tháp đó, mở ra bí mật của Đại tôn giả đời đầu? Cô nhìn thấy một người. Anna ngồi xuống dãy ghế thứ nhất, quay đầu nhìn người đàn ông này… Mái tóc rối xù, tóc đen biến thành tóc bạc, một cái tên bằng tiếng Đức bật thốt đầu môi: Tiến sĩ Carl Holstein. Ông ấy từng là chuyên gia vũ khí trái kinh phản đạo nhất Châu Âu, đảm nhiệm chức vụ kỹ sư tại Xưởng Công binh Nam Uyển của Chính phủ Bắc Dương trong nhiều năm, dành cả đời để nghiên cứu “máy móc có linh hồn”, cải tạo ra con thú trấn mộ hiện đại đầu tiên. Trong Hội nghị Hòa bình Paris, Tần Bắc Dương đã có thể giết chết ông ta, nhưng lại động lòng trắc ẩn tha cho ông ta một mạng. Từ đó về sau, tiến sĩ Carl Holstein mai danh ẩn tích đã được mười ba năm. Vì sao ông ta lại xuất hiện tại Nhà thờ Đức Bà Paris vào lúc này? Tiến sĩ tới cầu xin Thượng Đế khoan thứ sao? Không, người này đã bị Công giáo La Mã khai trừ ra khỏi giáo hội, nhất định có mục đích khác. Âu Dương Anna ngồi xuống bên cạnh Carl Holstein, thấp giọng hỏi bằng tiếng Pháp: “Đang thú tội hả?” Tiến sĩ suýt nhảy dựng lên, đang định xoay người bỏ chạy thì chợt nhìn thấy một cô gái Trung Quốc xinh như thiên thần. Âu Dương Anna ba mươi hai tuổi, mặc dù không tô son điểm phấn, nhưng vẫn trẻ trung như thiếu nữ đôi mươi. “Cô là…” Tiến sĩ dùng tiếng mẹ đẻ là tiếng Đức theo bản năng, sau đó mới nói tiếng Pháp, cuối cùng biến thành phương ngữ Bắc Kinh rồi xoay người chạy ra khỏi đại điện. Anna đuổi sát theo, lao ra khỏi Nhà thờ Đức Bà, rẽ vào ngõ nhỏ phía sau. Anna mặc quần yếm và giày thể thao nên chạy rất nhanh. Giá trị vũ lực của tiến sĩ Carl Holstein gần như bằng không, huống chi ông ta đã gần sáu mươi tuổi, chẳng mấy chốc đã bị Anna đẩy ngã. Ngõ nhỏ chiều hoàng hôn, khuất dưới bóng râm của tòa tháp trong Nhà thờ Đức Bà, một nơi không ai chú ý. Một chân Anna giẫm lên lưng tiến sĩ, rút súng dí vào gáy ông ta, ân cần hỏi thăm bằng tiếng Pháp: “Tiến sĩ, lâu ngày không gặp nhỉ?” “Cô… Cô Anna… Sao cô lại tới Paris…” “Câu này phải để tôi hỏi ông mới đúng, tiến sĩ thân ái ạ” Anna túm Carl Holstein dậy, để ông ta ngồi trong góc tường, vuốt phẳng nếp nhăn trên Tây trang: “Ông hãy thành thật trả lời tôi, nếu dám dối gạt, ông sẽ lập tức mất mạng” Tiến sĩ biết Âu Dương Anna ghê gớm nhường nào, hoảng sợ rụt người lại: “Tôi… Tôi tới tìm thú trấn mộ…” “Ở đâu?” Karl Hostein ra hiệu im lặng rồi chỉ tay lên tòa tháp trên đỉnh đầu. “Nhà thờ Đức Bà Paris? Trên tòa tháp có thú trấn mộ?” Âu Dương Anna cũng ngẩng đầu, cô chỉ biết xung quanh tòa tháp có rất nhiều tượng quái thú nhỏ bằng đá và những truyền thuyết thú vị về chúng. “Phải” “Quan tài đại tôn giả Tần Tấn của Liên minh Thợ thủ công?” Anna nói bằng cả tiếng Hán và tiếng Pháp. “Cô cũng biết?” Tiến sĩ Carl Holstein thành khẩn khai báo. Mười năm qua, ông ta lang thang khắp Châu Âu, tìm kiếm truyền thuyết và di tích về Đại tôn giả đời đầu của Liên minh Thợ thủ công. Nghe kể vị thợ thủ công bậc thầy đến từ Trung Quốc này luôn mang theo một quyển sách cổ Trung Quốc bên mình, ghi lại một số kỹ thuật thần kỳ phi thường. Năm xưa Liên minh thích khách từng phái người ám sát Đại tôn giả Tần Tấn để báo thù. Ba tháng sau khi bị thương nặng, Đại tôn giả mới nhắm mắt xuôi tay, trong ba tháng đó, ông đã lên kế hoạch tạo cho mình một con thú trấn mộ, nhưng không ai biết cuối cùng thù trấn mộ có được chế tạo thành công hay không? “Nếu thú trấn mộ và sách cổ là có thật, rất có thể chúng đang nằm ngay trên đỉnh đầu chúng ta!” Âu Dương Anna nhớ tới Hội nghị Hòa bình Paris năm 1919, vì sao Thiên Sứ Bốn Cánh lại mang Tần Bắc Dương và Cửu Sắc đang bị thương nặng bay tới tòa tháp của Nhà thờ Đức Bà? “Từ lâu, thú trấn mộ đã không còn là vật hiếm lạ ở Châu Âu” Tiến sĩ nói bằng tiếng địa phương Bắc Kinh pha tạp tiếng Pháp và tiếng Đức: “Tôi tự tay tu sửa hài cốt của thú trấn mộ Mười Sừng Bảy Đầu, vốn đang được Chính phủ nước Pháp niêm trong trong một hang động trên dãy núi Alps. Ngay tháng trước vừa có người đánh cắp hài cốt của nó trên núi tuyết” “Là ai làm?” Âu Dương Anna nhớ Mười Sừng Bảy Đầu, thú trấn mộ của An Lộc Sơn, sau khi được Holstein cải tạo đã hoàn toàn trở nên tà ác, từng gây ra một vụ thảm sát ở Versailles. “Ai mà biết được? Châu Âu sắp tiêu đời rồi” Carl Holstein nói một câu bằng tiếng Trung: “Đảng Phát xít ở Ý và Đảng Quốc xã ở Đức đều đang lăm le thú trấn mộ như hổ rình mồi. Hiện giờ nước Đức sắp tổng tuyển cử, người Đức đói khát phải lựa chọn giữa Thalmann và Hitler. Tôi phải ra tay sớm một chút, không thể để Đức Quốc xã có được thú trấn mộ” “Vì sao?” “Lãnh tụ của đám người đó là một tên ác ma… So với hắn ta, thú trấn mộ Mười Sừng Bảy Đầu chỉ là một con thú cưng mà thôi” Holstein thở dài một hơi: “Tôi phải ngăn cản bọn họ, nếu không Châu Âu sẽ gặp họa lớn” “Tiến sĩ, ông thay đổi rồi” “Từ Hội nghị Hòa bình Paris tới nay đã mười ba năm, thế giới đã có biết bao thay đổi, tôi cũng không thể không thay đổi” Anna nâng ông ta đứng dậy: “Tiến sĩ, tôi và ông hợp tác được không?” “Cô cũng muốn nó?” Carl Holstein chỉ tay lên tòa tháp Nhà thờ Đức Bà: “Chẳng lẽ, Tần Bắc Dương cũng ở đây?” “Không, anh ấy không tới được” Âu Dương Anna nhíu mày: “Tần Bắc Dương cử tôi tới Paris, anh ấy là người thừa kế tộc thợ mộ, theo lý phải có được di sản của Đại tôn giả Tần Tấn mới đúng” “Cô Anna, cô cũng biết Liên minh Thợ thủ công đã khống chế tòa tháp trong Nhà thờ Đức Bà rồi mà” “Đúng, tiến sĩ tới đại điện Nhà thờ Đức Bà, chắc cũng không phải để cầu nguyện” Cuối cùng tiến sĩ Carl Holstein cũng chịu hé răng: “Thật ra tôi đã chuẩn bị đầy đủ, đêm mai cùng nhau hành động”