Chương 35-2 người sống trong trời đất 2
Cô bé đã được mẹ dạy “Xuân Thu”, “Sử Ký” và “Tư Trị Thông Giám” từ nhỏ, cổ văn không làm khó được cô, bản gốc “Tần thị mộ tượng giám” này cứ thế trở thành sách gối đầu của côTừ giữa hè năm 1932 đến đầu xuân năm 1933, Tần Cửu Sắc ở luôn trong địa cung lăng mộ triều Đường tại Bạch Lộc Nguyên, theo Tần Bắc Dương học tập kỹ nghệ tộc Thợ mộ họ Tần. Thiếu sót duy nhất chính là Tần Bắc Dương không thể cầm tay chỉ dạy cho con gái. May mắn Tần Cửu Sắc thông minh sáng dạ, một thời gian ngắn đã thuộc làu “Tần thị mộ tượng giám”. Không phải ngày nào cô bé cũng đóng cửa ở yên trong phần mộ mà vẫn trở lại mặt đất, hòa nhập vào cuộc sống của người dân tại Bạch Lộc Nguyên và đồng bằng Quan Trung, học hỏi tay nghề từ các thợ mộc, thợ đá, thợ rèn, thợ gốm sứ, thợ đóng gạch. Cửu Sắc còn nhỏ tuổi đã học được kỹ năng sử dụng Đường đao An Lộc Sơn và cung chữ thập nước Nga. Tuy không có Tiểu Mộc dẫn đường nhưng Xà Miêu vẫn luôn làm bạn bên cạnh hai ba con. Chỉ cần có con mèo này, mê cung trong lăng mộ Bạch Lộc Nguyên sẽ không bao giờ mở ra, Anna và Cửu Sắc có thể tự do ra vào địa cung. Cửu Sắc sắp tốt nghiệp, ba cô mới dạy cô một câu quan trọng nhất, một câu đến từ Lê Viên Hành: “Không điên cuồng thì không gọi là sống” Đây là lời dạy Tần Hải Quan dành cho thiếu niên Tần Bắc Dương hơn hai mươi năm trước. Đó là lúc Tần Bắc Dương theo cha chế tạo hai con thú trấn mộ: Đại Nghệ của Hoàng đế Quang Tự và Kim Thiềm của Viên Thế Khải. Lần này, anh muốn tạo thú trấn mộ cho riêng mình. Chế tạo thú trấn mộ người sống tổng cộng có chín bước. Bước thứ nhất, cầu nguyện và tuyên thệ, Tần Bắc Dương không có hai tay, chỉ có thể nhờ con gái viết hộ. Không ngờ chữ viết của Tần Cửu Sắc lại đẹp như vậy, viết cho người ba còn sống của mình, cũng viết cho cả chủ nhân trước kia của tòa địa cung này, tiểu Hoàng tử triều Đường Lý Long Kỳ. Bước thứ hai, thiết kế bản vẽ. Tần Bắc Dương và con gái cùng nhau bàn bạc, từ lời miêu tả của Tần Bắc Dương, Cửu Sắc cầm bút phác họa bản vẽ của thú trấn mộ người sống. Bước thứ ba. Chọn nguyên vật liệu. Âu Dương Anna mang theo một lượng vàng lớn bên mình, đương nhiên vật liệu gì cũng có thể mua được. Về phần linh thạch, cô đã tự mình tới núi Thái Nhất một chuyến, thuê vài tay bốc vác vận chuyển một khối linh thạch nhỏ ra khỏi hang núi. Bước thứ tư, lắp ghép và tạo hình, lắp đặt cơ quan. Dưới sự chỉ đạo của Tần Bắc Dương, Cửu Sắc mười ba tuổi chế tạo ra cánh tay và hai chân của người máy, cùng với cột sống nhân tạo, lắp đặt bánh răng, băng chuyển và cấu hãm giữa các khớp xương… Quan trọng nhất là chôn một viên linh thạch vào ngực Tần Bắc Dương. Nếu là cơ thể người thường, chỉ sợ chẳng được vài ngày đã mất mạng. Nhưng ở bên cạnh lá phổi vô phương cứu chữa của Tần Bắc Dương, linh thạch lại phát huy tác dụng lấy độc trị độc, giúp anh loại trừ một lượng lớn tế bào ung thư… Có lẽ đây là liệu pháp hóa trị ung thư sớm nhất trên thế giới. Bước thứ năm, gieo hồn. Bước này có thể bỏ qua, bởi vì Tần Bắc Dương còn sống, linh hồn của anh ở ngay trong tim. Bước thứ sáu, tạo hình. Anna mua một cái máy công cụ. Tần Cửu Sắc học cách điều khiển cỗ máy từ chỗ sư phụ của mình rồi vác tới địa cung Bạch Lộc Nguyên, chẳng mấy chốc đã làm xong bước này. Bước thứ bảy, điều khiển. Tần Bắc Dương không cần bất cứ ai điều khiển, linh hồn và suy nghĩ của anh có thể điều khiển thân thể mới toanh bằng thép này. Bước thứ tám, điểm mắt cho rồng. Âu Dương Anna mua một con hổ, một con báo, một con gấu từ tay một tên thợ săn trên Tần Lĩnh, tất cả được đưa vào địa cung, tất cả đều bị Tần Bắc Dương xé thành mảnh nhỏ một cách dễ dàng. Bước thứ chín, đặt tên. Thú trấn mộ người sống này tên là Tần Bắc Dương. Sau đó Âu Dương Anna và Cửu Sắc đóng cửa địa cung, bên cạnh anh chỉ còn lại Xà Miêu trong phần mộ của Công chúa Vĩnh Thái. Tần Bắc Dương sẽ không chết, nói cách khác, Tần Bắc Dương không còn là người sống mà đã biến thành một giống loài đặc biệt giữa người sống và người chết, giữa linh hồn và máy móc. Mùa xuân năm 1933, anh nằm trong quan tài, có lẽ lúc tỉnh lại đã là một trăm năm sau, cũng có thể là khi trời tàn đất tận, cũng có thể là vĩnh viễn không tỉnh lại… Người sống giữa đất trời.